*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



"Chú Chu vốn đã biết, kêu Vũ Vạn tới thử chỉ để xác nhận lại thôi." Bạch Thành mắt thấy bầu không khí không đúng, vội nói một câu công bằng. 



Ba Chu đã biết chuyện nay ngay từ lúc mới bắt đầu rồi. Sở dĩ nói với Vũ Vạn, bất quá là để xác nhận tính chân thật của tin này thôi. Điểm ấy Chung Nghi Bân hiểu rõ, chắc là do Tô gia đã tiết lộ bí mật.

"Nhị Bính, cậu mất trí nhớ thiệt hả?" Bạch Thành cảm thấy có chút không thể tin được, mấy người mất trí nhớ trong phim không khác gì tên khờ, mà Chung Nhị Bính lại không hề ngốc, ngược lại còn thông minh hơn hồi xưa nữa kìa! Hơn nữa trong khoảng thời gian này tiếp xúc với nhau, bọn họ lại không hề phát hiện ra điểm bất thường nào, mệt bọn họ còn là bạn bè hơn 20 năm, thế mà lại không nhìn ra được.

"Ừ." Chung Nghi Bân mím môi, "Chuyện trước kia, có vài chuyện nhớ có vài chuyện không nhớ, hôm nay tìm các cậu tới là để xác nhận chuyện hoa khôi trường Nam Sơn..."

"Nhị Bính, cậu nên nói cho bọn tôi biết sớm một chút, chuyện từ nhỏ đến lớn, bọn tôi là người rõ ràng nhất." Quý Dao im lặng nhìn Chung Nghi Bân, mấy ngày nay, bọn họ có thể cảm nhận được Chung Nghi Bân đang cố gắng tách khỏi bọn họ, đương nhiên cũng có một phần nguyên do bọn họ cảm thấy không có mặt mũi gặp Chung Nghi Bân, chuyện của Chu Tử Mông đã tạo nên khoảng cách giữa bọn họ, rất khó để trở lại như trước đây.

"Ký ức của tôi đang dần khôi phục, có vài chỗ không nhớ sẽ hỏi các cậu." Chung Nghi Bân khẽ cười. Nói như vậy cũng là để cảnh cáo bọn họ, đừng cố lừa anh, bởi vì có vài chuyện anh nhớ không rõ, nếu như lừa đúng chuyện anh nhớ, vậy liền lúng túng.

Cũng không biết là đám Bạch Thành nghe không ra hay là không để ý, thật ra bầu không khí đã khá hơn trước đây nhiều, cứ như mọi người được trở về với quãng thời gian không có ngăn cách trước đây, cười nói nâng ly cạn chén. Bạch Thành làm nóng bầu không khí, nhắc lại chuyện lúc nhỏ. Cùng trộm bách bích quy trong nhà trẻ, tiểu học cùng đánh nhau, mấy đứa em út không được coi trọng cùng phun tào ca ca tỷ tỷ nhà mình... Chung Nghi Bân uống vài chén rượu xong liền đứng dậy cáo từ, còn rất nhiều chuyện cần anh đến xử lý nữa.

Chung Nghi Bân đi rồi, không khí náo nhiệt trong phòng thoáng bị đình trệ. Bạch Thành giơ tay lên đấm cho Vũ Vạn một cái: "Cậu có ngốc không vậy hả! Sao còn dính dáng đến Chu gia làm gì!"

"Chú Chu mời tôi ra uống chén trà, tôi lại không thể không đi." Vũ Vạn cúi đầu biện giải. Mặc dù Chu Tử Mông có lỗi, nhưng chú Chu vẫn đối tốt với bọn họ, hắn cảm thấy mình không thể tuyệt tình như vậy được.

Bạch Thành nhịn không được lại nện cho hắn một đấm, tính tình này thật sự là quá đáng trách.

Quý Dao trầm mặc một lát, đặt mạnh cái ly xuống bàn: "Chúng ta phải làm chút gì đó, không thôi, sau này thực sự không còn cách nào làm bạn với Nhị Bính được nữa..."

Hiện tại Chung Nghi Bân nói chuyện làm việc đã thành thục hơn rất nhiều, dần phát triển theo hướng của đại ca Chung gia, đã không còn là người cùng một đường với bọn họ nữa. Mà bọn họ, đã không giúp được gì còn một mực mang phiền phức đến cho Chung Nghi Bân, việc cấp bách của Chung Nghi Bân là giải quyết mấy người gây chuyện ở trước cửa đài truyền hình, về phần mấy thiếu gia này định chữa trị quan hệ giữa bọn họ như thế nào cũng không nằm trong phạm vi chú ý của anh.

Người của đồn cảnh sát khuyên Chung Nghi Bân tiêu ít tiền tiêu tai, loại du côn đanh đá này bọn họ đã gặp nhiều, vua cũng thua thằng liều, ngày nào cũng đến làm ầm ĩ ai mà chịu cho nổi. Chung Nghi Bân lại không thèm nghe lời khuyên, sau khi xác nhận mình không có đụng người liền trực tiếp nộp đơn kiện tố cáo người nhà này.

Cùng ngày, Giải trí Thịnh Thế tuyên bố thanh minh, chuyện tổng tài đụng người là không có thật, đã mời luật sư chuyên nghiệp tố cáo mấy người này phỉ báng, cũng xin mấy người bịa đặt một vừa hai phải.

Nhưng mà, lời thanh minh này không được công chúng ủng hộ, trái lại còn dẫn tới càng nhiều người nói xấu hơn.

Có một tài khoản weibo là "Người nghèo đòi lương không dễ dàng" đã đăng một bài văn, phân tích chuyện này từ đầu đến cuối vô cùng cặn kẽ, câu nào cũng nhằm vào chuyện con nhà giàu đụng người mà không chịu thừa nhận.

【 Đã trải qua nhiều năm như vậy, chứng cứ có liên quan đã sớm mất sạch rồi. Năm đó lúc đụng người, nếu đã bàn bạc là giải quyết riêng, nhất định sẽ không có báo án, không có cách nào tra ra được. Mấy người Lý gia số khổ cũng không biết tới internet, chỉ có thể kéo băng gôn đến trước cửa Thịnh Thế kêu oan. Người đang làm trời đang nhìn! 】

Phía dưới là cả đám thuỷ quân tung tin đồn khắp nơi, nói Chung Nghi Bân đã thu mua Sóng Cũ, không ngừng xóa bình luận của bọn họ. Cư dân mạng cực dễ bị dẫn đường, đều ồn ào theo, đòi Chung Nghi Bân xin lỗi đền tiền, yêu cầu Giải trí Thịnh Thế vô lương cút khỏi giới giải trí.

"Anh không ra tay giúp cậu ta à?" Tống Tiêu tựa đầu vào giường lướt weibo, nhìn mấy lời bình luận này khẽ nhíu mày.

Ngu Đường ung dung gối đầu lên đùi Tống Tiêu, trong miệng ngậm kẹo que hình điếu thuốc, cắn crộp crộp rất có khí thế: "Châu chấu sau thu, cứ để cho nó nhảy nhót vài ngày."

Chung Nghi Bân không hề đáp lại chuyện này, giao tất cả cho cảnh sát điều tra. Trong mấy ngày nay, Chung Gia Bân trông coi công ty, phát hiện có người đang nhắm vào Giải trí Thịnh Thế giở trò xấu.

"Gần đây Tô gia có hạng mục hợp tác với Chu gia, dùng tin Nghi Bân mất trí nhớ để đổi chỗ tốt cũng rất bình thường." Có đối tượng hoài nghi, chuyện ba Chung cho người điều tra rất nhanh đã có manh mối.

