Triệu Vĩnh Dạ là một hậu vệ của đội bóng trường Phong Hoài, lại am hiểu chiến thuật khiến cho đối phương không cách nào chống đỡ nổi, do đó cậu vô cùng nổi bật trong đội bóng rổ Phong Hoài. Huống Hoàn An, đội trưởng đội bóng rổ trường Hiệp Giương, ôn hòa sáng sủa, tinh thần ổn định.
Triệu Vĩnh Dạ chuyên gia khiêu khích, làm bậy trên sân đấu, hai người là tình địch trên đấu trường lại biến thành quan hệ chế ước cùng bị chế ước, bad boy gặp nice boy, người nào sẽ thắng người nào đây?
“Triệu Vĩnh Dạ, lần trước ngươi cùng với con gái làm mấy chuyện đó là vào lúc nào?” Anh đột nhiên hỏi. “A?” Ta rùng mình, trong nháy mắt như bị người ta gõ một gậy vào đầu, thiếu chút nữa té xỉu, vậy mà đầu bây giờ lại trở nên thanh tỉnh vô cùng.
“Quên rồi sao? Được. Vậy ta hỏi tiếp, rốt cuộc ngươi có có bạn gái không?” “…..” “Hẳn là không sao rồi.”
Huống Hoàn An chậm rãi nói, mở ra một con đường hòa giải. “Chửi loạn thô tục thì rửa miệng. Còn chưa lấy nhau mà loạn phát sinh quan hệ, nên rửa chỗ nào…..cái này ngươi cũng tự nghĩ được…”……
“XX Báo thể thao XX” “Thông tin mới nhất, trong trận đấu bóng rổ tỉnh Hà Bắc,cầu thủ Triệu Vĩnh Dạ trường Phong Hoài đã bị đuổi ra khỏi sân. Cầu thủ này cùng một cầu thủ khác của trường trung học Hiệp Giương đánh nhau trên sân đấu, trong đó hậu vệ khống chế bóng Triệu Vĩnh Dạ đã nhiều lần phản đối phán quyết của trọng tài, cũng nhiều lần phát sinh sung đột với chủ lực tiên phong của trung học Hiệp Giương, thậm chí vì không phục quyết định của trọng tài, Triệu Vĩnh Dạ còn có ý đồ đánh trọng tài Trương Tông Diệu, may mà đồng đội kịp thời ngăn trở, nhưng Triệu Vĩnh Dạ vẫn bị hội đồng cho là phạm quy và đuổi ra khỏi sân. Trọng tài điều khiển trận đấu đã thảo luận, nhất trí cấm thi đấu cầu thủ này, nhưng căn cứ vào điều luật bộ giáo dục, không muốn mất đi tiền đồ của cầu thủ nên đã nhất trí đổi từ ý kiến cấm thi đấu thành cấm ra sân trong vài trận tới. Phong Hoài, một cái tên ưu nhã như vậy nhưng lại có một đội bóng thô bạo nhất Hà Bắc. Hơn nữa hậu vệ năm thứ hai Triệu Vĩnh Dạ, tính cách lại càng nổi danh kiệt ngạo bất tuần………”