Kẻ xấu lập tức che điện thoại di động, tháo chạy ra ngoài cửa.
Kỷ Tiểu Yêu nhân cơ hội liền mang ghế tựa dịch đến bên tường, “Loảng xoảng loảng xoảng” gặp trở ngại, hy vọng phía xa có thể đem ghế tựa trên người va nát.
Đáng tiếc không đến một phút, kẻ xấu đã trở lại.
“Con mẹ nó mày yên tĩnh chút!”
“Cút! Mày cút! Khốn kiếp!”
Kỷ Tiểu Yêu điên cuồng vung ghế tựa trên người, dĩ nhiên mạnh mẽ dập đầu kẻ xấu một lần, lại càng vùng vẫy như con quay.
Sau vài vòng, liền ngã xuống đất.
Kẻ xấu đạp đạp ghế tựa, “Mày tiếp tục quay a, bất động rồi? Vương bát đản quá sưc rồi hả?”
“Tao là vương bát, mày chính là kẻ khốn kiếp!” Lý trí Kỷ Tiểu Yêu tiêu hao hầu như không còn, biết rõ khoe miệng lưỡi không chỗ tốt, mà căn bản không có cách nào tự kiềm chế.
“Tao thảo!” Kẻ xấu một cước đạp lăn ghế tựa.
Lưng ghế dựa kề sát trên đất, hai chân Kỷ Tiểu Yêu hướng lên trên.