Hứa Tư Văn đối với ngày lễ, đã hiện ra một loại cảm giác chết lặng, bởi vì bất luận là ngày tiểu tiết hay là ngày quốc gia đại sự, y đều trải qua một mình, cũng từng cùng với các đồng nghiệp, cơ mà vẫn như cũ thích một mình.
Y không phủ nhận mình cô đơn, thế nhưng y hưởng thụ loại cô đơn này, bởi vì một mình, liền không sợ bị thương tổn.
Sáng sớm Hứa Tư Văn đang ngủ nướng, liền bị tiếng gõ cửa kinh thiên động địa đánh thức, gương mặt kỹ thuật viên Hứa dài ra, không hề liếc mắt nhìn liền mở cửa, các biện pháp an ninh nơi này vô cùng tốt, y không lo lắng xảy ra bất trắc, chỉ tức giận là, thật vất vả có một cơ hội ngủ nướng, cứ như vậy bị người ta quấy rầy.
“Kỹ thuật viên Hứa!” Tài xế Vũ xuất hiện ở ngoài cửa, vẻ mặt đầy ý cười khiến Hứa Tư Văn nhìn mà cứ thấy chói mắt thế nào ấy??
“Anh tới làm gì?” Giọng điệu kỹ thuật viên Hứa thật không tốt, sắc mặt cũng rất kém, nói tóm lại, thái độ ác liệt.
“Hôm nay là tiểu niên đó, đừng nghẹn ở trong phòng, đi ra ngoài dạo phố lớn, mua sắm một ít đồ tết đi!” Ông chủ Vũ đây là rảnh rỗi tìm việc, hắn đã sớm thăm dò rồi, kỹ thuật viên Hứa một mình ở thành phố Đông Bắc, nhất định phải đợi đến sang năm mới có thể trở về.
Hứa Tư Văn thật muốn đánh hắn một trận: “Tôi không cần!”
Đồ tết và vân vân, bao nhiêu năm y đều không cần?
“Đừng mà!” Ông chủ Vũ là một ông chủ rất cố chấp, không để ý phản đối của kỹ thuật viên Hứa, rốt cuộc sau khi đem người ăn mặc chỉnh tề, liền kéo người ra phố.
Có lẽ thật sự là một mình đã lâu, kỳ thực trong nội tâm Hứa Tư Văn, cũng là hi vọng ra ngoài dính dính chút hơi người đi…
Ông chủ Vũ vẫn là một thân kia, có điều hẳn là bởi vì người địa phương ở thành phố Đông Bắc bên này đều rất chú trọng việc phòng lạnh giữ ấm, người hóa trang giống ông chủ Vũ cũng không ít, có điều đa số đều là các công nhân viên của tập đoàn Đông Bắc Hổ, bọn họ đều là người xuất thân nhà nông, đối với mọi yêu cầu chính là thực dụng, áo bông quần bông mới là cách phối đồ đơn giản nhất, phòng lạnh giữ ấm lại còn không quý giá.
Về phần người thành phố, gần như đều giống kỹ thuật viên Hứa, một thân trang phục nhẹ nhàng, nhìn thì đẹp nhưng kỳ thực thì một chút cũng không thực dụng, ở trên đường thì còn đỡ chút, người chen người cũng chắn gió, một khi đặt mình đứng bất động ở chỗ trống trải một chút, gió Bắc cứ như vậy thổi vù vù, không tới một giờ bảo đảm đông cứng.
May là, thân thể kỹ thuật viên Hứa nhỏ bé không dày rộng, có một tài xế Vũ thể trạng như gấu làm tấm chắn gió vậy cũng đủ rồi.
Kỳ thực đồ vật buôn bán trên đường cũng không khác mấy, bất quá chỉ vì ham muốn một cái náo nhiệt thôi, loại hương vị năm mới náo nhiệt mười phần này, đã rất lâu kỹ thuật viên Hứa chưa từng trải nghiệm.
“… Cái này thế nào?” Tài xế Vũ cầm một chuỗi đèn lồng, là cái loại đồ trang trí dùng trong ngày lễ nhỏ nhỏ tinh xảo chạy bằng pin treo ở trên cửa sổ.
Kỹ thuật viên Hứa hé miệng, không biết phải thế nào mới tốt, nếu trả lời, y căn bản là không biết thứ này, nếu không trả lời, giống như cũng không tốt.
“Còn cái này?” Tài xế Vũ giống như không thấy được sắc mặt kỹ thuật viên Hứa không tốt, liền cầm một cái đèn lồng hình thức khác, hai tay ngốc nghếch giơ lên, chờ kỹ thuật viên Hứa giải quyết dứt khoát.
“…!” Hứa Tư Văn xoắn xuýt, con người y có một tật xấu không quá tốt, chính là một khi nghiêm túc, y sẽ mắc chứng chướng ngại lựa chọn!
“Lấy cả hai cái đi, cậu một cái, tui một cái!” Rốt cuộc tài xế Vũ ý thức được sai lầm của mình, thẳng thắn thay kỹ thuật viên Hứa quyết định.
Về sau cái nhận thức này, được ông chủ Vũ chấp hành rất tốt.
Hết chương 24
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT