Mấy giống cái rì rầm thương định kế hoạch chỉnh người, vẻ mặt hưng phấn kiêm khoái hoạt đi thực hành, cũng không ai chú ý đương sự Sarah ở bên cạnh yếu ớt nói một câu: “Wagner hắn… Cũng không có làm cái gì cả, hắn chỉ cắn ta một ngụm ở đùi trong rồi thôi hà. Ý ta là, ta đến bây giờ còn rất đau, cho nên mới nói hắn bắt nạt ta…”
Nhưng chờ nàng ấp a ấp úng nói xong, một đám giống cái cao lớn đã sớm bị kích động đi bố trí bẫy, chỉ còn lại Lục Sướng vẫn luôn lạnh nhạt cùng Sarah hai người mắt to trừng mắt nhỏ.
“Lục Sướng tỷ tỷ, ngươi không đi sao?” Rõ ràng là “nàng” ra chủ ý…
“Hả?” Mày liễu khẽ nhướn, “Ngươi có thấy người chủ mưu phía sau màn dễ dàng lộ mặt chưa?”
“Vậy… Ngươi vừa nãy chắc đã nghe được ta nói cái gì chứ? Wagner hắn cái gì cũng chưa làm a! Này, chúng ta nhanh đi cứu hắn đi, nếu không hắn sẽ thật thảm. Aids tỷ tỷ cùng Hilda tỷ tỷ vốn đã đủ lợi hại, lại còn bẫy…” Trời ạ, nàng giống như đã thấy thi thể Wagner.
“Ngươi luyến tiếc sao, tự đi đi.”
“Luyến tiếc… Là sao chứ?” Sarah mặt đỏ bừng, một bộ bị người nói trúng tâm sự.
“Ngươi đi hay không chẳng liên quan gì đến ta, bất quá đối với ta mà nói, giống đực thì nên có người giáo huấn một chút.” Nhẹ nhàng buông cái yếm hoàn thành cuối cùng, Lục Sướng đứng lên: “Ta đi đây, ngươi nếu hối hận, hãy mau đi cứu người, nếu không hạnh phúc của ngươi cùng nửa đời (và thân) sau của hắn sẽ mất đấy.”
Nói xong cũng không quay đầu lại, tiêu sái lưu cho Sarah một bóng dáng đầy suy tư.
———————————————————————
Hướng gió trong bộ lạc có chút thay đổi, một mầm mống nho nhỏ dưới tình huống không ai bắt bẻ được bất giác chậm rãi lớn dần.
Đầu tiên một đám giống cái đều mặc một loại đồ tên là yếm, được gọi là ý chí chỉ mở ra cho người mình nhìn trúng xem, người khác thì không có phúc được thấy, khiến cho rất nhiều giống đực vị thành niên oán than dậy đất —— cơ hội bọn họ có thể nhìn thấy thân thể giống cái lại giảm bớt nghiêm trọng.
Tiếp theo là hùng nhân Wagner thân cường thể tráng thế mà bị mấy giống cái “nhỏ yếu” trói lại, nghe nói còn bị chút tra tấn. Cụ thể Wagner gặp nạn như thế nào thì không ai biết, chỉ biết sau đó hắn lại cùng Sarah đến làm mĩ nhân cứu anh hùng kết thành một đôi, điều này làm cho rất nhiều giống đực đố kỵ muốn chết, ước gì lúc ấy người bị ngược đãi là mình.
Không ai biết, sau trận đánh kia, Wagner vừa nhìn thấy nhóm giống cái Aids các nàng liền chấn động cơ thể căng thẳng hoa cúc, nguyên bản ‘tiểu đệ’ đỉnh đỉnh lập tức mềm oặt như trái cà héo, đời này phỏng chừng trừ Sarah ra hắn sẽ không cảm thấy hứng thú với giống cái khác nữa. Hành vi kiên trinh của hắn nhiều năm sau vẫn truyền lưu rộng rãi trong nhóm giống cái, nói là bộ lạc ta có một tên si tình, trừ bạn lữ của mình liếc mắt nhìn giống cái khác một cái cũng không, không giống lão nhà ta, vừa thấy tiểu giống cái trẻ tuổi tròng mắt không biết chuyển đi đâu luôn, muốn tìm bạn đời thì phải tìm người như Wagner ấy…
Về phần Wagner đến tột cùng là gặp phải bất hạnh gì mới sợ hãi giống cái tới nông nỗi đó, e là chỉ mình đương sự mới biết được.
Bất quá đa phần, là thay đổi xảy ra trên người cái giống cái mới tới kia ——
Tất cả mọi người nhớ rõ trước khi chính thức gia nhập bộ lạc, giống cái tên Lục Sướng này là giống cái rất mảnh mai thành thật, đương nhiên hiện tại hắn thoạt nhìn cũng rất mảnh mai thành thật, chỉ có chút khác biệt nho nhỏ so với trước đây.
Trong bộ tộc thú nhân độc thân rất tự do, trừ bỏ ngày lấy muối cố định và ngày tập thể thu thập thức ăn trước khi mùa đông đến ra, tất cả mọi người tạm gọi là nhàn, không có việc gì làm, trừ phát tình cùng đàm luyến ái, bình thường đều rèn luyện khí lực và giao lưu với đồng bạn, giống cái bình thường cùng nhau bát quái chuyện giống đực nào phần eo hữu lực, giống đực nào lực kéo dài tốt linh tinh; mà giống đực thì đánh nhau, cướp người các loại.
Nhưng Lục Sướng không giống, khi ở cùng nhóm giống cái, tất cả mọi người nói chuyện, hắn vẫn trầm mặc không nói, mãi đến nói đến chỗ mấu chốt mới chen vào một câu âm trầm, lạnh lẽo đến mức những người khác run run. Nếu giống cái khác không tới tìm hắn, hắn liền tìm một nơi râm mát gần nhà cây để ngồi, cúi đầu không biết đang đùa nghịch cái gì.
