Hôm ấy, cô ấy bị phạt đứng cột cờ mà lòng tôi xót xa không thôi. Làn da cô ấy mịn màng trắng nõn thế kia, mái tóc cô ấy đen mượt mềm mại thế kia, làm sao có thể chịu đựng được ánh nắng cắt da cắt thịt như thế này chứ? Lần đầu tiên, tôi không để tâm vào bài giảng, chỉ mong sớm hết tiết để xuống xem cô ấy có ổn không, hay ít nhất, là để cô ấy không phải đứng đó nữa, vì đã hết giờ phạt...

Tiếng chuông vừa vang lên là tôi đã vội vàng thu dọn sách vở chạy xuống, thế nhưng vẫn không kịp. Cô ấy ở trong trường quá nổi tiếng, đến mức chỉ vì bị phạt đứng cột cờ cũng có vô số người vây quanh hỏi tại sao. Cô ấy đã mệt mỏi lắm rồi, bọn họ còn không thấy sao! Tôi thậm chí có thể thấy rõ ràng trên trán cô ấy vẫn còn lấm tấm mồ hôi, hai bên tóc mai cũng ướt bết dính vào khuôn mặt, cô ấy nở nụ cười miễn cưỡng, hình như cũng sắp không chịu nổi rồi.

Đang định giúp đỡ cô ấy một chút, thì tôi nhìn thấy người mà cô ấy yêu - Dương Quân Phong. Tôi cười tự giễu, chỉ sợ, người cô ấy muốn được giúp đỡ là anh ta, chứ chẳng phải một tên xa lạ như tôi đâu? Bỗng nhiên cô ấy ngã xuống, cô ấy ngất xỉu rồi! Phản xạ đầu tiên của tôi là lập tức xuyên qua đám người phiền phức này, ôm cô ấy đến phòng y tế, cũng không thèm để ý cái tên bạn trai đang đứng ngây ngốc ở một chỗ kia của cô.

Đặt cô ấy lên giường trong phòng y tế trường, tôi chặn tất cả đám học sinh ở ngoài cửa, không cho bất kì ai vào ồn ào làm phiền cô ấy. Chỉ đến khi cô y tế nói rằng cô ấy không sao cả, tôi chắc chắn là cô ấy đã ổn, mới dám rời đi...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play