Editor: Mẹ Bầu
Lúc này, trên mặt của Chu Thái Tâm đột nhiên xuất hiện một chút bất an. Vẻ mặt của cô vừa mắc cỡ vừa day dứt. Vốn dĩ đang luật động (chuyển động có quy luật) ở trong cơ thể của cô, Quân Thần Tinh thấy thế liền đình chỉ động tác của mình lại, dùng sức trừng mắt cô: "Nói với anh, em không có làm cái chuyện ngu ngốc như vậy đấy chứ."
"Em. . ."
Chu Thái Tâm còn đang muốn mở miệng, thì lúc này, đột nhiên từ ngoài cửa truyền đến từng tiếng kêu to vô cùng quen thuộc.
"Người ở bên trong, nhanh chút đi ra cửa đi nào! die,n;da.nlze.qu;ydo/nn Bọn anh đợi ở bên ngoài đã được nửa giờ rồi đó. Hai người còn muốn làm tới khi nào nữa đây?" Anh cả của Chu Thái Tâm kêu lên.
Tiếp theo, một giọng nói khác đầy vẻ chế nhạo cũng vang lên: "Anh cả à, người ta là đang trong kỳ tân hôn đó! Đương nhiên là sẽ phải ân ái như vậy rồi! Chỉ có điều là. . ." Anh hai của Chu Thái Tâm cũng đột nhiên cao giọng nói: "Em rể à, em cũng có thể nghỉ ngơi một chút đi, có được vậy? Bụng của chúng ta đều đã đói đến mức sắp dẹp lép mất rồi! diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Em thả Thái Tâm ra nhanh chút, đi, để cô ấy còn nấu cơm cho bọn anh ăn chứ."
Đang khi Chu Thái Tâm nhìn thấy vẻ mặt của Quân Thần Tinh trở nên khó coi, cô định mở miệng, thì Quân Thần Tinh lại nhanh chóng xoay người đi rời khỏi cô. Anh khẽ nguyền rủa một tiếng, cầm lấy quần áo qua quít mặc vào trên thân.
"Em hãy đợi ở chỗ này cho anh, chớ có ngồi dậy đó. Ngày hôm nay anh tuyệt đối không cho phép lại nấu đồ ăn này nọ cho mấy anh trai em ăn nữa đâu…" Quân Thần Tinh nghiến răng nghiến lợi nói, "Chờ anh đi ra ngoài ra tay tống khứ những kẻ ngu dốt không thức thời kia đi, rồi sau đó anh sẽ trở lại tìm em để tính toán sổ sách."
Nói xong, anh dùng lực mở cửa, lại dùng lực đóng cửa lại. Tiếng động to lớn làm cho Chu Thái Tâm không nhịn được sợ hãi, co rúm cả người lại.
Tiếp theo, cô lại lộ ra vẻ mặt vừa buồn cười lại vừa ngọt ngào. Bởi vì Chu Thái Tâm lại nghe thấy tiếng rống giận dữ quen thuộc của Quân Thần Tinh. Người nhà của cô vào ba tháng trước mới biết được cô là một tay cao thủ về nấu nướng. Ở dưới yêu cầu của bọn họ, cô đã đi xuống bếp biểu lộ ra tay nghề cao siêu, làm cho bọn họ ăn xong khen không dứt miệng. Thậm chí, còn vì ham mê ăn uống, mà thiếu chút nữa bọn họ đã đổi ý, không đồng ý gả Chu Thái Tâm cho Thần Tinh sớm như vậy. Lại còn trách cứ cô, lẽ ra không nên che giấu cái tài nghệ nấu nướng cao siêu này mới đúng. Tự nhiên tạo tiện nghi không công cho Thần Tinh, khiến cho Thần Tinh tức giận đến mức, thiếu chút nữa thì đã đánh nhau cùng với bọn họ.
Sau này, ở dưới sự thu xếp chu toàn của Chu Thái Tâm, dưới sự trấn an cùng nhượng bộ của Thần Tinh, bọn họ mới không tình nguyện đồng ý để gả cô cho Quân Thần Tinh.
Vì cái sự ham mê ăn uống này, ba người anh trai của Chu Thái Tâm luôn luôn ở trong khi cô tiến hành kết hôn liền đã không ngừng quấy nhiễu, cứ một mực la hét tiện nghi cho Thần Tinh. Chuyện này gần như đã làm cho Thần Tinh sắp phát điên lên rồi. Anh còn nghiến răng nghiến lợi thề, nếu ba người anh trai của Chu Thái Tâm mà kết hôn, anh nếu không thừa cơ đó mà báo thù thì có thể nói..., sẽ không mang họ Quân nữa.
Người nhà của Chu Thái Tâm thế nhưng vì loại chuyện thế này mà có loại biểu hiện đến ngây thơ. Đến bây giờ hồi tưởng lại, Chu Thái Tâm còn cảm thấy buồn cười! Nhất là trong một tuần này, dưới tình hình người nhà của cô, hiệu trưởng cùng với Hoàng Cường, còn mang theo cả vợ con cùng đến, quả thực đã làm cho Quân Thần Tinh tức chết rồi.
Buổi sáng, Quân Thần Tinh và Chu Thái Tâm luôn nằm nghỉ ở trên giường, mãi cho đến giữa trưa mới thức dậy. Sau khi ăn cơm xong, Quân Thần Tinh lại lôi kéo Chu Thái Tâm tiếp tục ân ái. Nhưng loại cuộc sống ngọt ngào này, chỉ duy trì được một ngày. Bắt đầu sang đến ngày thứ hai, bọn họ giống như đã ước hẹn, đều đúng giờ đến gọi bọn anh rời giường, cũng cùng chờ bữa sáng của Chu Thái Tâm. Liên tục một tuần đúng ba bữa, có khi ngay cả điểm tâm buổi chiều, hoặc là bữa đêm vẫn còn liều chết ở lại không chịu đi về.
Mà Chu Thái Tâm lại chính là một đồng lõa. Bởi vì cô không có cách nào hạ quyết tâm sắt đá để cự tuyệt những yêu cầu của bọn họ. Cho nên mới phải đưa cho các anh trai của mình mật mã thẻ từ, lẫn chìa khóa dự bị nhà trọ cho bọn họ. Sau khi quân Thần Tinh thay mới lại mật mã thẻ từ, lẫn chìa khóa nhà trọ, dưới sự nhiệt tình cùng yêu cầu của người nhà, Chu Thái Tâm ngây ngây ngốc ngốc, lại ngoan ngoãn kính dâng ra cho bọn họ. Cho nên, bây giờ bọn họ mới có thể đi vào trong nhà được.
Sau khi Quân Thần Tinh đã đuổi mấy người nhà của Chu Thái Tâm đi rồi, anh thở phì phò đi vào cửa, sau đó liền bổ nhào người xuống, đè lên cô. Ánh mắt anh còn đầy vẻ hung tợn trừng mắt nhìn cô.
Chu Thái Tâm không nhịn được lộ ra một nụ cười tươi lấy lòng đối với anh, tự động đưa tay vòng lên cổ của Quân Thần Tinh: "Mới sáng sớm ra, đừng có nóng giận như vậy nữa. Bọn họ đều là người nhà của em cả mà! Anh cũng không thể bắt em phải bỏ mặc những lời cầu xin của các anh trai đó chứ?" Chu Thái Tâm nói như làm nũng.
Quân Thần Tinh lại trừng mắt nhìn cô tức giận như cũ. Sự tức giận trong lòng anh vẫn chưa hạ xuống được như cũ. Chu Thái Tâm chính là một người có tính như vậy, nhất định sẽ bị người ta ăn đến sít sao. Bất quá, cô bị anh ăn đến sít sao, anh còn có thể chấp nhận được. Bởi vì anh là ông xã của cô, được phép thân mật với người yêu. Nhưng mà những người khác, cho dù là người thân của Thái Tâm, tất cả mọi người đều đừng suy nghĩ!
Cô, thực sự là chỉ là của một mình anh.
"Bọn họ cầu xin em, em liền không thể cự tuyệt, thu xếp giúp bọn họ đến đây ăn uống như vậy, còn anh đây, thân là ông xã của em thì bị em gạt sang ở một bên hay sao?" Quân Thần Tinh không vui, nói đầy oán giận.
Chu Thái Tâm nhìn cái bộ dạng này của Quân Thần Tinh, liền thấy giống như một đứa trẻ đột nhiên hút phải hơi dấm, khiến cho cô cảm thấy buồn cười. Bất quá Chu Thái Tâm cũng không dám cười ra thành tiếng. Cô lập tức liền đặt một nụ hôn lên trên mặt của anh: "Được rồi! Vậy thì nhiều lắm về sau em sẽ tận lực cự tuyệt bọn họ là được chứ gì."
Sự tức giận của Quân Thần Tinh lập tức bị nụ hôn của Chu Thái Tâm làm cho bị tiêu trừ. Bất quá, cô sẽ cự tuyệt mấy người anh của mình mới là chuyện lạ. Cô chính là một con người trước nay thứ không biết làm nhất chính là cự tuyệt người khác. Vì thế, Quân Thần Tinh xấu tính nói với cô: "Thái Tâm, em cũng đừng có trách anh không có tình cảm đối với người thân. Nếu là bình thường bọn họ muốn tới, anh cũng sẽ không thể bắn ngược như vậy. Nhưng mà lúc này đang là thời kỳ tân hôn, là trong tuần trăng mật của chúng ta. Em thử nói xem, bọn họ như vậy có phải là đã quá mức quá phận rồi hay không, hả ?"
Lúc này Quân Thần Tinh nhìn thấy Chu Thái Tâm suy nghĩ một chút, rồi sau đó cô gật đầu đồng ý. Ánh mắt của Quân Thần Tinh thoáng hiện qua một chút ánh nhìn đầy sự giảo hoạt: "Vậy em nói xem, như vậy anh đây có phải là đã phải chịu đựng sự uất ức rồi hay không?". Đam Mỹ H Văn
Nhìn vẻ mặt của Quân Thần Tinh mang biểu cảm ai oán một mực nhìn sang cô. Anh lại còn cọ xát ở lồng ngực của cô làm nũng, làm cho Chu Thái Tâm, một người phụ nữ đơn thuần lại yêu chồng thâm sâu, lập tức thấy đau lòng vừa nói vẻ đầy mắc cỡ áy náy: "Thực xin lỗi! Em biết anh đã phải chịu uất ức rồi."