Ví dụ như hôm nay, hắn cầm trong tay một thứ chói lọi không biết đang làm gì, Tiger thèm nhỏ dãi ở bụi cỏ cách đó không xa nhìn hắn.
Tiger là một lão hổ rất đẹp, có lông màu trắng cùng thân thể thon dài, tứ chi mạnh mẽ cùng đuôi dài suất khí. Từ ngày Leo mang Lục Sướng về, hắn chính là người đầu tiên phóng lên, đáng tiếc còn chưa kịp đắc thủ đã bị Leo đánh chạy, còn bị cái tên tiểu nhân White âm hiểm kia chiếm mất tiên cơ…
Trong đôi mắt to của bạch lão hổ tất cả đều là phẫn nộ, lúc này hắn nhất định phải đắc thủ, Lục Sướng này có thể làm cho nhiều giống đực biến thân như vậy, cũng nhất định sẽ làm hắn biến thân. Hắn trước đó không lâu đã đến kỳ biến thân, vội vàng cần một giống cái đến làm cho mình trưởng thành. Đi đến chỗ giống cái tụ cư thì thật ra cũng được, bất quá trước mắt có một tiểu mỹ nhân như vậy, ai lại bỏ gần tìm xa chứ?
Mắt to quét mọi nơi, tốt lắm, Leo đi săn thú, chỉ để lại một mình Lục Sướng, có cơ hội. Bất quá hắn cũng không phải là sợ Leo nha, chẳng qua sức mạnh của vị thành niên thật sự kém hơn người trưởng thành một chút, chỉ cần làm hắn biến thành người ——
Ờ thì… Có lẽ có thể hình như chắc là đào tẩu được từ trong ma chưởng của Leo chứ nhỉ, Tiger không có tiền đồ nghĩ.
Thấy Lục Sướng lẳng lặng ngồi ở chỗ kia, tóc ngắn nhỏ vụn theo vành tai rủ xuống, vương bên môi, Tiger rốt cuộc nhịn không được, “Grào ——” một tiếng lao ra, ngay sau đó lại hét thảm “Gréo ——”một tiếng.
Một chân hắn bị dây thừng trói chặt, treo ngược lên, đầu to chốc xuống đất, huyết mạch nghịch lưu, rất là khó chịu.
Cố gắng vươn người dậy, thấy thứ trói chặt chân hắn có vẻ là tơ Sarah phun ra, nàng trước khi biến thân là một con nhện to, tơ phun ra cứng cỏi lại có chất dính, thứ tốt nhất dùng bắt giữ con mồi. Nhưng lấy tốc độ Sarah phun tơ, căn bản là không bắt được thú nhân bọn họ, cho dù không cẩn thận rơi vào mạng nhện nàng đan thành, chỉ cần phí chút khí lực, dùng răng cắn vài cái cũng đứt ra. Nhưng thứ này treo một chân hắn, lộn ngược, răng nanh cùng móng vuốt căn bản là vươn không đến tơ nhện. Chỉ có thể cứ như vậy treo trên cây, giống đu dây lắc qua lắc lại.
Lắc lắc, hắn hình như còn thấy mấy bóng dáng nhìn thật quen mắt, cũng giống hắn bị treo trên cây lắc lư.
“Này! Tiger! Ngươi cũng đến hả, nghĩ cách đem ta xuống với!”
“A phi! Nghĩ đẹp nhỉ, lão tử còn không biết phải làm sao mà xuống đây. Nhưng mà sao ngươi lại lại ở đây?”
“Còn phải hỏi sao! Ngươi vì sao ở đây ta cũng vì thế đó! Nhưng ta rốt cuộc làm sao lại bị treo lên vậy!”
“Ta cũng muốn biết a ——”
Tiếng la thê lương rơi vào trong tai hai người cách đó không xa, White móc móc tai: “Ồn ào quá. Ngay cả bẫy đơn giản như vậy cũng nhìn không ra, rốt cuộc là mấy đứa vị thành niên này quá ngốc hay là ta quá thông minh?”
Người bên cạnh hắn không lên tiếng, chỉ nhìn vị trí nhóm vị thành niên kia bị treo lên, sau một hồi lộ ra một nụ cười hiểu rõ.
“Này! Rick! Ngươi muốn đi đâu? Ngươi đừng mơ ăn mảnh nhá!” Nghiêng người ngăn lại, lắc lắc lắc lắc liền vượt qua Rick, đi thẳng đến chỗ Lục Sướng.
“Cũng tốt, cho ngươi đánh trận đầu.” Trong mắt phượng hẹp dài mang theo một mạt tính kế, nhìn chăm chú vào bóng dáng White.
PS của tác giả: để tránh cho mọi người hiểu nhầm nghiêm trọng là có bàn tay vàng, che vào thuyết minh một chút. Bẫy đều là Leo làm giúp, Lục Sướng chỉ cung cấp gọi ý, việc tốn sức là Leo ở làm. Vũ khí sử dụng là cướp đoạt từ trên người thú nhân khác, lấy phòng thủ làm tấn công, mới có thể đạt hiệu quả. Không phải Lục Sướng quá lợi hại, mà là hắn biết lợi dụng điều kiện tự nhiên cùng vũ khí nơi này.
Nhãn giới của người hiện đại cùng móng vuốt của thú nhân, đây mới là nguyên nhân chân chính vì sao Lục Sướng hiện tại lại lợi hại như vậy. Đổi sang ai khác cũng không thể đạt tới hiệu quả hiện tại này.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT