*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Ma pháp sư đại nhân, chuyện này còn nhờ ngươi hỗ trợ tạm thời giữ bí mật.” Israel biết chuyện này cũng không đơn giản, không biết phụ thân của hắn sắm vai gì trong chuyện này, hay là cũng bị người che mắt.

“Tử Tước đại nhân ngài yên tâm.” Faith có chút đồng tình nhìn hài tử xinh đẹp trước mắt, vì cậu mà cảm thấy đáng tiếc. Bất quá ông hoàn toàn không có tính toán muốn nhúng tay giúp Israel, đây là đấu tranh gia tộc của chính bọn họ. Hơn nữa bên trong vũng nước này sâu bao nhiêu, ai cũng không biết.

Mục đích của mình đã đạt được, Israel không định ở lại lâu. Không biết có phải bị tình cảm của nguyên chủ ảnh hưởng hay không, trong lòng hắn tràn ngập bi thương cùng phẫn nộ. Nguyên chủ tuy rằng bị phụ thân vứt bỏ, nhưng dù sao vẫn là hài tử, trong lòng đối với tình cảm của phụ thân luôn có khát vọng.

Tiếp đó là phẫn nộ chen tới đem cảm xúc bi thương che đi, ký ức bị người nhạo báng là ma khí phế vật càng ngày càng rõ ràng. Israel nhíu mày, việc không ức chế được cảm xúc này cũng không phải là dấu hiệu tốt.

Lúc này xe ngựa đang chạy đột nhiên ngừng lại, Israel đang xuất thần mất thăng bằng nhào về phía trước, cũng may hắn thân thủ nhanh nhẹn đúng lúc ổn định thân thể.

“Thiếu gia, ngài không có việc gì chứ?” Kevin trước tiên từ vị trí bên cạnh xa phu đến trước cửa xe ngựa, có chút lo lắng hỏi. Xe ngựa đột nhiên bị bắt dừng lại ngay cả cậu đều thiếu chút nữa ngã khỏi xe, cũng không biết thiếu gia có chuyện gì hay không?

“Không có việc gì, sao đột nhiên lại dừng?” Israel kéo bức màn ra, nhìn nhìn bên ngoài.

Không đợi Kevin trả lời, từ phía trước truyền đến thanh âm trào phúng.“Ai dô ~~ tiểu phế vật, khó được vào thành một chuyến như thế nào cứ vậy liền đi rồi.”

Ngăn đường đi của họ là Collor Đặc Bố Nhĩ cùng tôi tớ của hắn ta. Gia tộc Đặc Bố Nhĩ là gia tộc thương nhân giàu có nhất trấn trên, Collor là thiên tài ma pháp nổi tiếng của trấn trên có thiên phú hỏa hệ ma pháp rất cao. Hắn ta hiện tại 12 tuổi đã là một kiến tập ma pháp sư.

Lấy tốc độ tiến giai của hắn ta, về sau muốn trở thành một quý tộc cũng không phải không có khả năng. Cho nên trong nhà đều xem hắn ta như bảo vật mà cung phụng, người chung quanh cũng đều là nịnh hót. Điều này khiến hắn ta có chút kiêu ngạo tự mãn, trở nên không coi ai ra gì. Nhưng là thân phận bình dân vẫn luôn khiến lòng hắn ta đau đớn, hắn ta trước sau như một luôn cho rằng chỉ có thân phận quý tộc mới xứng với hắn ta.

Cho nên hắn ta đối với Israel ma khí phế vật này lại được kế thừa tước vị nội tâm thực ghen tị, mặt ngoài thực khinh thường. Trước đây gia tộc Salomon nghèo túng, Israel cũng chỉ là một phế vật quý tộc bần cùng mà thôi, ai biết hôm nay ở trên đường hắn ta lại thấy được một chiếc xe ngựa quý tộc hoa lệ có gia huy của gia tộc Salomon.

Hắn ta vốn dĩ còn không dám tin, cho đến khi nhìn thấy phế vật kia một thân lễ phục quý tộc lên xe ngựa hắn ta mới khẳng định đây là thật sự. Một màn này kích thích nội tâm cao ngạo lại tự ti của Collor, vì thế mới có cảnh chặn xe này.

Israel nghe được có người khiêu khích, cầm quyền trượng ưu nhã từ trên xe bước xuống. Kevin cảnh giác đứng phía sau hắn, tùy thời chuẩn bị xông lên bảo hộ chủ nhân.

Israel nhìn thiếu niên đầy mặt tàn nhang, một đầu tóc màu sợi đay* trên mặt đầy kiêu căng đối diện. Biết hắn ta tên Collor, là đồ đệ của hội trưởng hiệp hội ma pháp Neil trấn trên. Vì thế hắn cười nhạo một tiếng nói:“Ta còn cho là chó nhà ai sủa chứ?”

“Khốn kiếp, ngươi đang vũ nhục một ma pháp sư tôn quý sao?” Collor vẫn luôn được nâng đến cao cao tại thượng, chưa từng chịu qua vũ nhục như vậy.

“Để ta nhắc nhở ngươi, bây giờ ngươi vẫn chỉ là một kiến tập ma pháp sư, không phải chính thức. Hơn nữa nếu so ra, bình dân như ngươi lại vũ nhục một người có tước vị quý tộc mới là trái với pháp luật đế quốc đó.” Nói xong trào phúng nhìn thoáng qua dấu hiệu kiến tập ma pháp sư trên ngực hắn ta, trong lòng đang nghẹn một cỗ tà hỏa Israel cũng sẽ không khách khí.

“Tiểu tạp chủng, ta muốn cùng ngươi quyết đấu.” Collor bị đạp trúng chân đau, vốn dĩ hỏa hệ ma pháp sư tính tình tương đối táo bạo, hiện tại càng giống như pháo đã bị châm ngòi nổ.

Lúc này chung quanh bọn họ đã vây đầy người đến xem kịch, hai người này đều thuộc về giai cấp đặc quyền, nhiều người đều ôm trong lòng tâm tình xem kịch vui mà vây đến. Mà người biết thân phận của bọn họ, thì có chút đồng tình nhìn Israel, nghĩ rằng ma khí phế nhân này là bị ngốc đi? Thế mà dám đi khiêu khích ma pháp sư đại nhân.

Lúc này quan trị an cũng đã biết chuyện bên này, nhưng bọn họ một là có tước vị quý tộc được pháp luật đế quốc bảo hộ, một thì vô cùng có khả năng là đại ma pháp sư tương lai, lão không muốn đắc tội. Cuối cùng, coi như không hề biết việc này.

“Thật sự xin lỗi, ngươi không tư cách đó.” Lời nói tuy có lễ, nhưng biểu tình của hắn tất cả đều là trào phúng.

Hắn vừa dứt lời, một hỏa cầu liền bay về phía hắn. Kevin trung thành lập tức che trước mặt Israel, nhưng là bị Israel kéo ra, chỉ thấy hắn giữ nguyên tư thái ưu nhã hơi hơi né một bước tránh được hỏa cầu.

Collor thấy một kích không trúng, bắt đầu niệm chú ngữ đại hỏa cầu thuật. Lấy năng lực hiện tại của hắn ta chỉ có thể phát ra tiểu hỏa cầu, nhưng hắn ta một lòng thầm nghĩ tìm lại cảm giác ưu việt từ trên người Israel, muốn chơi ác.

“Kevin, ngươi lên xe ngựa chờ ta.”

“Nhưng là ~~”

Kevin còn chưa nói xong, chỉ thấy góc áo tung bay, thiếu gia nhà bọn họ lấy tốc độ cực nhanh đến trước mặt Collor, đem quyền trượng trên tay phải đổi qua tay trái, sau đó tay phải chém ra, một quyền đánh vào mũi Collor, đánh gãy chú ngữ đại hỏa cầu thuật của hắn ta.

Đang thi pháp lại bị đánh gãy Collor lập tức bị ma pháp phản phệ, một ngụm máu tươi phun ra trực tiếp hôn mê. Nhất thời bốn phía một mảnh yên tĩnh, ai nấy đều trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này. Vốn dĩ bọn họ đều nghĩ rằng ma khí phế vật kia chống lại thiên tài ma pháp khẳng định là phải chịu thiệt. Ai biết chỉ vỏn vẹn vài giây, thế cục liền hoàn toàn nghịch chuyển.

