“Giang thiếu tướng! Giang đại ca! Cảm phiền anh giải thích hộ tôi xem đây là cái quái gì hả!” Hạ Phi hung tợn giơ giơ một thứ gần giống như đĩa CD trong tay lên trước mặt Giang Thành Khải, trông như sắp đem cái thứ kia táng thẳng vào mặt y.

Giang Thành Khải dựa lưng vào ghế, nhìn thoáng qua thứ đồ trong tay hắn, lập tức hiểu được vì sao Hạ Phi lại phát điên.

Nói đến chuyện này phải quay lại ngày này tuần trước.

Một tuần trước, vào ngày Giang thiếu tướng tìm được Hạ Phi, y cũng đồng thời bắt được nghi phạm. Sau khi tận mắt nhìn thấy nghi phạm định đâm một dao xuống ngực hắn, mặc dù nghi phạm đã bất tỉnh rồi, nhưng việc này cũng không thể khiến cho Giang Thành Khải bình tĩnh được.

Vì thế Giang thiếu tướng lúc đó làm ra một hành động khiến cho bản thân y sau này nhớ lại cũng thấy kinh ngạc, nhưng y hoàn toàn không hối hận.

Sau khi cứu được Hạ Phi, vì quá hoảng loạn, Giang Thành Khải đầu óc trống rỗng trực tiếp đè người ra hôn.

Kết quả đang hôn thì bị một sĩ quan cấp dưới chạy theo đến bắt được bản hiện trường, thậm chí còn quay lại một đoạn!

Sau đó đoạn video kia được gửi nặc danh cho bên truyền thông, nên không tìm ra được sĩ quan quay phim là ai, cũng không biết người đăng lên là người nào, hậu quả cuối cùng là một đoạn video cực kỳ “ướt át” cứ thế bị post lên mạng, dân tình xem xong lập tức phát cuồng, thậm chí còn convert ra cả CD!

Vậy nên thành ra xuất hiện tình cảnh như bây giờ.

“Anh giải thích đi chứ hả tên khốn này!” Hạ Phi rít gào.

Mẹ nó cái video này có khác gì AV không cơ chứ! Cả người hắn cái gì cũng không mặc, trần như nhộng! Trên người chỉ có mỗi cái áo khoác của Giang thiếu tướng, lại còn chỉ dài đến ngang đùi, hai chân trắng toát cứ thế phơi ra hết! Đằng sau lại còn có một cái bóng bị đánh bẹp dúm trên tường!

Đối với sự giận dữ của Hạ Phi, Giang Thành Khải cực kỳ vô tội: “Cái này có phải tôi làm đâu, tôi cũng đâu thể chạy đi cấm tất cả mọi người được.”

“Nếu lúc đó anh không hôn tôi thì đã không có chuyện thế này rồi!” Hắn tiếp tục phát điên “Tôi không cần biết, anh nhanh đi tìm cơ quan ban ngành của anh giải thích với truyền thông đi, nói video này là ghép thôi, là đồ giả!”

Giang thiếu tướng dùng vẻ mặt “Em nghĩ mọi người đều bị ngu à” nhìn hắn, đáp: “Đừng đùa, hiện tại tất cả mọi người đều cảm thấy chúng ta đang cực kỳ hạnh phúc, tung hô thành couple quốc dân, em muốn trở lại thời kỳ toàn bộ liên bang phỉ nhổ em vì em cắm sừng tôi à? Em chắc chắn chứ?”

Hạ Phi: “…”

Thật sự là không thể phản bác!

Lại nhắc đến chuyện tin mang thai bị truyền ra nửa tháng trước.

Chuyện tin tức này bị lộ ra, sau khi thẩm tra phát hiện ra cũng là do hung thủ của mấy vụ án mạng, tên U Linh tộc đoạt xá Natalie và Nana làm. Đồng thời toàn bộ những chuyện trước đó của Hạ Phi bị truyền ra cũng là do U Linh kia lợi dụng thân phận của Natalie phát tán lên mạng kích động dư luận. Mục đích là muốn cho Hạ Phi thân bại danh liệt, người người chửi rủa, đến lúc đó có mất tích sống chết ra sao cũng không ai quan tâm, bắt người đi hệ Linh Lượng cũng dễ dàng hơn.

