Đêm đó, nhóm tiểu phù thủy trang điểm thành các loại nhân vật kỳ quái tràn ngập cả lễ đường. Mọi người vừa nói vừa mong chờ nhìn về phía cửa ra vào, tưởng tượng Salazar và Godric sẽ hóa trang thành cái gì để tham gia tiệc Halloween.

Nói không chừng là Naga và Sphinx!

Một cái có thêm đuôi rắn, một cái có thêm bờm sư tử, vừa nghĩ liền đặc biệt hưng phấn!

Rốt cục, cửa lớn lễ đường truyền đến tiếng bước chân. Mọi người kéo dài cổ, liền nhìn thấy hai người vừa nói chuyện vừa đi đến lễ đường. Bọn họ một là Salazar, một người khác vẫn là Salazar.

… Ôi chao?!!!

Chỉ thấy Salazar ở bên trái cắn một miếng bánh bích quy trong miệng và một Salazar ở bên phải dán một tấm da dê có ghi hai chữ “Xà mông” trên mặt đi đến bàn dài Gryffindor, sau đó cùng nhau ngồi xuống, động tác giống nhau như đúc, quả thực như một đôi song bào thai. Harry nhìn chằm chằm Salazar X2, nhìn bên trái một chút nhìn bên phải một chút, hơi vỡ nát: “Salazar, cậu hóa trang thành song bào thai sao?”

“Không có, tôi hóa trang thành mông xà!” Salazar dán một cái da dê trên mặt nghe vậy quay đầu nói: “Không phải nói muốn hóa trang thành thứ đáng sợ nhất sao?”

Harry: “…”

Từ góc độ của xà mà nói thì coi mông xà là thứ đáng sợ nhất cũng không có gì lạ, nhưng tại sao luôn cảm thấy có gì không đúng lắm… Là tam quan sao?

Hơn nữa hóa trang thành như vậy cũng quá không có tâm đi!

Trên mặt dán một cái tấm da dê viết “Xà mông” là có thể lừa dối cho qua sao!!!

“Hết cách rồi, tôi lại không biết thuật biến hình.” Salazar uể oải nói: “Thuật biến hình của loài người tôi không học được, hơn nữa tôi là loài bò sát, thiên phú ma pháp cũng không có thể khiến tôi biến thành một động vật có vú…”

Harry: “…”

Không nên lại kiểm tra kiến thức khoa học của ta! Để cho chúng ta vui vẻ sử dụng ma pháp không được sao!!!

“Nhưng lúc sáng ngài còn biến thành ‘Salazar kia’.” Ron lấy vai trò của người bị hại đầu tiên nói.

“Đó là ảo thuật, điều không phải ngụy trang biến hình, chỉ cần đụng tới sẽ phá hỏng, giống như Boggart.” Salazar giải thích. Hắn từng nghĩ sẽ dùng ảo thuật, thế nhưng như vậy liền không thể nào ăn bánh bích quy.

“Thế nhưng… Thế nhưng như ngài như vậy không phải là không nhìn thấy gì sao?” Hermione cẩn thận hỏi. Dù sao cả khuôn mặt đều bị tấm da dê che a!

“Chỉ là nhìn không thấy mà thôi, tôi còn có thể dùng lưỡi xà, tai và cảm ứng hồng tuyến a!” Salazar rất không sao cả.

Hermione: “…”

Cảm giác nhân loại ở phương diện cảm quan thực sự quá yếu a.

Song bào thai đã tràn đầy phấn khởi bu lại, vây bắt một Salazar khác: “Trời ạ, trời ạ! Đây là Godric sao?”

“Đương nhiên!” Một Salazar khác cắn bánh bích quy, mặt than nói: “Có phải là giống như đúc hay không!”

“Quá giống!!!” Song bào thai đồng thời nói. Bọn họ bắt đầu vui sướng thỉnh giáo Godric thuật biến hình, rất nhanh ba Salazar song song ngồi ở bên cạnh bàn ăn

“Thật là phát minh thiên tài!” Salazar A thở dài nói: “Tớ chưa từng nghĩ tới biến thành người khác lại có thể dễ dàng như vậy!”

“Không phải là biến hình thành người, là thuật ngụy trang, chỉ cần nắm giữ kỹ xảo là được rồi.” Salazar B đáp: “Tôi nghĩ Salazar nếu so với cậu thì sẽ gầy hơn một chút…”

“Ta đây?” Salazar C hỏi.

“… Hình như hơi gầy quá.”

Ba Salazar nhiệt tình thảo luận, nhóm tiểu phù thủy ở trên bàn Gryffindor đều bị hấp dẫn, đều kích động hỏi tới phương pháp. Tuy rằng bọn hắn cũng đều làm trang điểm tỉ mỉ, nhưng Vampire a lang nhân a gì gì đó so với hóa trang thành Salazar thực sự quá yếu có được không!

Khi Dumbledore vui vẻ đi vào lễ đường, liền nhìn thấy Salazar ngồi đầy cả lễ đường. Có Salazar mang theo lỗ tai mèo, có Salazar khoác áo choàng Vampire, còn có Salazar đang ngửa mặt lên trường hét dài. Nhóm Salazar vui sướng chạy tới chạy lui, tung tăng nhảy nhót, vô cùng hòa thuận vui vẻ

Dumbledore: “…”

Dumbledore: “…”

Dumbledore: “…”

Hắn yên lặng móc ra một bình độc dược trị chứng buồn bực, toàn bộ rót vào trong miệng.

Ariana, muội muội thân ái của anh, bây giờ anh sẽ đến gặp em…

Snape đi sau cụ một bước bởi vì cụ dừng lại mà đâm vào sau lưng cụ. Hắn tức giận lui về phía sau một bước, ngẩng đầu đang muốn nói cái gì, lại lướt qua vai Dumbledore mà nhìn thấy đám Salazar đang vui chơi đầy lễ đường, bọn họ hoạt bát lại thông minh ~ bọn họ nghịch ngợm lại linh mẫn ~ bọn họ tự do tự tại vui chơi trong lễ đường ~~~

Snape: “…”

Snape: “…”

Snape: “…”

Hắn trống rỗng cầm lấy bình thuốc từ trong tay của Dumbledore, đem số thuốc còn dư lại nhét vào trong miệng của mình.

” Severus thân ái, ta nghĩ thân thể vẫn còn có chút khó chịu, cậu còn thuốc không?” Dumbledore yếu ớt ôm lấy ngực hỏi.

“Ăn sạch, thế nhưng tôi đang định làm thêm một trăm vạc nữa…” Snape đồng dạng ôm ngực đáp.

Hai người liếc nhau, cái gì mà lão ong mật phúc hắc, gián điệp hai mặt, kẹo con gián, bảo hộ Harry, thuốc mỹ dung của Lucius toàn bộ tiêu tan thành mây khói. Giờ khắc này linh hồn của bọn họ nhận được thăng hoa, không còn gì có thể làm kiên cố thêm tình hữu nghị hơn là việc nhìn thấy cả lễ dường đều tràn đầy Salazar!

“Tớ vừa mới thấy thầy hiệu trưởng cùng với Snape giáo sư!” Salazar 134 hỏi Salazar 135 bên cạnh: “Bọn họ hình như lệ nóng doanh tròng nắm tay của nhau cùng rời đi …”

“Không có khả năng, cậu xem nhầm rồi đúng không?” Salazar 135 kiễng chân nhìn về phía cửa, thọc Salazar 27 bên cạnh một cái: “Cậu thấy được sao?”

“Thấy cái gì?” Salazar 27 đang cùng Salazar 98 thi ăn bánh bích quy, sau khi bị gọi thì biểu tình rất là mờ mịt.

“Thôi kệ, ăn bánh bích quy trước đi!” Salazar 135 đưa ra kết luận như vậy: “Không biết vì cái gì, sau khi biến thành Slytherin các hạ liền đột nhiên rất muốn ăn bánh bích quy …”

“…”

Ở dưới tình huống cả lễ đường đều là Salazar quần ma loạn vũ, không có người đang đứng trong một góc tối của lễ đường.

“Trước đây vẫn không cảm giác được, bây giờ nhìn cảm giác là lạ…” Một bóng người nói.

“Cũng là chuyện tốt mà cậu làm.” Một người khác lạnh lùng nhìn hắn một cái.

Người mở miệng đầu tiên nhếch miệng lên: “Đó cũng là do cậu lấy một cái tên kỳ cục cho kiếm của tớ?”

“Lớn như vậy rồi mà còn tính toán cái này…”

“Nói giống như là cậu không thế ý…”

Bên trong lễ đường, nhóm Salazar còn đang vui chơi xung quanh, hai người đứng ở trong bóng tối nhìn mười mấy phút đồng hồ, tìm xem đâu mới là Salazar thật. Thẳng đến khi Salazar mang theo tấm da dê “Xà mông” ngẩng đầu từ trong đống bánh bích quy, hai người mới đồng thời thở phào nhẹ nhõm.

Một con chim bói cá được gập từ một tấm da dê loạng choạng bay đến đỉnh đầu của Salazar, chính xác bay đến trước mặt của hắn. Salazar tò mò mở ra chim bói cá, bên trong là những đường loằng ngoằng, giống như những đường kẻ mà ai đó không cẩn thận vẽ lên. Nhìn kỹ, những hoa văn kia sắp hàng chỉnh tề, giống như đang ẩn chứa quy luật gì. Một ngày đã qua, Salazar đã khôi phục thi lực liền cầm tấm da dê cẩn thận xem, sắc mặt nhất thời thay đổi. Hắn kéo ra Godric đang ở trong một đám Salazar thi đấu xem ai mới giống Salazar nhất.

“Làm sao vậy?” Godric mang bề ngoài của Salazar, thập phần chuyên nghiệp mặt than hỏi.

Salazar nhét tấm da dê vào trong tay hắn, Godric cúi đầu nhìn thoáng qua, sắc mặt cũng thay đổi.

“Làm sao có thể!” Hắn khiếp sợ nói: “Chúng ta còn không có nói cho người khác xà văn, ngay cả Helga à Rowena cũng không biết!”

“Xà văn là cái gì?” Thanh âm của bọn họ cũng không có đè thấp, Harry ngồi ở bên cạnh cũng nghe thấy.

“Văn tự cho chúng tôi phát minh ra, để khi viết giấy gian lận không bị lão sư phát hiện, thế nhưng vẫn chưa có hoàn toàn làm xong…” Godric khiếp sợ, theo bản năng giải thích: “Ngoại trừ chúng ta không có người thứ 3 nhận thức, làm sao có thể có người sử dụng nó?”

Harry: “…”

Cảm giác các ngài vì gian lận thực sự là rất dụng công.

“Mặt trên viết là “Ta chờ ta ở bên ngoài”… Ách, viết lệch lạc sao?” Salazar nhìn thoáng qua cửa vào lễ đường: “Đi ra ngoài sẽ biết!”

Harry có chút lo lắng nhìn bọn họ rời đi, thế nhưng ngẫm lại cậu đều ra đời, như vậy hai vị tổ tông này khẳng định có thể vui vẻ trở lại ngàn năm trước a! Vì vậy cậu sung sướng thay thế vị trí của Godric, tiếp tục cùng một đám Salazar thi đấu.

—— Nhanh như vậy liền tiếp nhận mình là hậu duệ của Salazar cùng với là tôn tử của Voldemort a, Harry.

Salazar và Godric chạy dọc theo chân tường ra khỏi lễ đường. Vừa ra khỏi, khí chất ngây ngô trên người bọn họ liền lập tức biến mất. Nếu như bây giờ song bào thai lại nhìn thấy biểu tình của Godric, bọn họ nhất định không còn dám cười đùa hi hi ha ha với hắn. Một thứ gì đó vô cùng lợi hại xuất hiện trong đáy mắt của bọn họ, màu mắt của Salazar lặng yên biến đỏ, dưới sự kích thích của ma lực, ống tay áo đồng phục của hắn cũng bay ra từng luồng hắc vụ, Godric ngay cả che giấu cũng không làm, trực tiếp cầm kiếm ở trong tay, mỗi một bước đều giống như đạp lên một quy luật gì đó, chậm rãi điều chỉnh hô hấp của mình về trạng thái thích hợp chiến đấu nhất —— giống như ngày đầu tiên khi bọn họ bất ngờ xuất hiện ở trong lễ đường vậy, lúc đó hai tiểu thiếu niên này cũng không vô hại như bọn họ thể hiện sau này.

Lại đi ra vài bước, Salazar đột nhiên dừng bước, Godric lập tức dừng lại theo, đề phòng nhìn xung quanh. Hắn luôn luôn tin tưởng phán đoán của Salazar, hắn chắc chắn sẽ không vô duyên vô cố dừng lại. Hắn nín thở, chỉ nghe thấy Salazar dùng âm lượng thì thầm nói với hắn…”Hình như tớ ngửi thấy mùi của chuột Morrie.”

“…”

Godric hắc tuyến: “Tại sao mỗi khi tớ cần nghiêm túc thì cậu lại có thể làm cho tớ buồn cười ngay tức khắc…”

Được hắn nhắc nhở, Godric quả thực phát hiện có một loại hương vị kỳ quái đang lan tràn khắp hành lang, không giống với mùi bí đỏ cùng thịt dê trong lễ đường, mà là càng thêm nồng nặc. Bọn họ đi dọc theo hành lang, liền nhìn thấy hai người đang đứng ở bệ cửa sổ chờ bọn họ. Hai người kia một tóc đen, một tóc vàng, khuôn mặt là quen thuộc như vậy, Salazar và Godric liếc mắt nhìn sang liền ngây dại.

“Chuyện này…” Godric khiếp sợ cúi đầu nhìn tấm da dê cầm ở trong lòng bàn tay, chợt: “… Cho nên, là ‘ta’ chờ ‘ta’ ở bên ngoài?”

Thanh niên tóc vàng mỉm cười, ngoắc ngoắc bọn hắn: “Không sai, kinh hỉ sao?”

Nào chỉ là kinh hỉ, nếu như Salazar bây giờ ở trạng thái nguyên hình thì nhất định có thể thấy cọng lông ngốc trên đầu của hắn đứng thẳng tắp, đong đưa trước gió. Hắn kinh ngạc nhìn người bên cạnh thanh niên tóc vàng, cũng có mái tóc đen giống hắn, đôi mắt màu đỏ giống hắn, còn có ngũ quan giống như đúc, không có gì là không thể hiện một việc vô cùng rõ ràng. Hắn tiến lên một bước, giơ tay lên cầm lấy tay áo thanh niên tóc đen. Thanh niên tóc đen cúi đầu nhìn hắn, liền nghe thấy hắn kích động hỏi ——

“Ngài là ba ba của con sao?”

Đại Salazar: “…”

Đại Godric: “…”

Tiểu Godric: “…”

Đại Godric: “Sasa, cho dù trải qua bao lâu…”

“Không được gọi tôi là Sasa!” Tiểu Salazar kháng nghị. Sau đó hắn mới phát hiện đối phương là đang gọi thanh niên tóc đen trước mặt hắn.

Đại Sa liếc mắt nhìn hắn, giơ tay với tiểu Salazar, nhóm một dòng xà vay màu xanh nhảy nhót trong lòng bàn tay hắn: “tôi chính là cậu”

Salazar bắt lấy tay hắn nhìn nhiều lần, đó là văn tự chỉ có hắn và Godric mới hiểu được. Hắn ngẩng đầu nhìn chính mình bản trưởng thành, ngũ quan vô cùng giống hắn có vẻ lạnh lùng dị thường. Hắn ngửi được mùi máu tươi nhiễm vào trên người đối phương, đó không phải là chân thật, mà là mùi máu được tích lũy từ năm này qua năm khác, hắn chỉ là đứng ở chỗ này đều cảm giác mình đang phát run.

Đây là hình dạng sau khi ta lớn lên sao? Salazar mê man nhìn hắn.

Đại Sa giơ tay lên xoa đỉnh đầu hắn, thấp giọng nói: “Không cần sợ.”

“Tôi không sợ.” Salazar ngửa đầu nhìn hắn: “Tôi sẽ trở nên cường đại giống như anh sao?”

“Đúng.” Đại Sa thản nhiên nói: “Cậu sẽ bảo hộ người cậu muốn bảo hộ thẳng đến một khắc cuối cùng. Cho dù tử vong cũng sẽ không chia lìa các cậu, đó chỉ là chuẩn bị cho thời khắc gặp lại.”

Godric khiếp sợ… Có lẽ nói hoảng sợ nhìn đại Sa. Cái này thực sự không thể tin được, lời này thật là từ trong miệng Salazar? Rốt cuộc xảy ra kỳ tích gì mới có thể làm cho cái đầu toàn là chuột của hắn nói ra được nhưng lời này a!

Đại Godric cười hì hì cắt đứt giao lưu giữa bọn họ. Hắn đưa ra một cái hộp, mùi hương nồng nặc tỏa ra từ trong cái hộp đó. Hắn nháy mắt với Salazar: “Nếm thử tay nghề của tôi tiến bộ nhiều ít?”

Trong hộp rõ ràng là một con chuột Morrie. Vừa mở hộp ra, hương vị bay ra khiến cho đến cả Godric cũng không nhịn được hít mũi một cái, Salazar thì càng không cần phải nói. Hắn cắn một cái hai mắt liền lập tức tỏa sáng, hạnh phúc đến nỗi toát ra bóng hồng xung quanh.

“Ăn thật ngon!” Hắn vui vẻ lại cắn một cái, nhịn không được di chuyển chân —— nếu như là nguyên hình, đại khái lay động chính là đuôi?

“Muốn biết công thức bí mật không?” Đại Godric lặng lẽ nói với Godric.

Godric nhìn Salazar liếc mắt, gật đầu.

“Công thức bí mật chính là… Chính mình nghiên cứu đi a!” Đại Godric cười ha ha.

Godric: “…”

Có cảm giác mình bị đùa bỡn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play