Tôi tớ của Collor cũng không nghĩ tới cái ma khí phế nhân kia lại xông lên đánh người, bọn họ còn chưa kịp phản ứng lại thì thiếu gia bọn họ đã bị đánh ngất. Bọn họ nhìn thiếu gia nhà mình hôn mê, cũng không quản cái khác, nhanh chóng nâng Collor trở về chữa trị.

Kevin ngây ngốc nhìn thiếu gia của cậu ta, thân thể nhỏ bé non nớt kia tựa hồ ẩn chứa năng lượng vượt quá thân thể, tóc ngắn màu vàng theo động tác của hắn tự nhiên đong đưa, dưới ánh mặt trời tản ra quang mang chói mắt, đôi mắt xanh thâm thúy hơi hơi nheo lại, cả người giống như một bức tranh xinh đẹp.

“Đi.”

Cho đến khi Israel lên xe, cậu ta mới tỉnh lại. Cậu đầy mặt sùng bái nhìn thùng xe, tựa hồ có thể cách thùng xe nhìn đến chủ nhân mà cậu ta sùng kính nhất ở bên trong, cao hứng nói:“Dạ, thiếu gia.”

Bởi vì đem cao đồ của hội trưởng Neil đánh ngã, tà hỏa trong lòng Israel tiêu tán không ít. Hắn lúc này cũng không lo lắng có người vì sự kiện này tìm hắn gây phiền toái, bởi vì Collor đã chạm vào điểm mấu chốt của các quý tộc.

Vô luận Collor vĩ đại như thế nào, các quý tộc cũng sẽ không dễ dàng tha thứ một bình dân trước mặt mọi người khiêu khích, vũ nhục một người có tước vị quý tộc. Nếu bọn họ giúp Collor tìm Israel gây phiền toái vậy không phải là quăng mất thể diện sao?

Mà Collor bị đuổi về nhà, cũng mời giáo sĩ Alvin đến trị liệu giúp hắn ta. Hội trưởng Neil cũng thu được tin tức chạy lại đây.

“Hắn bị ma pháp phản phệ, hiện tại đã không có việc gì, nhưng là có khả năng trong vòng một năm tu luyện ma pháp sẽ không có bất cứ tiến triển nào.” Giáo sĩ Alvin trị liệu cho Collor xong, nói với Đặc Bố Nhĩ lão gia đang đầy mặt nôn nóng.

“Cám ơn ngài, Alvin giáo sĩ.” Đặc Bố Nhĩ ẩn nhẫn bi phẫn, tiễn bước giáo sĩ Alvin xong mới dùng ánh mắt tối tăm nhìn hội trưởng Neil nói:“Hội trưởng Neil, ngươi cần phải làm chủ cho Collor.”

“Làm cái gì chủ? Ông cũng không xem việc hắn đã làm, cái này không phải tự tìm sao?” Làm lão sư của Collor, học sinh của mình bị ma khí phế nhân đánh thành như vậy khiến cái mặt già nua của hắn đều mất hết. Nhưng hắn hiện tại lại cái gì cũng không thể làm, hắn cũng là quý tộc, hắn cũng phải bảo vệ tôn nghiêm quý tộc. Collor làm cái chuyện ngu xuẩn này thật sự khiến hắn chán ghét như nuốt phải ruồi bọ vậy.

“Nhưng là cũng không thể cứ bỏ qua như vậy.” Bỉ Đặc Đặc Bố Nhĩ vừa nghĩ đến nhi tử mình phải chịu nhục nhã trong lòng vô cùng phẫn hận.

“Hừ ~~ vậy ông còn muốn thế nào? Đi khiêu chiến quý tộc ở trấn trên sao?” Neil trào phúng, tiếp đó có chút uy hiếp nói:“Ông hiện tại tốt nhất cái gì cũng đừng làm, về sau có cơ hội sẽ thu thập thằng nhóc thối tha kia.”

“Được, ta biết.” Bỉ Đặc cũng không phải không có đầu óc, bị Neil nói như vậy liền tỉnh táo lại. Nhưng là việc này không có khả năng cứ như vậy bỏ qua, một ngày nào đó hắn muốn cho phế vật kia hối hận.

Hết chương 9

*Màu sợi đay: sợi đay là cái này nè

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play