Editor: Mẹ Bầu
Chu Thái Tâm bị bầu không khí thình lình trở nên yên lặng, cùng lúc lại trở thành tiêu điểm trong ánh mắt của mọi người, liền cảm thấy thập phần không yên tĩnh và căng thẳng. Cô nhìn thấy ở trong mắt bọn họ chính là sự kinh ngạc, sau đó là cái vẻ ghét bỏ lẫn khinh thường quen thuộc. Bởi vì cô lại đang ở cùng với Quân Thần Tinh, cho nên còn bị cộng thêm cả sự địch ý.
Tiếp theo, bầu không khí trong hội trường nguyên bản còn đang tĩnh lặng, liền bắt đầu có những lời nói xôn xao bên tai. Dần dần, những ánh mắt đầy vẻ khinh miệt lẫn coi thường, cười nhạo nói nhỏ chê bai, @MeBau*
[email protected]@ tựa như sóng to gió lớn ầm ào cuốn tới đổ ập về phía Chu Thái Tâm.
Vào lúc Chu Thái Tâm còn chưa kịp có bất kỳ phản ứng nào, cô liền cảm thấy có một cánh tay kiên định siết chặt lấy eo nhỏ của cô, kéo cô sát lại đến bên cạnh người. Sau đó Quân Thần Tinh cô nói nhỏ ở bên tai cô: "Thái Tâm, emxoay người lại nhìn xem, là ai đến đây này!"
Chu Thái Tâm trong lòng nguyên bản đang cảm thấy bất an, được Quân Thần Tinh tức thời ôm ấp, đã bình tĩnh trở lại. Cô nghe theo lời của anh xoay đầu hướng sang một bên, rồi sau đó mở trừng lớn mắt đầy vẻ kinh ngạc và mừng vui, cất tiếng gọi vui sướng: die»n。dٿan。l«e。qu»y。d«on "Ba, mẹ, mọi người . . ."
"Em gái, còn có chúng ta đây nữa!" Chu Thái Tâm liền nhìn thấy ba vị anh trai thân yêu quý của mình, cũng đi ra từ sau lưng của cha mẹ của cô.
"Thế này là. . ." Chu Thái Tâm nhìn thấy tất cả người nhà của cô đều đứng ở bên cạnh cô, động viên khích lệ cho cô cố lên, liền kinh ngạc nói không ra lời.
"Thái Tâm, đừng sợ, có chúng ta ở đây!" Chu Thái Lăng nở một nụ cười tươi cổ vũ đối với con gái, tiếp theo ông trừng mắt hướng về phía mọi người đang ồn ào nghị luận kia. Một bộ dáng nhìn thật đáng sợ, thể hiện, ๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn nếu như có ai dám ức hiếp bảo bối của ông, ông sẽ làm cho người kia đẹp mắt.
Những lời nói của mọi người trong gia đình đã khiến cho Chu Thái Tâm xoay đầu nhìn lại hướng về phía Quân Thần Tinh. Cô giương mắt nhìn sâu vào trong ánh mắt đầy thâm tình kia, nơi đó có tình yêu và sự bảo vệ đối với cô của anh: "Thần Tinh, là anh, có đúng hay không?" Chu Thái Tâm thực sự rất cảm động! Quân Thần Tinh hiểu được sự bất an cùng nỗi sợ hãi của cô, cho nên anh mới tìm khắp người nhà của cô đưa đến đây. Vì cái gì chứ, chính là muốn để cho cô được hiểu rõ, cô không hề cô đơn. Chu Thái Tâm cô không chỉ có sự ủng hộ của Quân Thần Tinh, mà còn có cả người nhà cô cùng bảo vệ.
"Thái Tâm, dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com em nghĩ rằng anh và em đang ở đây, anh lại có thể để cho em lại phải chịu bị tổn thương hay sao? Trước kia người khác đã gây ra những chuyện làm tổn thương đối với em, là bởi vì anh không kịp xuất hiện ở trong quá khứ của em! Thế nhưng bây giờ, cả hiện tại và tương lai của em đều có anh đây! Anh tuyệt đối sẽ không bao giờ để cho bất luận kẻ nào làm tổn thương đến em! Anh cũng vậy, sẽ làm mỗi người đều phải biết đến, nếu làm tổn hại đến bảo bối của anh, thì chẳng khác nào đã đối địch cùng với Quân Thần Tinh anh đây!" Quân Thần Tinh lớn tiếng nói ra những lời nói kiên quyết như vậy, lần đầu tiên công khai trong trường hợp thế này. Trên mặt anh hiển lộ biểu cảm của sự nghiêm túc chân thành, đồng thời ánh mắt sắc bén và lạnh như băng bắn về phía mọi người trong hội trường buổi tiệc.
Mọi người ở dưới ánh mắt lẫn biểu cảm của Quân Thần Tinh, những lời chê bai nguyên bản đang sôi trào, những âm thanh thảo luận từ lớn trở thành nhỏ, rồi dần dần biến mất ở trong không khí. Bởi vì bọn họ đã từng nhìn thấy Quân Thần Tinh tươi cười rạng rỡ như thế nào, phong thái chu đáo tao nhã như thế nào, mà cũng đã từng nhìn thấy bộ dáng của anh khi bão nổi, tức giận phun lửa như thế nào! Thế nhưng lại chưa từng bao giờ nhìn thấy Quân Thần Tinh có bộ dáng đáng sợ như vậy.
