Sáng hôm sau nó mở mắt thức dậy nhìn đồn hồ

-trời...sắp muộn hok ròi...-nó cuống cuồng

3' sau nó đã có mặt dưới bếp,vội lấy hộp sữa

-pp ba mẹ...con muộn rồi...-nó ns vội vã

Cô nàng chạy thục mạng đến trg,lần nay cô ko dừng trước cổng trg nữa mà phi thẳng lên lớp

Cô bạn thân là Hanon thấy lạ

-cậu lm cái khỉ j dưới đất vầy?...vầy mà coi đc ak?...-Hanon hỏi khuôn mặt nhăn lại

-xl...nhưng mình đang kiếm đt...-nó tro

-hả...mất đt...-Hanon ngạc nhiên

-đừng ns nhìu...mau tìm giúp tớ đi...-nó vội vã

-ờ...-Hanon trl cúi ng xuống

2 ng bọn họ bò dưới đất như vầy,tiếng trống vang lên,các hok sinh ngồi vô vị trí của mình,cô giáo bước vô

-cả lớp...hôm nay cta lại có thêm 1 hok sinh mới...-cô cười hiền hậu ns

Cả lớp im thít,vì cái đẹp này ko kém j ken cả

-xin chào mình là Rin...-Rin lên tiếng

(Rin bạn thân thời ấu thơ của nó và Hanon,các loại vũ khí đều thành thạo,vỗ là ko thể thiếu)

-thưa cô...e ngồi chỗ kia đc ko ak?...-Rin chỉ tay về phái chỗ trống cạnh nó

-đc...-cô cười ns

Nó đang loay hoay cúi xuống đất tìm đt thoại thì...

-Jim...đọc bài-cô giáo gọi nó

Nó giật mình mở sách ra đọc. Còn cậu bạn mới tới nghe thấy cái tên đó liền quay sang nhìn nó vs ánh mắt như vừa tìm thấy cái j đó

-tốt...e ngồi xuống đi...-cô ns

Nó ngồi xuống quay ng về bên phải thì thấy cậu bạn mới ngồi cạch mình từ bh,nhưng ko hỉu sao nó nhìn cậu nhóc mà sao thấy thân quen đến thế. Cuối h nó thu sách vở lỡ lm rớt hộp bút xuống đất,đang đinh nhặt thì có ng nhặt hộ nó và rồi nó và cậu bạn mới đó nhìn nhau

-cảm ơn...-nó cúi đầu

-cậu ko nhận ra mình sao?...-Rin hỏi nó

-cậu...là ai??...-nó ngạc nhiên nhìn Rin

-hẳn là ko nhận ra?!...-Rin ns lại

-cậu...cậu là Rin?!...-nó như nhận ra

-ờ...h mới nhận ra...-Rin cười

-là cậu thật sao??...-nó hét toáng lên ôm cổ Rin

-ns nhỏ thôi...-Rin kéo tay nó ra và ns nhỏ

-ak...ờ...xl...hihihi...-nó cười tươi

Bỗng đằng sau có 1 bàn tay vỗ vai nó và trên mặt bàn là chiếc đt của nó,nó mừng quýnh hét toáng lên

-sao thế...?!-Rin hỏi

-ak...ko có j...-nó cười

-đi uống nc ko?!...-Rin hỏi

-có...-nó trl

Chỉ sau vài câu ns là nó quên luôn chuyện chiếc đt. Đến chiều ní mới chịu vác mặt về nhà nhưng ba mẹ nó ko có ở nhà mà đi du lịch. Nó vui mừng tung tăng

Hết chương 2

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play