Hạ Phi cứ như thế bị hãm hại rất vô tội vạ, còn suýt nữa đi đời nhà ma luôn.

Trên cổ hắn bị tên U Linh kia bóp cho một phát còn đang tụ máu bầm đây này!

Da hắn rất trắng, lại mềm, trên cổ đột nhiên xuất hiện một vòng máu bầm xanh tím trông đặc biệt kinh dị, ai nhìn thấy cũng đều muốn thóa mạ cái tên vô đạo đức nào ra tay tàn bạo thế này.

Ít nhất thì người nhà Giang gia đều như thế —— ngay cả Giang Thành Điềm luôn khó chịu với Hạ Phi lúc nhìn thấy cái dấu vết dọa người này cũng không nỡ châm chọc hắn tiếp nữa.

Thực ra hắn cảm thấy nguyên nhân Giang Thành Điềm không đấu khẩu với hắn nữa chủ yếu là vì hôm đó mình cứu cậu ta một mạng.

Chuyện thỏa thuận với tổ chức bí ẩn và chuyện có thai, trong bảy ngày Hạ Phi mất tích, Giang gia vừa tìm kiếm hắn vừa liên hệ các mối quan hệ xã hội để chuyển hướng dư luận.

Đầu tiên, tuyên bố bản thỏa thuận kia là giả. Mặc dù ở Liên bang đúng là có một tổ chức chuyên nghiên cứu hormones hỗ trợ worker mang thai, nhưng đây là tổ chức bí mật trực thuộc hoàng gia, số người biết đến cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Tổ chức kia cũng hỗ trợ toàn lực trong việc này, cơ chế hoạt động của bọn họ là hoàn toàn bí mật, nếu lộ ra cũng không có lợi gì cho họ.

Thứ hai là xử lý các báo cáo khám thai của Hạ Phi.

Trên Tinh bác đột nhiên xuất hiện một bài đăng, nội dung chủ yếu kể chi tiết về chuyện xưa đầy máu chó của hắn và Giang thiếu tướng.

Không sai! Chính là chuyện xưa đấy! Cực kỳ cẩu huyết!

Mặc dù trước đây bọn họ rõ ràng hoàn toàn chưa gặp mặt nhau bao giờ, đến nghe tên cũng chưa luôn, nhưng trong bài đăng kia lại nói bọn họ từ bé đã thích nhau, nhưng vì thể chất của Hạ Phi quá đặc thù, chỉ có cấp F, cho nên Giang Thành Khải không dám nói cho người nhà biết chuyện của bọn họ, sau đó y đi bắt cướp, không cẩn thận “chết” mất. Hạ Phi nghe được tin khóc đến đứt ruột đứt gan, cũng không biết trong bụng mình đã mang giọt máu của Giang thiếu tướng.

Đọc đến đây, toàn thể fan não tàn của Giang thiếu tướng đồng loạt chấm chấm nước mắt.

Giang thiếu tướng của bọn họ thế mà lại là nam chính của một câu chuyện ngược tâm đầy đau đớn, Hạ Phi cũng thế, còn đang mang thai suýt nữa đã trở thành góa phu, thật là đau lòng quá đi huhuhuhu!

Sau đó không biết vì lý do gì Giang gia lại phát hiện Hạ Phi là con trai của bạn cũ Giang thượng tướng, vội vã đưa hắn đi ghép gen, kết quả gen của hắn với Giang thiếu tướng độ tương thích lên đến 100%! Vì vậy Giang gia lập tức muốn cưới, Hạ Phi cũng bằng lòng gả đi.

Fan não tàn phát điên, đây chính là tình yêu đích thực trong truyền thuyết! Chẳng trách khi đó Hạ Phi bị gả cho “người chết” cũng không phản đối, có thể gả cho người mình yêu, có chết cũng hạnh phúc! Huống hồ trong bụng hắn còn có một đứa bé của Giang thiếu tướng, Hạ Tiểu Phi cậu thật là vĩ đại quá đi!!!

Hạ Phi cực kỳ囧, lúc đó hắn mà dám phản đối đám người này đảm bảo sẽ rủa chết hắn tại trận.

Tình tiết ngược lên đến đỉnh điểm, sau đó tình tiết đột nhiên xoay chuyển, Giang thiếu tướng lại không chết nữa!

Người yêu đột nhiên sống lại, Hạ Phi hạnh phúc đến phát điên, đêm đó hai người bọn họ cứ thế xôi xôi thịt thịt, ân ái cả một đêm, khỏi phải nói cũng biết có bao nhiêu sung sướng.

Fan nào tàn điên cuồng rít gào: Thật moe!!!

Hạ Phi trong lòng phát rồ: Moe cái mẹ nhà các người ấy QAQ!!! Các người dám viết H văn trên trang công cộng! Cmn lại còn miêu tả chi tiết! Tuyên truyền văn hóa phẩm đồi trụy!!! Hắn phải báo cho tổ chống tệ nạn xã hội!!!

Tình tiết phát triển đến đây, hình tượng tình yêu thâm tình ân ái của Giang thiếu tướng và Hạ Phi đã đi sâu vào lòng người, được người ta ca tụng thành cặp cặp đôi được ngàn người ngưỡng mộ, tục xưng gọi là couple quốc dân. Thế nhưng chưa hết, tình yêu vừa mới nồng thắm thì tai họa lại ập đến, một tên hung thủ giết người hàng loạt muốn chiếm đoạt tinh thần lực xuất sắc của Hạ Phi, dùng thân phận y tá của ký chủ mà mình đang ký sinh để lừa gạt Hạ Phi đi khám thai, sau đó ngụy tạo ra một bản thỏa thuận để hủy hoại danh tiếng của Hạ Phi. Không chỉ thế, tên cuồng sát này còn nhắm đến cả em trai của Giang thiếu tướng để ra tay.

Hạ Phi khi đó còn đang hoảng sợ vì biết chuyện mình có thai, nhưng vẫn dùng toàn lực cứu thoát em chồng khỏi tay tên cuồng sát, một thân một mình đang mang thai như thế lại xông vào hang cọp, bất hạnh rơi vào tay kẻ sát nhân, bị hành hạ tra tấn không biết bao nhiêu lần đe dọa đến cả tính mạng.

May mắn Giang thiếu tướng và Hạ Phi tâm linh tương thông, đúng lúc chạy tới cứu thoát vợ con đang trong tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc, đặt một dấu chấm hoàn hảo cho cái kết HE đầy mỹ mãn của một chuyện tình đầy máu chó.

Từ đó, một Couple quốc dân mới của Liên bang ra lò!

Fan não tàn của Giang thiếu tướng đồng loạt đổ dồn gia nhập Giang Hạ đảng, fan của hắn cũng rầm rập tăng lên.

Hạ Phi cảm thấy vô cùng囧. Các người còn có thể não bổ hơn nữa không!!!

Giang Thành Khải ngược lại hết sức hài lòng, nếu toàn bộ liên bang đều tác hợp cho bọn họ, Hạ Phi sau sẽ không có lý do gì để trốn tránh y nữa.

Giang thiếu tướng dịu dàng cười một cái, yêu thương xoa xoa vết máu bầm trên cổ hắn.

Vết thương này đặc biệt chướng mắt, giống như nó đang mắng y là tên vô dụng, để cho vợ bị thương “nặng” thế này.

Hạ Phi nhịn không được co rụt cổ lại.

Cũng không phải đau, mà vì ngứa.

Giang Thành Khải đau lòng: “Em thật sự không muốn dùng thuốc trị thương sao?”

Nếu như hắn chịu dùng thuốc, vết máu bầm này đã biến mất lâu rồi.

Nhưng Hạ Phi lại kiên quyết lắc đầu: “Vết thương cũng không nghiêm trọng, để vài hôm máu bầm tan ra là hết thôi.” Mặc dù y học ở đây rất phát triển, nhưng hắn sợ nếu như quá ỷ lại vào thuốc sức đề kháng của cơ thể sẽ giảm xuống.

Kiếp trước cho dù có bị cảm hay sốt hay cũng chỉ uống nước nóng chườm khăn, rất ít khi đến bệnh viện. Thể chất của hắn cũng rất tốt, hơn một ngày là đã tự khỏi hẳn. Nhưng thân thể hiện tại quá yếu ớt, chỉ có một vết máu bầm mà cả tuần rồi vẫn chưa tan hết.

Giang Thành Khải thở dài, ôm người vào trong ngực.

Hạ Phi theo bản năng muốn chui ra, “Này này! Anh đừng có quấy rối linh tinh!”

“Ôm vợ mình cũng bị coi là quấy rối?” Giang Thành Khải đen mặt, y không hiểu tại sao Hạ Phi vẫn tránh né động chạm của mình như thế, rõ ràng bọn họ đã làm không chỉ một lần, “Tôi cứ nghĩ em đã chấp nhận quan hệ của chúng ta rồi.”

“Không có đâu, là anh tự nghĩ thế thôi.” Hạ Phi phản bác.

“Vậy em phải đồng ý sinh con ra.”

“Tôi…” Hạ Phi nghẹn lời, “Được rồi, dù sao nó cũng là một mạng sống, bỏ đi thật sự là quá tàn nhẫn.”

Trước đây còn chưa cảm giác được thì không nói, bây giờ đứa nhỏ này đã có thể dùng tinh thần lực để trao đổi với hắn, thật sự là rất không đành lòng. Hơn nữa nghe Giang Thành Khải kể lại, ngày hôm đó có lẽ cũng là đứa nhỏ này dùng tinh thần lực cầu viện y, y mới có thể lần theo mà đến được hiện trường.

Đứa bé này chưa được sinh ra mà đã biết bảo vệ cho hắn, người làm cha như hắn sao lại có thể nhẫn tâm giết chết nó từ trong trứng?

Giang Thành Khải nhìn Hạ Phi trầm mặc, đưa tay nhẹ nhàng xoa xoa bụng hắn.

Đứa nhỏ mới có một tháng cũng chưa lớn được bao nhiêu, nhưng chủng tộc thực vật khác với động vật, thai chỉ khoảng sáu tháng là có thể sinh, nên hiện tại đã cảm nhận được rõ ràng sóng tinh thần của đứa trẻ.

Trong bụng hơi động, giống như đứa nhỏ đang đáp lại y

Giang Thành Khải mới vừa cảm giác được một luồng tinh thần lực nhỏ bé ôn hòa từ trong bụng Hạ Phi truyền đến, đã nghe thấy tiếng hắn cười sằng sặc.

“Ha ha ha —— anh, anh đừng… xoa nữa… ha ha ha buồn quá đừng xoa ha ha ha…”

Hạ Phi bắt đầu bật bệnh-dại-mode.

Giang Thành Khải: “…”

Y lại xoa xoa thêm chút nữa.

Hạ Phi: “Ha ha ha —— ”

Giang Thành Khải rất ít khi được nhìn Hạ Phi cười rộ lên thế này, đôi mắt sau cặp kính cong lên, y nhìn đến thất thần, tay đặt trên bụng hắn lại vô thức xoa xoa.

Hạ Phi cực kỳ sợ ngứa, bình thường bị chọt một cái đã nhảy dựng lên, lúc này bị Giang thiếu tướng sờ tới sờ lui quả thực là sống không bằng chết.

Trốn thế nào cũng không được, bị sờ một lúc hai chân hắn mềm nhũn, trực tiếp ngồi bẹp xuống đùi Giang Thành Khải.

Hạ Phi rất gầy, cả người chắc có mỗi mông là chỗ nhiều thịt nhất, đây là kinh nghiệm Giang thiếu tướng rút ra được sau ba lần bọn họ làm với nhau. Bây giờ trên đùi bị đối phương cọ tới cọ lui, Giang thiếu tướng cứ thế rất đáng xấu hổ mà cứng lên rồi.

Hạ Phi còn đang uốn éo, cả người đột nhiên cứng đờ.

Giang Thành Khải ngừng tay, tiếng cười của hắn cũng im bặt.

“Tôi…”

“Anh…”

Hai người đồng thời mở miệng, sau đó lại không ai nói tiếp.

Bọn họ còn đang đờ ra nhìn nhau, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, Giang Thành Duyệt hùng hổ xông vào, giọng nói oang oang: “Anh cả, chị dâu, xuống ăn cơm thôi.”

Cô vừa nhìn thấy tư thế của hai người trong phòng, đứng khựng lại, cực kỳ chuyên nghiệp mở thiết bị di dộng dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai chụp liên hoàn cả chục tấm ảnh.

Giang Thành Khải: “…”

Hạ Phi: “…”

Giang Thành Khải nói: “… Sao em vẫn còn chưa về trường? Chẳng phải chỉ xin nghỉ có nửa ngày thôi sao?”

Giang Thành Duyệt rất hài lòng với mấy tấm hình vừa chụp, đóng thiết bị di động lại: “Anh có còn là anh em không thể hả, đến em gái mình cũng không muốn gặp?”

Giang Thành Khải khóe miệng co giật: “Anh chính là không muốn gặp em, nhanh xóa ảnh đi.”

“Không thể xóa,” Giang Thành Duyệt lắc lắc ngón trỏ, “Gần đây mẹ đã bàn bạc với em, dù sao anh cũng về rồi, cho anh với chị dâu đi chụp lại bộ ảnh cưới khác, dù sao chụp thật vẫn có cảm giác hơn là xem ảnh ghép. Sau đó sẽ làm một cuốn album gia đình nữa, mấy tấm hình vừa rồi cho vào đấy luôn.”

Hạ Phi: “…”

Giang Thành Duyệt nhớ ra một chuyện: “Còn có việc này nữa, lễ cưới của hai người tạm hoãn lại.”

Hạ Phi: “!!!” Lễ cưới cái gì cơ?!

Giang Thành Khải cau mày: “Hoãn lại?”

Giang Thành Duyệt gật đầu: “Đúng thế, mẹ bảo chị dâu mới trải qua chuyện kia tâm lý vẫn chưa ổn định, công việc chuẩn bị cho lễ cưới lại rất vất vả, cho nên hoãn lại hai tháng nữa tổ chức.”

Giang Thành Khải không phản đối: “Như vậy cũng tốt,” Y cúi đầu hỏi Hạ Phi “Em có vấn đề gì không?”

“… Có! Rất nhiều vấn đề!!!” Hạ Phi kinh hãi, “Sao tôi lại phải tổ chức hôn lễ lần nữa? Cùng ai hả?”

Giang Thành Khải nói: “Cùng tôi chứ còn ai, em còn muốn cùng ai nữa?”

Hạ Phi rít gào: “Ai cũng không muốn!” Cả anh cũng không được!!!

Nhưng câu sau hắn không dám gào lên, dù sao em gái người ta còn đang ở đây, hơn nữa em gái này còn đặc biệt hung!

Hắn cực kỳ bi thương: “Không tổ chức nữa có được không?” Bị xưng tụng thành couple quốc dân thì cũng thôi đi, nhưng hắn không muốn bị người ta vây xem nữa!

Giang Thành Duyệt xấu xa cười: “Ha? Thì ra chị dâu không muốn làm hả…”

Mặc dù Hạ Phi chẳng hiểu câu này có hàm nghĩa sâu xa gì, nhưng vẫn gật đầu.

Giang Thành Duyệt lập tức sung sướng cười trên sự đau khổ của người khác, “Ha ha ha ha anh cả à thì ra anh bị chị dâu ghét ha ha ha…”

Hạ Phi: “…”

Em gái à đừng có mà học anh trai em cắn thuốc!

Giang Thành Khải ngược lại vẫn rất bình tĩnh, đã quen với việc em gái bạo lực nhà mình thỉnh thoảng lại lên cơn động kinh, mặt không đổi sắc đuổi người: “Đi ra ngoài được chưa?”

Giang Thành Duyệt cười đến chảy cả nước mắt, cực kỳ ám muội nhìn hai người một cái, cực kỳ thức thời xoay người ra ngoài.

Ra ngoài rồi còn nói vọng vào: “Anh cả, chị dâu, cứ từ từ mà làm nhé, để em bảo mẹ hai người xuống ăn sau.”

Hạ Phi: “…”

Hắn vội vàng giãy ra khỏi người người Giang thiếu tướng, y ngược lại cũng không giữ.

Hạ Phi trốn sang bên cạnh, giận dữ trừng mắt nhìn y, hai má phiếm hồng.

Giang Thành Khải không nhịn được cười nói: “Em biết không, dáng vẻ hiện tại của em thật đúng là dụ người phạm tội.”

Hai mắt hắn trợn ngược, câu này mà anh cũng dám nói, còn có chút tự giác nào của nam thần liên bang không hả!

“Cũng không đúng.” Giang Thành Khải lại lắc đầu, “Chúng ta đã là vợ chồng, có làm gì cũng không coi là phạm tội.”

Hạ Phi ôm ngực, lùi ra sau hai bước, bắt đầu tạc mao: “Anh chết tâm đi, tôi sẽ không đồng ý cùng anh tạo người nữa đâu!”

Giang Thành Khải cực kỳ thản nhiên: “Chẳng phải đã tạo một đứa rồi sao?”

Nói xong ánh mắt chuyển xuống nhìn bụng hắn.

Hạ Phi cũng nhìn xuống: “…”

Đệch…

Nhân lúc hắn còn đang ngây người, Giang Thành Khải lại dán sát vào.

Hạ Phi cảm thấy áp lực vô cùng, hắn còn chưa kịp lùi tiếp, Giang thiếu tướng đã vòng tay ôm chặt lấy hắn. Hạ Phi thấp hơn y gần một cái đầu, cả mặt đều bị ép vào ngực đối phương, khứu giác lại bị mùi thơm ngát quen thuộc kia lấp đầy.

… Thật ra cơ ngực y cũng không tồi.

Hắn nhịn không được vươn móng vuốt bóp bóp.

Giang Thành Khải: “…”

Giang Thành Khải hít sâu một hơi: “Em còn dám bóp?”

Hạ Phi ngẩng đầu lên, khiêu khích nhìn y, tay lại bóp bóp hai cái, miệng tiện nói: “Là đàn ông thì cố chịu đi!”

Giang Thành Khải cười tà: “Là đàn ông thì đều không chịu được!”

Y vừa dứt lời, Hạ Phi đã bị quăng lên giường.

Giang Thành Khải chống tay đè trên người hắn, từ trên cao nhìn xuống hắn, cực kỳ lưu manh hất cằm, “Còn dám không?”

Hạ Phi nhìn Giang thiếu tướng thế này cũng không kinh ngạc, hắn ngả ngớn dùng ngón trỏ gãi gãi cằm y, lầm bầm nói: “Dám!”

Giang Thành Khải nhíu mày.

“Mấy ngày vừa rồi tôi cũng đã suy nghĩ kỹ càng rồi.” Hạ Phi nói, “Thực ra làm với anh rất thích.” (tiết tháo của cậu đâu bị ngâm 1 tuần loãng hết ra nước rồi à???)

Giang thiếu tướng còn chưa kịp vui vẻ, hắn lại nói tiếp: “Cho nên tôi quyết định rồi, chúng ta cứ làm bạn giường với nhau đi, cũng tốt mà. Mặc dù nói với mọi người bên ngoài là yêu nhau, nhưng thực ra chúng ta hiện tại cũng không phải là vợ chồng chân chính, cho nên anh đừng tiếp tục động tay động chân với tôi nữa được không?”

Giang Thành Khải buồn phiền nhìn hắn: “Tư tưởng của em thoáng thật đấy.”

Hạ Phi cực kỳ đắc ý: “Đương nhiên rồi!”

Tư tưởng của hắn cực kỳ thoáng! Đây là đức tính tốt đẹp biết nhường nào! Nhân sinh quan hoàn toàn có thể đảo loạn! Nếu không thân là một thằng đàn ông hai mươi năm sao hắn có thể nhanh chóng tiếp thu chuyện mình có thai như thế!

Giang Thành Khải nghe được những lời này của hắn xong cảm giác vui vẻ đều biến sạch, thậm chí chỗ đang cứng cũng mềm luôn.

Vợ chỉ muốn dùng mình để tiết dục chứ không muốn nói chuyện yêu đương còn có thể ngược hơn nữa được không?!

Giang thiếu tướng rất bi thương.

Y cảm thấy EQ của Hạ Phi chắc chắn là âm vô cùng rồi, y đã biểu hiện tình cảm rõ ràng như thế, con bọn họ cũng có rồi, sao hắn vẫn cố chấp phủ định mối quan hệ này? Cực kỳ quá đáng!

