Sau buổi họp báo, lịch trình của chúng tôi kín mít. Hết quay MV, thì chụp ảnh, phỏng vấn. Album đầu của FS lên đến 12 triệu lượt nghe ngay sau 3 ngày phát hành và đứng đầu bảng xếp hạng quốc tế, phá khỉ lục trong giới Showbiz. Nhờ nó mà chúng tôi càng thêm lắm việc. Nhưng, sự cố gắng và chăm chỉ của chúng được đền đáp bằng mức lương khổng lồ, đúng như Hoài Anh đề nghị, mỗi người chúng tôi đều có số tiền lương khác nhau và bà ý là có nhiều nhất.
Cả bọn tranh thủ ngồi lại bàn bạc với nhau về chuyện nhà ở rồi quyết định sẽ mua một khu đất để xây nhà ở chung. Thiết kế ngôi nhà khá "đơn giản" và chi tiết nên mất tới 6 tháng mới hoàn thành. Tất cả đều đồng ý đăng ký tên sổ đỏ bằng tên Hoài Anh. Mỗi người một phòng, rộng đến mức 50 người cũng có thể nằm vừa trong đó. Ngôi nhà chính xác là một căn biệt thự to lớn. có hai tâng, tầng một chỉ có phòng khách và bếp nên rộng thênh thang, cả lũ này ra ý tưởng mua các loại máy tập thể hình về để đó tập thể dục mỗi buổi sáng. Thực ra không gian dành cho phòng khách và nhà bếp chỉ chiếm 50% diện tích tầng 1, nửa còn lại là gara xe. Tầng hai chia thành 2 địa phận, bốn phòng nam bên phải, bốn phòng nữ bên trái. Trong mỗi phòng lại là một thiết kế riêng theo phong cách của mỗi người, phòng nào cũng có phòng tắm riêng. Chắc kiếp trước tôi tích đức nhiều lắm nên kiếp này tôi mới được hưởng phúc như vậy.
- Rồi, chúc mừng chúng ta có nhà mới. Và cảm ơn mọi người đã giúp đỡ người mới bọn em. Cạn ly!!!_Hoài Anh đứng dậy hô lớn
- Chỉ là nước ngọt thôi mà, sao bà làm quá vậy?_Đăng chọc ghẹo
- Thì tôi đang vui mà, vì vậy hôm nay tôi sẽ miễn cưỡng không gây sự với ông~!
- Em cứ nói quá, tất cả là nhờ công sức của các em nên công ty chúng ta mới thành công lớn như vậy._Minh Nguyệt vui vẻ nói
- Đúng đó đúng đó! Lần này nhờ có các em nên bọn anh mới được tăng 50% lương. Thật sự các em là thiên thần của công ty mình đó!_anh Lâm, quản lý của FS vui sướng nói
- Hehe! Mấy anh chị làm bọn em ngại đó_Linh phổng mũi cười
- Trời... Có ai khen bà đâu mà._Cường lắc đầu cười Linh
- Kệ tôi chứ. Hứ!_Linh phồng má dỗi
- Thôi thôi, hôm nay Hoài Anh với Đăng không cãi nhau mà hai người liền thế chỗ họ luôn hả_Hằng nhảy vào can
- Hahahahahaha.......!_đồng thanh
Vậy là ngày hôm đó cả đoàn đi chơi vui vẻ nhưng ngay hôm sau thì lại cắm đầu vào công việc. Chúng tôi vừa đi học vừa đi làm nên khá khó khăn, bù lại chúng tôi kiếm được số tiền lớn với độ tuổi này.
-------------------------------------3 Năm Sau-----------------------------
Thời gian thấm thoát trôi qua. Cái 3 năm đó thật sự rất ngắn ngủi. Gần đây chúng tôi hạn chế công việc lại để ôn thi tốt nghiệp lớp 12. Thực ra, kỳ thi này chỉ làm cho có hình thức thôi, chứ với trình độ của học sinh trường này thì dư sức làm. Thời hạn hợp đồng cũng sắp hết, chúng tôi đã quyết định mỗi người sẽ đi theo con đường riêng của mình nên sẽ có một buổi liveshow chia tay các fan trong tráng 7 sắp tới. Cũng vì tin tức nhóm sắp giải tán nên các buổi phỏng vấn, chụp hình diễn ra liên tục làm cho lịch trình trong tháng 6 dày đặc. Chắc sẽ mệt lắm đây a~
Sau khi thi xong thì cả nhóm cắm đầu làm việc suốt ngày, tối về thì đứa nào đứa nấy mệt đứt hơi. Nhưng đây cũng là thời gian cuối cùng ở bên nhau nên chúng tôi sẽ tận hưởng nó.
- Tôi mệt quá~ có gì ăn không Hằng?_Thắng nằm phịch xuống ghế sofa kêu ca
- Ờ, đợi tí, tôi đang nấu. Ông đi tắm trước đi!_Hằng đáp lại từ phía nhà bếp
- Để tôi giúp bà một tay!_Linh từ trên tầng 2 chạy xuống lao thẳng vào bếp
- Thôi, bà ra ngoài ngồi xem tivi chính là đang giúp tôi đó. Bà có biết lần trước bà dành phần nấu ăn khiến cái bếp nó tan hoang thế nào không?_Hằng thở dài nhăn nhó
- Hề...vậy thôi.
------20 phút sau-----
- Mời cả nhà ăn cơm!!!_đồng thanh
Cảm giác được ăn cơm cùng mọi người thật hạnh phúc. Lâu lắm rồi chúng tôi mới có thể ngồi ăn cùng nhau vì mỗi người có nhiều việc khác nhau nên thỉnh thoảng mới ăn cơm ở nhà. À, bố mẹ Đăng cũng đến đây sống nên bác gái hay dọn nhà giúp chúng tôi. Tôi thật sự, không muốn phải xa mọi người.
Sau buổi liveshow, cả chúng tôi và fan đều khóc, nhưng rồi sẽ qua thôi, họ sẽ lại trở thành fan của những thần tượng khác và quên đi chúng tôi. Tuần sau là mọi người phải chia tay rồi, cả nhóm rảnh rỗi quá nên ngồi lôi hết những gì mình đã làm được trong 3 năm qua ra xem
- Sau này mấy người định làm gì? Tôi sẽ đi Mỹ, trước khi tốt nghiệp tôi đã nhận được thư mời vào trường đại học Harverd. Sau này tôi muốn lập công ty của riêng mình._Đăng lên tiếng
- Hàn Quốc sẽ là điểm đến của tôi, vì ở đó vũ đạo là tuyệt nhất!_Nhi phát biểu
- Tôi tiếp tục sáng tác nhạc_Khánh nói ngắn ơi là gọn
- Tôi sẽ hoạt động solo_Cường
- Tôi cũng vậy_Thắng
- Đi Pháp! Tôi học quản lý ngôi sao_Hằng
- Tôi về Trung Quốc hoạt động_Linh
Mỗi người đi theo con đường riêng của mình. Tôi tự hỏi, không biết tương lai của chúng tôi sẽ ra sao. Nhưng dù sao đi nữa, chúng tôi sẽ mãi mãi, luôn luôn là những người bạn tốt của nhau.
- Này Đăng! Ông không định nói với Hoài Anh tình cảm của ông sao?_Tranh thủ lúc Hoài Anh đi rửa bát, cả lũ xúm lại thì thầm với Đăng
- Thôi, nhỏ ngốc đó không hiểu được mấy vấn đề phức tạp này đâu...
Sau ngày chia tay, trong hộp thư email của mỗi người nhận được 1 tin nhắn "Ngày này 8 năm sau, chúng ta sẽ gặp lại". Cô ấy luôn như vậy, luôn là người kết nối chúng tôi lại với nhau, Đỗ Hoài Anh.
END
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT