*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lúc này Israel nghiêm túc nhìn hốc mắt tối om của vong linh, lóe ra lửa linh hồn. Nghe nói sở dĩ mấy vong linh này có thể sống, là vì linh hồn của bọn nó vẫn chưa tiêu tán. Bị pháp sư vong linh gọi ra giam cầm bên trong xương cốt của chính mình, mất đi ý thức, biến thành một con rối bị người ta khống chế.
“A, ca ca, Beryl cùng với con hỏa long kia cũng sắp không được rồi.” Aylmer nôn nóng nói, làm bộ muốn biến thành nguyên hình đi lên hỗ trợ.
Israel vội vàng giữ chặt nó, nhìn nhìn hoàng kim cốt long hình thể khổng lồ ngoài kia, sau đó suy nghĩ đến nguyên hình của Aylmer, một con tiểu hoàng kim long thoáng có chút mượt mà. Được rồi, hắn thừa nhận mình nuôi nhóc này có hơi béo.
“Aylmer đừng nóng vội, có ca ca ở đây.” Hắn không cảm giác được sinh mệnh của Beryl có nguy hiểm.
Israel nói, dựa theo tin tức mình tiếp thu được ghi lại trong cái chuông, niệm lên chú ngữ mà chính hắn cũng không quá hiểu rõ, sau đó cái chuông nhỏ gọi là chuông nhiếp hồn hiện lên ở trước mặt hắn, tiếng chuông lập tức vang lên.
Tác dụng của chuông nhiếp hồn này chính là chấn nhiếp linh hồn, vốn là pháp bảo của quỷ sai, chuyên dùng để đối phó quỷ hồn. Lại không biết là con quỷ xui xẻo kia làm mất pháp bảo của mình, bị Đại La Kim Tiên không đáng tin nhặt được. Hắn thưởng thức một lần cảm thấy không hề thú vị, liền tùy ý ném trong không gian.
Nếu không phải vừa rồi âm khí cùng oán khí xung quanh quá nặng, có khả năng chuông nhiếp hồn còn không biết phải làm phế phẩm ở trong không gian bao lâu đâu.
Aylmer ngây ngốc nhìn chuông nhỏ chạy ra từ trong thân thể ca ca mình, không biết là đồ chơi gì.
“Đinh — đinh –” Từng tiếng chuông vang lên, thanh âm không lớn nhưng lực xuyên thấu rất mạnh. Bất luận là khoảng cách xa hay gần thì tiếng chuông mà mỗi người nghe được đều có cùng độ lớn nhỏ.
Mỗi lần tiếng chuông vang lên, ngọn lửa linh hồn trong hốc mắt vong linh liền nhảy lên theo, chớp tối chớp sáng. Động tác của hoàng kim cốt long cùng sinh vật vong linh theo tiếng chuông trở nên càng ngày càng chậm chạp.
Mọi người chiến đấu với sinh vật vong linh cũng cảm nhận được biến hóa này, vội vàng bắt lấy cơ hội lần này tiến hành đại phản công. Đại trưởng lão bị xem như mục tiêu tập kích chủ yếu lúc này cũng nhẹ nhàng thở ra.
Claudine cảm giác sau từng lần tiếng chuông vang, lực khống chế của hắn đối với mấy sủng vật nhỏ đáng yêu của hắn trở nên càng ngày càng yếu ớt, ngay cả linh hồn hắn cũng trở nên không ổn định.
Chuyện này chưa bao giờ có khiến hắn cảm thấy sợ hãi, hắn phải ngăn cản tiếng chuông đáng chết kia. Hắn tìm đến nơi tiếng chuông truyền ra, chính là chỗ của hoàng kim cự long vẫn chưa từng lộ mặt kia. Hắn không dám khinh thường, sử dụng ma chú mạnh nhất của mình — địa ngục hắc ám.
“Mau ngăn cản hắn, hắn đang đọc chú ngữ.” Clive phát hiện hành động của vu yêu, hắn có loại dự cảm không tốt. Ma pháp sư bên người hắn vội vàng thi pháp muốn ngắt chú ngữ của vu yêu, nhưng bị sinh vật vong linh ngăn trở.
Hai người Troud cùng Clover phối hợp với nhau, diệt sạch sinh vật vong linh ngăn cản bọn họ, đáng tiếc đã muộn, pháp thuật của vu yêu đã hoàn thành.
Toàn bộ phế tích phòng đấu giá tràn ngập sương đen dày đặc, cảnh tượng bên trong sương đen từ phế tích chuyển thành địa ngục. Bốn phía một đám linh hồn biến hình, ghê tởm thét chói tai, tiếng cười điên cuồng không ngừng xuyên qua. Một đám sinh vật hình người máu chảy đầm đìa giống như bị lột da cầm lưỡi liềm, giương cái miệng có hoặc không có môi, lộ ra một ngụm răng nanh nhọn hoắt trắng bóng, chậm rãi tới gần những sinh vật sống xung quanh.
Tầm mắt của mọi người bị quái vật khủng bố ghê tởm này dẫn dắt rời đi, sương đen thoạt nhìn có tính nguy hiểm thấp nhất bên người bọn họ lại đem bọn họ bao phủ vào bên trong. Những người cảm thấy không đúng lập tức thi triển pháp thuật phòng hộ ngăn cản sương đen tới gần.
Lúc này mọi người mới giật mình phát hiện sương đen kia thế nhưng lại không ngừng nuốt chửng năng lượng trên tầng phòng hộ, khiến tầng phòng hộ càng ngày càng trở nên yếu ớt. Nhưng cái thứ sương mù đó lại không hề có tác dụng đối với sinh vật vong linh, đám quái vật xấu xí này cùng với những sinh vật vong linh còn lại triển khai công kích hung mãnh.
Những người trong hội trường không chỉ phải khởi động lá chắn phòng hộ, còn phải ứng phó quái vật, thực lực không đông đảo mệt mỏi ứng phó, nháy mắt bị lưỡi liềm màu máu chặt đứt đầu. Đội trưởng Clover vì bảo hộ nhị vương tử đã chạy đến chỗ của hắn ta, Carlota không có người muốn bảo vệ, lại cùng người của gia tộc Absalom dựa vào thật gần hình thành mặt trận thống nhất với bọn họ. Làm long kỵ sĩ hắn không có đồng bọn giúp đỡ, đối mặt với chiến đấu như vậy thật là có chút không thích hợp.
Lúc này tất cả mọi người không chú ý tới, vu yêu đã ở trong sương đen mất đi bóng dáng.
Mà đối tượng tập kích chủ yếu của sương đen chính là căn phòng của Israel, sương đen hóa thành những mũi tên thực thể, cấp tốc bắn ra, mắt thấy sắp đâm rách cửa thủy tinh trước phòng. Nhìn ca ca vội vàng thao túng cái chuông nhỏ kia, Aylmer biến thành nguyên hình, đã làm tốt chuẩn bị phản kích.
Lúc này tiếng chuông càng ngày càng vội vàng, trên chuông nhiếp hồn tản ra tia sáng vàng chói mắt, sương đen nhanh chóng tiêu tán. Những nơi ánh sáng đi tới, địa ngục hắc ám nhanh chóng bị phá vỡ.
Ngay lập tức, cảnh tượng lại về bên trong phế tích phòng đấu giá. Nếu xem nhẹ mấy cỗ thi thể không đầu trên đất, thì dường như hết thảy vừa rồi đều chỉ là một cơn ác mộng.
Vào lúc này hoàng kim cốt long ở cách đó không xa cũng rơi vào trong hồ, Cleo vốn tưởng rằng lần này mình xác định vững chắc là xong đời thở dài nhẹ nhõm một hơi, thế nhưng hắn cũng không dám khinh thường.
Beryl lẻn vào trong hồ, xác nhận hoàng kim cốt long ngã vào đáy hồ đã tắt ngọn lửa linh hồn, đem bộ xương cốt cực lớn kia thu vào nhẫn không gian. Nàng không thể để xương cốt của vương giả ở đây bị nhân loại giẫm lên, có một ngày nàng sẽ mang ngài ấy trở về mộ địa Long tộc, để ngài ấy ngủ yên trong ôm ấp của Long Thần.
“Vu yêu kia không thấy đâu cả.” Mọi người trong phòng đấu giá vừa thở phào nhẹ nhõm một hơi, lúc này mới phát hiện vu yêu một thân áo choàng đen kia không biết đã chạy trốn từ lúc nào.
“Hai vị Pháp Thần đại nhân tôn quý, nếu làm cho vu yêu kẻ địch chung của toàn đại lục cứ như vậy chạy trốn dưới mí mắt của hai vị, hơn nữa hai vị còn không đạt được gì. Không biết Thần Điện cùng con dân của thần sẽ đối đãi như thế nào với hành động của hai người.” Clover làm đội trưởng đoàn kỵ sĩ giáo đình, đối với chuyện như vậy rất là tức giận. Hiện tại hắn chỉ hy vọng hai vị Pháp Thần có thể ra tay, bắt lấy vu yêu đã chạy trốn. Lúc này hẳn là vu yêu đã tiêu hao hết ma lực, hơn nữa vật vong linh hắn ta triệu hồi cũng đã bị tổn thất không ít.
“Hừ ~~ ngươi nghĩ rằng chúng ta sẽ để ý sao, ngươi còn chưa có tư cách giáo huấn chúng ta đâu.” Phong hệ Pháp Thần Alec bất mãn việc Clover chỉ trích, nhằm vào hắn ta sử dụng uy áp Thần cấp. Tuy rằng miệng hắn nói không cần, nhưng vẫn đuổi theo khí tức mà vu yêu lưu lại, thủy hệ Pháp Thần Jed theo sát phía sau.
Trong chiến đấu vừa rồi Clover bị chút thương tổn, đã kiệt sức, uy áp Thần cấp càng khiến thương thế của hắn tăng thêm, nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi.
“Đội trưởng đại nhân, ngài không có việc gì chứ.” Hai kỵ sĩ bị Clover giữ lại bảo hộ cho nhị vương tử lập tức tiến lên đỡ lấy hắn.
“Không có việc gì.” Một tay hắn ấn lên lồng ngực nghẹn đau, thân thể đứng thẳng, tận lực giữ vững tôn nghiêm kỵ sĩ của hắn.
“Chuyện hôm nay, thật sự xin lỗi. Còn mời các vị về nghỉ ngơi trước, phòng đấu giá Absalom chúng tôi sẽ đem vật phẩm các vị đấu giá được đến cho các vị sau.” Clive nhìn một mảnh phế tích xung quanh, lại nhìn những người đang đứng trong đống phế tích.
Bọn họ sẽ không chịu trách nhiệm đối với thương vong của mấy người đó, từ lúc vu yêu xuất hiện bọn họ liền an bài người mời những người đó rời đi, là bọn hắn cứng rắn muốn ở lại xem náo nhiệt, hoặc là muốn thừa dịp đánh cướp.
Hôm nay nếu không phải gia tộc Salomon thực lực cường hãn, hai món thánh khí này không phải bị vu yêu cướp đi, thì chính là bị một trong những người này cướp đi. Sau khi nói xong Clive bày tỏ sự cảm tạ đối với Clover cùng Carlota.
Bởi vì hoàng kim cự long vẫn chưa lộ diện, mọi người nghĩ rằng nó không chuẩn bị lộ diện, lúc gần đi còn lưu luyến không rời nhìn thoáng qua căn phòng của hoàng kim cự long.
“Ca ca, ngươi thật lợi hại, ngươi làm sao mà được vậy?” Aylmer nhìn tình hình chiến đấu đột ngột thay đổi, vẫy đôi cánh nhỏ còn chưa phát dục hoàn toàn của mình, giật mình nhìn Israel.
“Chỉ là dùng một chút đạo cụ nhỏ mà thôi.” Kỳ thật chính hắn cũng không ngờ tới có thể có hiệu quả như vậy, nhớ tới long hồn bị bắt vào trong chuông nhiếp hồn, hắn không khỏi tiếc hận vu yêu kia chạy quá nhanh.
“Ca ca, chúng ta mau xem xem hoàng kim cốt long kia thế nào.” Vừa rồi nó nhìn thấy cốt long kia từ không trung rơi xuống, cũng không biết làm sao rồi?
Nhìn căn phòng lung lay sắp đổ, tùy thời có khả năng sụp lún, Israel nói: “Được, chúng ta cũng nên đi ra ngoài.”
Khi Israel mang theo Aylmer đã biến trở về hình người ra khỏi phòng, Cleo cũng mang theo Beryl biến thành hình người, cũng bị thương không rõ trở lại. Clive thấy thế an bài pháp sư thủy hệ cùng mộc hệ chữa thương cho bọn họ.
“Ngươi không sao chứ?” Carlota ở lại đợi đồng bọn mình chiến đấu, khi nhìn thấy Cleo có chút lo lắng tiến lên hỏi.
“Đừng lo lắng, ta không sao.” Cleo sang sảng cười vỗ vỗ vai Carlota, một trận này đánh cho toàn thân thoải mái.
“Beryl, ngươi thế nào?” Israel nắm tay Aylmer đi đến bên cạnh Beryl, đưa cho nàng một cái bình nhỏ, bên trong có một giọt linh thủy.
Beryl tiếp nhận, không nói hai lời mở nắp bình ra một hơi uống cạn, cảm giác tốt hơn nhiều. “Chủ nhân, ta không sao. Hơn nữa khung xương của hoàng kim cốt long kia ta cũng đã mang đến.”
“A — ngươi gọi hắn là chủ nhân.” Mặt Cleo đầy vẻ gặp quỷ nhìn Beryl cùng Israel, thật không dám tin tưởng thật sự có cự long cùng nhân loại ký kết khế ước chủ tớ. Điều đầu tiên hắn nghĩ đến chính là Beryl bị ép, thế nhưng nhìn tình hình bọn họ ở chung thì lại không giống, Băng Sương cự long này không phải là có bệnh đi?
“Cái này có gì đáng ngạc nhiên, ca ca ta chính là chủ nhân tốt nhất thiên hạ.” Aylmer khinh thường nhìn con rồng ngu ngốc kia.
“A –” Lại là một tiếng kêu sợ hãi, Cleo trừng lớn ánh mắt, không dám tin nhìn Aylmer, lắp bắp nói: “Ngài ~~ ngài là hoàng kim cự long?”
“Sao lại có một Long tộc ngốc như ngươi chứ.” Nó đứng ở đây đã nửa ngày, đồ ngu ngốc này mới chú ý tới vấn đề này.
“Trời ạ, trời ạ, là sao thế này? Mấy ông bà già ở trên đảo kia đang làm cái gì vậy, không phải là toàn bộ đều ngủ như chết rồi đi? Vậy mà lại để hoàng kim cự long vị thành niên chạy ra ngoài.” Cleo thần kinh nhắc đi nhắc lại.
Hiện tại người xung quanh đã hoàn toàn hóa đá, nếu bọn họ không nghe sai, gia tộc Salomon này thật đúng là nuôi rồng. Xem đứa nhỏ được nuôi đến ngoan ngoãn khả ái như vậy, không phải là hoàng kim cự long sao? A a a a ~~ thật, thật sự là khiến người ta không biết nói cái gì cho phải, cũng không biết nên biểu đạt tâm tình lúc này của bọn họ như thế nào.
“Cleo, ngươi, ngươi không nhận sai chứ?” Nhìn mái tóc đen ngắn của Aylmer, Carlota cũng có chút mờ mịt.
“Ta tuyệt đối sẽ không nhận sai.” Cleo đồng dạng mờ mịt, không ngừng túm lấy mái tóc đỏ của hắn. Khiến cho người ta vô cùng hoài nghi, hắn sẽ vì vậy mà biến thành con rồng trọc đầu đầu tiên, rồi được đưa vào sử sách của Long tộc.
“Chúng ta vẫn là rời khỏi nơi này trước rồi nói sau.” Israel nhìn một mảnh phế tích cùng những thi thể rải rác xung quanh, nhíu nhíu mày. Sau đó hắn lại nhìn về phía Beryl hỏi: “Có thể đi không?”
“Không thành vấn đề.” Beryl gật gật đầu.
Đoàn người im lặng đi ra cửa. Trước cửa rõ ràng dừng một chiếc xe ngựa hoa lệ, Tề Khắc cung kính đứng ở bên cạnh xe.
“Chủ nhân tôn kính, hoan nghênh ngài về nhà. Quản gia Burney chờ ở biệt viện đã lâu, hắn vô cùng lo lắng cho an nguy của ngài.”
Israel gật gật đầu, nắm tay Aylmer dẫn đầu lên xe. May mắn gia tộc Absalom cũng chuẩn bị một chiếc xe ngựa, không thì thật đúng là chứa không hết nhiều người như vậy.
Dọc theo đường đi Israel nhìn thấy trên đảo Hoa Hạ hết thảy vẫn ngay ngắn có trật tự như cũ, không vì tranh đấu trong phòng đấu giá mà hỗn loạn, từ đó có thể thấy được năng lực của Emmon.
“Tề Khắc, ta vô cùng hiếu kì, ngươi làm sao thuyết phục quản gia Burney chờ ở biệt viện, không qua đây tìm người vậy.” Lấy hiểu biết của hắn đối với ông quản gia, ông có thể lo lắng chạy lên trên đảo, vậy tuyệt đối không có khả năng an tâm ở nhà chờ.
“Ngài trở về liền biết.” Tề Khắc chỉ cười thần bí.
Hỏa long cùng long kỵ sĩ của hắn dám chen lên cùng một chiếc xe ngựa với bọn họ, vẫn dùng ánh mắt ngây ngốc nhìn Israel cùng Aylmer, thật giống như muốn đem bọn họ nhìn cho nở hoa.
“Nè, các ngươi nhìn đủ chưa, còn nhìn nữa ta phải thu phí đó.” Aylmer bị bọn họ nhìn có chút không kiên nhẫn, tức giận nói.
“Đại nhân, sao ngài lại đến đây? Ngài phải biết nhân loại tham lam rất nguy hiểm, nói không chừng bọn họ sẽ dùng thủ đoạn ti tiện gì đó để đối phó ngài.” Đối với một bé rồng vị thành niên một mình lưu lại địa bàn của nhân loại, Cleo tỏ vẻ mình thật sự lo lắng.
“Khụ khụ ~~” Làm đồng bọn chiến đấu của Cleo, kiêm một trong số những nhân loại ti tiện, Carlota xấu hổ ho khan hai tiếng, nhắc nhở đồng bọn hắn là mình còn tồn tại.