Giang Thành Khải ai oán nhìn Hạ Phi, bò dậy khỏi người hắn.

Hạ Phi vô cùng kinh ngạc: “Không làm nữa à?”

Giang Thành Khải nghiến răng: “… Không làm!”

Chỗ kia mềm xuống rồi!

Tôi mà bị liệt luôn để xem sau này em làm thế nào!

Y tàn nhẫn trừng vợ EQ thấp nhà mình một cái, đẩy cửa ra ngoài.

Chờ đối phương đi khuất, Hạ Phi mới thở ra một hơi.

Hắn bình tĩnh cởi giày ra, cuộn tròn trên giường thành một quả bóng.

Cục bông ngồi xổm cạnh gối rất tò mò với hành động của hắn, cũng học theo dùng hai cánh ngắn ngủn ôm lấy thân thể mập mạp, cuộn thành một cục bông xù tròn vo màu xanh lam. Hạ Phi bật cười, lấy ngón tay chọc chọc mông nó.

Cục bông đứng không vững xiêu vẹo ngã ra giường, cực kỳ ủy khuất mà “Chíp” một tiếng. Hơi choáng!

Thật ra những lời vừa rồi là Hạ Phi cố ý nói để chọc tức Giang Thành Khải.

Nói hắn cố chấp cũng được, nói hắn không hiểu đạo lý cũng được, dù thế nào hắn cũng sẽ không dễ dàng chấp nhận bắt đầu mối quan hệ này. Cảm giác này giống như tất cả mọi người bảo hai người hợp nhau đấy, ừ, yêu nhau đi, thế là bọn họ yêu nhau. Quá mơ hồ, không chân thực.

Hắn không muốn như thế.

Không phải hắn không thích Giang Thành Khải, nhưng tình cảm của hắn không phải là loại mà y muốn. Làm bạn bè, làm anh em tốt, được thôi, không vấn đề. Nhưng bắt hắn sống cùng một người đàn ông như vợ chồng nốt phần đời còn lại, xin lỗi, hắn không làm được.

Cho nên hắn dùng những lời lẽ ngu xuẩn kia chọc giận Giang thiếu tướng. Mặc dù như thế rất thiếu đạo đức, nhưng ít ra cũng bảo vệ được cố chấp trong lòng hắn.

Hạ Phi thở dài.

Tại sao Giang thiếu tướng lại thích một người như hắn chứ…

Vì mặt hắn đẹp sao? Hay vì lên giường với nhau rồi? Hạ Phi hoàn toàn không hiểu được.

Nếu đã không hiểu, tốt nhất không làm.

Hắn liếc nhìn khoang kết nối mạng đa chiều đặt giữa phòng ngủ, mấy hôm trước Giang phu nhân sợ hắn ở nhà nghỉ ngơi buồn chán nên cho người mang vào đây.

Lúc dùng tinh thần lực đối kháng với tên U Linh kia, hắn nhận ra tinh thần lực của bản thân vẫn chưa đủ mạnh, vẫn không khống chế được đối phương, có lẽ thật sự phải đi học bài bản về vấn đề này.

Nhưng đầu tiên vẫn phải huấn luyện tinh thần lực trước đã.

Nghĩ như thế, Hạ Phi đi đến, nằm vào khoang kết nối.

Đã gần ba tuần không đối chiến trên mạng ảo, tay chân hắn cũng bắt đầu ngứa ngáy. Mặc dù không phải cơ giáp thật, nhưng đối chiến trên mạng thế này cũng đủ khiến Hạ Phi kích động đến phát rồ rồi, đặc biệt là khi hắn biết được tích điểm còn có thể nâng cấp cơ giáp và đổi mới linh kiện.

【Phi Thiên】xuất hiện trên mạng đúng một tuần, xông đến như chớp rền gió giật sau đó đùng một cái biến mất hút luôn, khiến cho không ít người thua dưới tay hắn kinh ngạc đến ngây người sau đó phát điên.

Hạ Phi vào mạng ảo vừa mới đánh được hai trận, đột nhiên có một đống thư khiêu chiến khủng bố hòm thư của hắn.

Hắn vừa nhìn một chút mắt đã muốn co giật.

Sao lại lắm thư khiêu chiến thế này, định quần ẩu ông đây à 囧?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play