Nói đến chuyện lần trước, Mạc tiểu công bị Hạ nhị ca hạ kế một màn cẩu huyết, Hạ tiểu thụ trong lòng vô cùng phẫn hận, cuối cùng nhịn không được lòng hiếu kì của mình mà tiến vào “Di Tình lâu”.
“Nhị ca.” Mạc Thiên Tiếu ôm quyền nhìn người nào đó đang nhàn nhã ngồi bên bàn, chỉ thấy mắt hoa đào người kia hơi nhíu lại, một tay nắm lấy tách trà, một tay mở nắp tách trà, rất tự tại.
“Lạc Nhi đi theo ngươi đến rồi đấy.” Hạ Ly Uyên nhìn bóng người đang trốn trốn tránh tránh cách đó không xa, cười nhìn Mạc Thiên Tiếu nói.
Mạc Thiên Tiếu gật gật đầu, lúc Hạ Ly Lạc bước vào sân của tiếu quán hắn đã cảm nhận được hơi thở của y, cũng không biết là vì sao sau khi xảy ra loại quan hệ kia với Hạ Ly Lạc, hắn phát hiện ra mình có thể cảm nhận rất rõ khí tức của Hạ Ly Lạc khi y đến gần, tuy rằng không biết là vì sao nhưng đây chưa chắc đây đã là việc không tốt.
“Không biết nhị ca dùng cách này để mời ta đến là vì chuyện gì?” Mạc Thiên Tiếu nhàn nhạt cười, nhận thấy một ánh mắt nóng rực cách đó không xa dán chặt vào người mình, tâm tình hắn trở nên vô cùng tốt, liền ngồi vào bên cạnh Hạ Ly Uyển, “Chẳng lẽ là Ngũ đệ hầu hạ nhị ca không đủ thoải mái?”
Nhìn thấy Hạ Ly Uyển suýt chút nữa đem trà trong miệng phun ra, Mạc Thiên Tiếu càng cười đến hài lòng, nhưng sau đó lại nháy mắt, Hạ Ly Uyển lập tức khôi phục lại bình tĩnh, hắn nhàn nhạt mở miệng, “Lệnh đệ rất tốt, ta lần này đến đây chỉ là muốn mang Lạc nhi về…….”
Còn chưa chờ Hạ Ly Uyển nói xong, Mạc Thiên Tiếu liền cắt đứt, hắn trực diện nhìn Hạ Ly Uyển, khóe môi cong lên tựa như cười nhưng lại không cười, “Không thể.”
Hạ Ly Uyển tựa hồ sớm đã biết Mạc Thiên Tiếu sẽ trả lời như vậy, hắn nở nụ cười nhạt nhòa, “Đã như vậy, ta cũng sẽ không trả lại lệnh đệ, Mạc huynh có gì bất mãn không?”
Mạc Thiên Tiếu một bộ ta hiểu dáng vẻ, “Như vậy rất tốt.”
Hai người nhìn nhau nở nụ cười, tựa hồ đã đạt thành mục đích, cũng không biết vì sao, Mạc Thiên Hàm đang nghỉ ngơi trong khách điếm cùng Hạ Ly Lạc cũng đang ở trong “Di Tình lâu” bỗng nhiên cảm thấy sau lưng mát lạnh.
“Không biết lệnh đệ yêu thích cái gì?” Hạ Ly Uyển hơi đỏ mặt, chờ nửa ngày cũng không thấy đối phương trả lời, hắn ngẩng đầu nhìn dáng vẻ cao thâm khó dò của Mạc Thiên Tiếu, Hạ Ly Uyển cười đáp, “Tiểu đệ thích nhất là đi nga du khắp nơi, giúp đỡ cứu tế người nghèo, ừm……..” Trầm tư chốc lát, Hạ Ly Uyển tiếp tục nói, “Tiểu đệ còn……yêu thích ngươi.” Hạ Ly Uyển vẫy vẫy tay, “Ta mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng không thể không đối mặt, tiểu đệ xác thực rất thích ngươi, đi cùng với ngươi, bất luận làm cái gì, no đều rất hài lòng.” Dứt lời, Hạ Ly Uyển nhíu mày nhìn Mạc Thiên Tiếu.
“Tính cách của Ngũ đệ rất nóng nảy, không đủ kiên trì nhưng cũng không ít tâm cơ, tốt nhất đừng đối xử mềm mỏng với y, ngươi nếu càng mềm yếu thì y sẽ càng kiêu ngạo; có điều, cho dù có lúc la hét lớn tiếng nhưng Ngũ đệ kỳ thực lại như một hài tử, muốn sẽ đi cướp, sau khi có được liền vứt bỏ, không chiếm được thì la hét cũng không quan trọng nữa. Ừm…….” Mạc Thiên Tiếu lại trầm giọng nói, “Nếu y không nghe theo thì cứ bá vương ngạnh thượng cung là được.”
Hạ Ly Uyển nghe đến đây nhẫn không được nữa liền bật cười, hắn quay đầu nhìn Mạc Thiên Tiếu ngồi bên cạnh, không nhịn được cười nói, “Ngươi thật cam lòng sao.”
Mạc Thiên Tiếu sâu xa nhìn Hạ Ly Uyển, “Như nhau thôi.”. Hai người nhìn nhau nở nụ cười, sau khi uống trà xong Hạ Ly Uyển liền nói cáo từ.
“Tiểu đệ ở sau cái bàn kia, đang quay lưng lại với ngươi, nó là lần đầu tiên đến nơi như thế này, ngươi phải trông coi cho thật kỹ. Nếu ngươi dám chọc cho tiểu đệ thương tâm ta nhất định khiến ngươi vạn kiếp bất phục, cho dù có là hoàng đế cũng đều như vậy thôi!”
“Nhị ca cứ yên tâm, nếu khiến cho Ly Lạc thương tâm, không cần nhị ca động thủ, ta quyết sẽ không khoan dung chính mình.”
Hạ Ly Uyển yên tâm gật đầu, nhanh chân bước ra cửa lớn của “Di Tình lâu”, lại quay đầu nhìn một chút tiểu đệ đang lén lén lút lút của mình không khỏi bất đắc dĩ cười cợt, tiểu đệ này của hắn thật sự là một đứa đầu gỗ, không biết khi nào mới có thể khai sáng.
Có điều vừa nghĩ đến điều gì đó, Hạ Ly Uyển cười tà mị, hiểu được sự chịu đựng của Mạc Thiên Tiếu, nhìn dáng vẻ hắn lần này nhất định là thật sự yêu Ly Lạc đến thê thảm rồi, chỉ là….. Chỉ bằng một bộ não đầy tâm tư kia của Mạc Thiên Tiếu, chỉ sợ Ly Lạc sẽ bị ăn đến không còn một mảnh, nghĩ đến đây Hạ Ly Uyển lại lần nữa thở dài, thôi thôi, đến vị kia của hắn hắn còn không biết giải quyết sao, nào có nhiều thời gian mà quản hai người bọn họ như thế?
……… Mạc Thiên Tiếu từng bước từng bước đi đến gần đi đến cái vị đang không ngừng né tránh người kia, cuối cùng đi tới trước mặt người kia thì dừng lại.
Hạ Ly Lạc giật mình nhìn người đang đứng trước mặt, hắn biết mình ở đây lúc nào vậy? Vừa nãy y tận lực đem chính mình chôn vùi trong cái nơi đầy mùi son phấn thơm gay mũi này chính là vì muốn che lấp đi khí tức của mình, lúc nãy nhìn thấy nhị ca vừa đi y đã muốn rời đi theo. Nhưng không ngờ lại thấy người kia từng bước từng bước đi đến hướng mình, trong phút chốc, y dĩ nhiên lại một bước cũng không nhúc nhích được, chỉ biết dại ra nhìn người kia từng bước từng bước tiếp cận, mãi cho đến khi người kia ngồi vào bên cạnh mình y mới kinh ngạc phát hiện đại sự không ổn, vốn định đào tẩu ấy vậy lại lập tức ngây người.
“Ha ha….. Thiên Tiếu.” Lúng tùng bắt chuyện, Hạ Ly Lạc cơ mồ muốn lập tức biến mất, rõ ràng là Mạc Thiên Tiếu không đúng vì sao cuối cùng người lúng túng lại là y?
“Ly Lạc…..Vừa nãy ngươi đều thấy được hết rồi, hiện tại tin ta được rồi chứ?” Mạc Thiên Tiếu nhìn vẻ mặt của Hạ Ly Lạc, trong lòng cười thầm, Ly Lạc đến cùng có biết hay không bộ dạng của y lúc này có bao nhiêu mê hoặc! Hạ Ly Lạc a Hạ Ly Lạc, ngươi đời này cũng đừng mong thoát khỏi bàn tay của Mạc Thiên Tiếu ta!
“Ta cũng không có ăn chơi chè chén, ta cũng đã nói, ngươi ta thích, chỉ có một mình Ly Lạc. Trong lòng ta cũng chỉ có một người là Ly Lạc.” Mạc Thiên Tiếu cười mê hoặc, đối với đám nam tử bên cạnh quăng ra một ánh mắt, ý bảo bọn họ rời đi, sau đó chính mình ngồi xuống bên cạnh Hạ Ly Lạc, một tay ở phía sau ôm lấy y.
“Thiên Tiếu!” Hạ Ly Lạc đột nhiên bị ôm lấy như thế lập tức từ trên ghế đứng lên, y khiếp sợ nhìn Mạc Thiên Tiếu, động tác kia thân mật như vậy….. Giống như đối với người mình yêu thương mới có thể làm như thế, Mạc Thiên Tiếu vậy mà……lại tự nhiên như thế làm ra động tác ấy với y! Điều này làm sao không khiến y khiếp sợ cho được?
Với lại hai bọn họ là nam nhân thứ thiệt, lẽ nào, Mạc Thiên Tiếu cũng không cảm thấy khó chịu sao? (Ú: Uyển ca ca, em đồng ý với anh, đệ đệ của anh đúng là một đứa đầu gỗ, đã vậy còn khó mài nữa =3=)
Nhìn vẻ mặt ngây ngốc của người kia, Mạc Thiên Tiếu đắc ý cười cười, một phát đem người kia ôm chầm lấy, khi y còn đang thất thần hắn trong nháy mắt liền kéo y ngồi lên bắp đùi của mình, thân mật dùng hai tay ôm lấy vòng eo của y, cứ như vậy trắng trợn không chút kiêng dè hôn lên đôi môi đỏ mộng đã trông chờ bao lâu kia, nhìn thấy dáng vẻ sững sờ khả ái của người kia, không nhịn được thấp giọng nở nụ cười.
Gia tăng sức lực trên môi, không quan tâm đám ngươi đang vây xem xung quanh, hắn hung hăn hôn lên bờ môi của Hạ Ly Lạc, lưỡi không ngừng khuấy đảo khoang miệng ngọt ngào của Hạ Ly Lạc, nhẹ nhàng chạm lấy đầu lưỡi của y, rồi lập tức lui về,cứ như vậy liếm láp liên tục nhiều lần đầu lưỡi ấm áp của y, Hạ Ly Lạc giờ khắc này cũng không quan tâm cái gì mà thẹn thùng xấu hổ, y bị Mạc Thiên Tiếu hôn đến toàn thân vô lực, chỉ có thể mặc cho hắn muốn làm gì thì làm.
Y chỉ biết rằng, người đem y hôn đến nhũn cả người chính là Mạc Thiên Tiếu, chính người này đã khiến y phải sầu lo, khiến y đau lòng, khiến y gặp khó khăn, khiến y không biết phải làm sao, khiến y đánh mất đi chính bản thân mình….. Tất cả đều là bởi vì cái kẻ giờ khắc này đang hôn lấy y kia, từ khi gặp phải hắn, hết thảy đều thay đổi, không còn làm điều gì đơn độc một mình cả, không quản mình làm cái gì, ngươi kia luôn ở phía sau trông chừng.
Khoảng thời gian ở trong thôn ấy, y đã cảm thấy tâm thái của mình có gì đó không đúng, sau khi cùng Mạc Thiên Tiếu xảy ra loại quan hệ kia, y dĩ nhiên lại không có một tia oán hận cùng bất mãn, y dĩ nhiên lại cảm thấy, nếu Mạc Thiên Tiếu muốn làm loại chuyện đó….. Y như vậy cũng không bận tâm…… Nhưng, tất cả những thứ này đều là gì? Vì sao y lại trở nên kỳ quái như vậy? (Ú: tình BẰNG HỮU đó cưng:v)
Chả nhẽ đúng như lời nhị ca nói, y thật sự đã thích Mạc Thiên Tiếu?
Trong đầu vô cùng hỗn loạn, đều là bởi vì hắn, hết thảy đều bởi vì người trước mặt này! Người này không một câu giải thích liền xông vào cuộc đời của y, không chút giải thích khiến y không thể không thèm để ý, còn không chút giải thích đã nói ra câu “thích” y như thế này….. Càng là không chút lời nào đã đoạt lấy niềm vui nỗi buồn của chính mình.
Nghĩ đến đây, Hạ Ly Lạc trong lòng mạnh mẽ hơi động, giật giật cái lưỡi của mình, đón nhận lấy đầu lưỡi và đôi môi của Mạc Thiên Tiếu, bất chấp mọi thứ, không chút kỹ thuật mà gặm cắn bờ môi Mạc Thiên Tiếu, y rõ ràng nếm được mùi máu tanh, nên định thả người kia ra, lại bị người kia mạnh mẽ ôm chặt, người kia dĩ nhiên lại càng gặm cắn bờ môi của y ác liệt hơn!
Y thật sự cảm thấy rất oan ức, vì sao Mạc Thiên Tiếu lại không lưu tình như vậy, tựa hồ muốn đem y ăn luôn vào bụng ấy, Hạ Ly Lạc hơi mở mắt ra, nhìn thấy ánh mắt nóng rực như muốn cắn xé người khác của Mạc Thiên Tiếu liền vội nhắm chặt mắt lại, ánh mắt ấy, dường như muốn đem người ăn sạch…. Thật sự là…. Khiến người ta phải xấu hổ. (Ú: hai đứa bây đang đóng phim tình cảm hay phim kinh dị thế, nghe tả creepy vl -_-)
Hạ Ly Lạc đỏ mặt buông cổ Mạc Thiên Tiếu ra, y không biết tại sao mình lại làm vậy, nhưng hiện tại cơ thể mình y không thể điều khiển được nữa, dựa vào trong lòng Mạc Thiên Tiếu không ngừng thở dốc.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT