Đi nào, đi nào, đi nào. Hãy bình tĩnh, bình tĩnh, bình tĩnh!
Tôi xem đồng hồ lúc tiếng bíp bíp của máy tính tiền nổ bùng trong đầu tôi có lẽ đến lần thứ ba mươi bảy tỉ.
Tôi tưởng dừng lại ở số 57 và Broadway Duane Reade sẽ nhanh. Nhưng đó là trước khi tôi phát hiện ra hàng dài đằng sau một người thu ngân lẻ loi.
Mươi phút sau, đến lượt tôi, một người thu ngân khác tới và gọi:
- Người tiếp theo.
Bước một bước đến cái máy mới mở, tôi suýt ngã vì một người đàn ông châu Á mặc đồng phục gác cửa.
- Này! - Tôi nói.
Đáp lại, người chen ngang đẩy bật tôi ra lúc anh ta đẩy một cái túi Combos đến máy tính tiền. Điều cuối cùng tôi muốn làm là gây chuyện cãi vã, nhưng tôi không còn thời gian để từ tốn. Tôi nhoài tới, chộp cái túi Combos khỏi tay người thu ngân và ném xuống một trong những lối đi chen chúc. Vấn đề được giải quyết theo cách của thành phố New York.
- Tiếp theo nghĩa là tiếp theo chứ, - tôi giải thích với người đàn ông mở to mắt khi túi của tôi qua máy quét và đóng gói.
Tôi đợi cho đến lúc ở trong ôtô của đội đỗ sẵn bên ngoài Broadway, rồi mới mở túi. Tôi đi găng cao su mỏng và rút cặp kính đàn ông trong túi ra.
Mắt kính tròn, gọng bạc. Giống cặp kính mà Paul đánh rơi tại hiện trường. Giống cặp kính mà Bonnie phấn khởi song chưa làm gì.
Tôi lau sạch cặp kính bằng cồn rồi mở cái túi đựng vật chứng và thả nó vào trong. Tôi đốt hóa đơn bằng một que diêm rồi rải tro qua cửa xe ra ngoài Broadway. Rồi tôi nổ máy và lao vút đi.
Nơi dừng tiếp theo là trụ sở cảnh sát ở Manhattan.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT