Nga nghỉ ngơi trong phòng, còn angela đâu nhỉ? Tôi loanh quanh không nghỉ ra mình muốn làm gì.
Dường như đang tìm gì đó.
“ Cho tôi thứ gì đó có thể thư giãn đi” angela đây rồi.
“ cô muốn uống gì sao? Tôi nghĩ cô không thể, nghe một bài đi...” bài hát cất lên từ chiếc máy trong quầy, không hề có lời mà chỉ mang giai điệu nhẹ nhàng lan trong không gian, cái không gian với ít cái bàn, hoa, vài người bên ly nước (tùy loại), vài nhân viên, có tôi và cô ấy.
“ thiên thần sao có vẻ lo lắng vậy?” câu hỏi chỉ đủ cho hai chúng tôi nghe, như tôi đang tự kỉ.
“haiza...chuyện kinh khủng và đáng sợ lắm, anh có muốn nghe không” cô nằm dài trên bàn,thở dài.
“ chẳng có gì là kinh khủng đối với tôi đâu”
“Tôi cần anh giúp! chỉ có con người mới làm được việc này thôi” cô ngồi dậy, angela không trong suốt, bây giờ không khác gì tôi. Chỉ là không chạm vào được, không giống như những bộ phim.
“ok. tôi sẽ giúp... ” tôi không đắn đo.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT