“Cô họ sớm” Từ Trạch Á đi một vòng vẫn không thấy Mộ Dung Lăng Phong liền hướng quản gia hỏi “Vương thúc sớm, baba đi làm rồi sao?

“Trạch Á thiếu gia sớm, công ty có việc nên lão gia đã đi từ sáng sớm rồi” Quản gia ân cần nói

“Nga” Từ Trạch Á ngồi xuống bàn ăn, từ ban nãy cậu đã cảm nhận được ánh mắt Âu Dương Hồng nhìn cậu không tầm thường, nhịn không được liếc mắt nhìn qua một cái, trong ánh mắt kia mang theo oán hận cùng tức giận, cậu không nghĩ ra rốt cuộc khi nào cậu đã lại chọc đến người cô họ này.

“Trạch Á thiếu gia, đây là bữa sáng của cậu” Quản gia bưng một ly sữa cùng một phần bánh mì nướng tới trước mặt Từ Trạch Á

“Cảm ơn Vương thúc” Từ Trạch Á ngọt ngào nói, rồi sau đó liền ăn sáng.

“Tôi nói này quản gia, nó chẳng qua chỉ mang danh thiếu gia thôi, cần gì phải phục vụ nó như thiếu gia thật sự như thế?” Âu Dương Hồng khinh thường nhìn Từ Trạch Á trào phúng nói

“Biểu tiểu thư, trong lòng tôi Trạch Á thiếu gia chính là con của lão gia, cũng xứng với danh thiếu gia, lão gia cũng đã nói như vậy” Quản gia đính chính nói quả nhiên lão gia ở không ở đây biểu tiểu thư này lại bắt đầu giở tính tình đại tiểu thư điêu ngoa bốc đồng ra.

“Anh họ chẳng qua là thương nó có người sinh nhưng không có ai dưỡng thôi, chờ tôi cùng anh họ kết hôn sinh con, đến lúc đó nó không muốn thì cũng phải ngoan ngoãn cút khỏi nơi này” Thái độ Âu Dương Hồng vẫn ngang ngược như trước.

“Biểu tiểu thư, chuyện sau này ai cũng không biết trước được” Quản gia vừa nói vừa ân cần rót thêm cho Từ Trạch Á một ly sữa

“Cảm ơn ạ” Từ Trạch vẫn như trước ngồi ăn sáng, đối với những lời nói của Âu Dương Hồng cậu cũng lười so đo, cậu biết Âu Dương Hồng khẳng định là vì chuyện tối hôm qua nên mới ghi hận cậu, thế nhưng mà sao có thể trách cậu được chứ?

“Sau này? Hiện tại đã biết, tôi hiện tại chính là vị hôn thê của anh họ, về sau sẽ là bà chủ ở đây, tôi sẽ không cho phép trừ bỏ con của tôi và anh họ đứa con hoang bên ngoài được ở nơi này” Âu Dương Hồng lại một bộ dáng đương nhiên nói.

“Cô họ, con cũng rất cao hứng nếu có thêm nhiều em trai em gái, bất quá — tựa hồ —– hình như cũng sẽ không có nhanh như vậy” Từ Trạch Á đứng lên lau miệng cười cười nhìn Âu Dương Hồng nói biểu tình vô tội.

“Mày ——-” Âu Dương Hồng đứng bật dậy hung ác trừng mắt Từ Trạch Á, nếu không phải vì đứa con hoang này thì có lẽ cô ta và anh họ đã sớm tình chàng ý thiếp, mà thằng con hoang này chẳng những quấy rầy chuyện tốt của cô ta, hơn nữa vì nó anh họ còn đánh cô ta, hiện tại nghĩ lại chuyện hôm qua đứa con hoang này nhất định là cố ý, được lắm, thù này nhất định cô ta sẽ báo.

“Cô họ chậm ăn, con ăn no rồi, con đi học đây, hẹn gặp lại” Hướng Âu Dương Hồng phất phất tay, Từ Trạch Á mang cặp sách đi ra ngoài, vốn là một buổi sáng tốt lành thì lại bị nữ nhân này quấy rối, quả nhiên nữ nhân này ngày hôm qua đối tốt với cậu, thân thiện với cậu cũng là giả vờ.

“Tốt nhất vĩnh viễn đừng trở về” Âu Dương Hồng đối bóng dáng Từ Trạch Á nguyền rủa nói chỉ cần cô ta ở đây cô ta không tin cô ta không có cơ hội đối phó đứa con hoang này, nếu có cơ hội cô ta nhất định phải đem đứa con hoang này đuổi ra ngoài, đến lúc đó chỉ cần không có đứa con hoang này, còn sợ anh họ không chú ý đến cô ta sao, cái kia của nam nhân cũng không phải để không, cô ta tin tưởng bằng khuôn mặt thân hình của Âu Dương Hồng này, không có người đàn ông nào lại không động tâm.

“Biểu tiểu thư, nếu cô ăn xong rồi thì để tôi thu dọn” Quản gia vừa nói vừa thu dọn.

“Ông —— tôi ăn xong rồi” Hừ, chờ tôi làm bà chủ nơi này, tôi nhất định sẽ đuổi lão già này đầu tiên, Âu Dương Hồng trừng mắt Vương Trung ở trong lòng lạnh lùng nói

Đối mặt với ánh mắt oán giận của Âu Dương Hồng, Vương Trung cũng coi như không thấy, bưng chén bát đi vào phòng bếp.

BB, LNMACN 65+66 Đăng bởi: admin

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play