Biểu tình của anh lạnh như băng, xa cách mà nghiêm khắc, thật giống như Hoàng Cường đang phía sau anh kia. Mà bây giờ, trên người Quân Thần Tinh còn phát tán ra hơi thở lạnh như băng, thậm chí còn mạnh mẽ hơn Hoàng Cường hàng trăm lần.
Cái bộ dạng kia của anh thật giống như một con Sư Tử cái đang ở đó bảo vệ cho Sư Tử con của mình vậy. Nó vươn bộ móng lợi hại, cảnh cáo mọi người ngàn vạn lần chớ có làm tổn thương đứa con nhỏ của nó. Bằng không nó sẽ xé tan bọn họ thành mảnh nhỏ.
Mọi người bị bộ dáng xa lạ lại đáng sợ này của Quân Thần Tinh làm cho chấn động. Toàn bộ hội trường trở nên yên tĩnh. Yên lặng đến nỗi, nói không chừng, đến ngay cả một cây kim rơi xuống trên mặt đất, cũng có thể nghe được tiếng động!
Chu Thái Tâm lệ nóng đã đảo quanh ở trong hốc mắt. Bất quá là bởi vì cô đang rất cảm động. "Cảm ơn anh, Thần Tinh."
Quân Thần Tinh lúc này bộ dáng giống như một con sư tử mạnh mẽ, ra sức che chở cho cô. Anh lấy hành động thực tế để cho mọi người hiểu rõ, phân lượng của Chu Thái Tâm ở trong lòng anh như thế nào. Lại thấy những người trong gia nhân của Chu Thái Tâm đang đứng ở cạnh cô, động viên khích lệ cho cô, càng làm cho lòng của Chu Thái Tâm thêm ấm áp.
Lúc này Hoàng Cường, người luôn luôn có mặt công khai ở trong mọi trường hợp cùng với Quân Thần Tinh, cũng không lui tới giống như thường lệ. Anh ẩn thân từ một nơi bí mật gần đó, không biết chui ra từ nơi nào, đứng ở phía sau cô và Quân Thần Tinh. Gương mặt Hoàng Cường vẫn mang một bộ dáng biểu cảm lạnh như băng, cũng lần đầu tiên đã phá lệ mở miệng.
"Chu tiểu thư, Hoàng Cường ở trong này tuyên thệ, đừng nói là có người có ý nghĩ muốn động tới cô một cọng lông tơ, cho dù là chỉ dùng ngôn ngữ hoặc thái độ bất kính đối với cô thôi, tôi đây sẽ là người đầu tiên sẽ không chút khách khí đối với người đó!"
Chưa từng nói chuyện nhiều ở trong những trường hợp công khai, chỉ cần anh đứng ra một cái, là đã khiến cho phụ nữ phải hoa dung thất sắc, đàn ông trưởng thành vì vậy cũng phải hụt hơi ── Hoàng Cường, thế nhưng đã mở miệng nói chuyện, hơn nữa lần đầu tiên mở miệng lại chính là vì Chu Thái Tâm. Việc này ngoài việc đã khiến cho mọi người khó mà tin được ra, còn có cảm giác kinh hãi và thán phục.
Chu Thái Tâm nghe được lời nói này của Hoàng Cường, lập tức quay đầu lại nhìn Hoàng Cường đầy vẻ cảm kích. Cô phát hiện ra Hoàng Cường và Thần Tinh, người nhà của cô đều ở một nhóm cùng nhau. Vẻ mặt của Hoàng Cường giống như là đang ở đó cảnh cáo mọi người, chỉ cần ai dám làm tổn thương đến cô, anh sẽ cho bọn họ đẹp mắt vậy.
Chu Thái Tâm đột nhiên phát hiện ra, những cảm giác không an tâm, khẩn trương và sợ hãi ở trong lòng mình, vậy mà lại biến mất một cách kỳ dị. Thay vào đó là cảm xúc tràn đầy hạnh phúc cùng cảm ơn.
"Cảm ơn anh, Hoàng Cường."
Lời cảm tạ của Chu Thái Tâm đã khiến cho gương mặt vẫn luôn luôn có biểu cảm không thay đổi của Hoàng Cường, thậm chí có một chút ngượng ngùng. Anh ho lên một tiếng vẻ không được tự nhiên, giống như là ở hưởng ứng lời nói của cô, rồi sau đó lại lui về địa điểm ẩn nấp ban đầu.
Nghe thấy tiếng mọi người kinh hô lẫn kinh ngạc, Quân Thần Tinh nhếch miệng mỉm cười. Bởi vì chút phản ứng này của bọn họ, lúc trước anh cũng đã thấy.
Chuyện này bất quá là do chuyện xảy ra ngày hôm qua. Hoàng Cường sau khi được ăn đồ ăn mĩ vị do Chu Thái Tâm chế biến thức, lập tức đã bị cô thu phục mất rồi. Sau đó Hoàng Cường lại phát hiện ra Chu Thái Tâm là một cô gái dịu dàng và thiện lương, anh bắt đầu có vài phần kính trọng đối với cô, đồng thời cũng có thái độ không giống như ngày trước nữa.
Cho nên, hôm nay Hoàng Cường mới xuất hiện và có thái độ tỏ ý bảo vệ như vậy đối với Chu Thái Tâm. Anh tuyệt không chỉ là bởi vì cô và người vợ của anh có chỗ rất giống nhau mà thôi, cũng là bởi vì anh thần phục Chu Thái Tâm ở điểm có sức cuốn hút nội tại mê người.