Mẹ Chung tức cực kỳ, mời mẹ con Tô gia đến nhà làm khách. Mẹ con Tô gia vì quá chột dạ, không dám nhận lời mời, nói là Tô Thụy Oánh bị bệnh.

"Ồ, bị bệnh, sẽ không phải là bị dọa chứ. Tôi có quen một bà đồng, hôm nào mời đến nhà cô làm phép, trừ tà một chút nha." Mẹ Chung âm dương quái khí nói qua điện thoại.

Mẹ Tô tức tới mức mặt mày trắng bệch, nhưng lại không dám nói gì, cố nén cơn tức nói: "Chỉ bị cảm thôi, sợ lây cho bà."

"Hả, thật không, vốn định mời hai mẹ con đi dự phong hội tối mai nữa." Mẹ Chung nói với thanh âm lạnh như băng, "Lần trước tôi tặng cô bộ trang sức kim cương kia, đưa tôi mượn dùng chút đi, tối mai định đeo cho đệ nhất phu nhân xem thử."

Nói đến phong hội, là hội nghị không chính quy do quốc gia tổ chức, mời nhân vật nổi tiếng của các giới, chủ yếu là một ít nhà tài phiệt, gia quyến của mấy nhà cực kỳ giàu có tới tham gia, trường hợp này vô cùng có lợi đối với Tô Thụy Oánh chưa lập gia đình. Nghe nói như thế, nhất thời trước mắt mẹ Tô sáng ngời, đang định đổi giọng nói có thể tham gia, liền nghe được câu sau, nhất thời lại nghẹn họng.

Bộ trang sức kim cương kia là mẹ Chung tặng cho bà, coi như là bồi thường cho việc bị làm nhục khi giả làm vợ chưa cưới, đồng thời cũng là phí dán miệng, muốn hai người không được tiết lộ chuyện Chung Nghi Bân mất trí nhớ. Hôm nay nhắc tới, rõ ràng có ý nói cho bà biết, mẹ Chung đã biết hai người để lộ bí mật, nhất định sẽ thu thập mẹ con bà.

Náo loạn vài ngày, pháp viện chính thức tiếp nhận vụ kiện của Chung Nghi Bân, chuẩn bị mở phiên toà xét xử. Cùng lúc đó, weibo chính thức của cảnh sát giao thông thủ đô công bố đầy đủ kết quả điều tra lên.

Trong bài viết này không thiên hướng về bên nào, mà chỉ trình bày kết quả điều tra một cách khách quan.

【 Trải qua kiểm chứng, bà cụ Trương mỗ mỗ, bị một chiếc xe tải nhỏ đụng trúng ở ngoại ô thủ đô, dẫn đến liệt nửa người trên. Tài xế xe tải đã tự thú, bởi vì gia cảnh của tài xế nghèo khó, không có khả năng bồi thường, vẫn chưa giao đủ tiền bồi thường mà pháp viện đã phán quyết. Mặt khác cũng thẩm tra, Lý mỗ - con trai Trương mỗ mỗ cứ khăng khăng nói người gây tai nạn chính là Chung Nghi Bân, hộp đen của xe lại không hề có ghi chép về việc này. 】

Tin tức này vừa được công bố, mọi người liền ồ lên. Vốn cho rằng con nhà giàu ỷ thế hiếp người, không ngờ lại là một vụ lừa gạt ư?

Không đợi cư dân mạng biểu thị, một weibo tên là "Nhà chuyên nghiệp đánh người xấu Sóng Cũ" lại vạch mặt cái tên "Người nghèo đòi lương không dễ dàng" kia. Hình như người này cũng là một cao thủ mạng, không ngờ lại có thể tra IP của mấy bình luận dưới weibo của tên kia, gom góp lại, mấy vạn bình luận, chia sẻ trên mạng, thế mà lại chỉ vọn vẻn có 5 IP, rõ ràng đều là thuỷ quân.

Mà tài khoản bị đánh dấu là thủy quân này, mắng Chung Nghi Bân mắng đến hào hứng nhất, cũng dẫn dư luận về phía bất lợi cho Chung Nghi Bân.

Quần chúng nhân dân cảm thấy mình bị lừa gạt, bắt đầu phẫn nộ rồi.

【 Tui đã nói mà, Tiểu Chung tổng của tụi tui manh như vậy, làm sao có thể làm ra loại chuyện này được! 】

【 Không ngờ lại là thủy quân nói xấu người khác, có cần phải đáng ghét vậy không hả. 】

"Ai mà lợi hại như vậy, có thể tra được cả IP của người dùng Sóng Cũ?" Sở Khâm nhìn tin tức trên mạng, rất là kinh ngạc.

"Quản lý trung tâm người dùng Sóng Cũ làm đó." Chung Nghi Bân bĩu môi, ban đầu kêu Ngu Đường hỗ trợ, tên kia lại nói cái gì mà "Muốn nổi thì phải dìm", ấu trĩ!

Sở Khâm giật giật khóe miệng, còn đang định nói gì đó, quay đầu thấy đột nhiên máy tính báo có mail mới, mở ra xem thử, cậu trợn tròn mắt, trầm mặc một lát, đột nhiên mở miệng hỏi: "Nhị Bính, anh có muốn cùng quay chương trình với em không."

"Hửm?" Chung Nghi Bân ngẩng đầu ra khỏi phim hoạt hình, mờ mịt chớp mắt mấy cái.

Hôm nay đại ca Chung gia gọi điện thoại tới, nói ba Chu làm như vậy thứ nhất là để trả thù Chung Nghi Bân, đồng thời cũng là vì chuyện làm ăn, kêu bọn họ không cần phải quan tâm, vấn đề bây giờ là phải vãn hồi danh dự của Chung Nghi Bân. Sở Khâm suy nghĩ một lát, không bằng dứt khoát cho Chung Nghi Bân lên một kỳ talk show.

Sở Khâm dẫn chương trình "Kẹo que xưa và nay", vốn chính là một talk show, chỉ cần có một chủ đề, đến lúc đó tùy tiện trò chuyện thứ gì đều được.

Thế là, ở nơi đầu sóng ngọn gió, Thịnh Thế TV thả ra tin tức, "Kẹo que xưa và nay" kỳ tiếp theo sẽ mời tổng tài nhà mình làm khách mời, đến tâm sự về đề tài "Hoàn khố tử đệ từ xưa đến nay".

Khán giả đều kinh hãi, rất là kính phục với sáng ý lớn mật của Thịnh Thế, đồng thời cũng tràn ngập tò mò với kỳ này. Đương nhiên, cũng có một số người quan tâm đến chuyện vĩnh viễn không giống người thường.

【 Chung Khâm sẽ cùng lên đài hở? Ấu ấu ấu! 】

【 Tổng tài đại nhân bị kinh hách, cần Khâm Khâm hôn hôn mới có thể đứng lên! 】

【 CP lại phát đường, để tui đi mua một bịch thức ăn cho chó về vừa ăn vừa coi. 】

==========================================

Tiểu kịch trường

《 Tập: Thị phi quan của người xem luôn mù quáng 》

Khán giả giáp: Chắc chắn Tiểu Chung tổng sẽ không làm nữ nhân lớn bụng đâu

Phóng viên: Tại sao lại nghĩ vậy?

Khán giả giáp: Bởi vì ảnh với Khâm Khâm là chân ái

Phóng viên:...

Khán giả ất: Chắc chắn Tiểu Chung tổng sẽ không đụng người mà không bồi thường

Phóng viên: Tại sao lại tin tưởng như vậy?

Khán giả ất: Lớn lên đẹp trai như vậy, vừa nhìn liền biết không phải là nhân vật phản diện rồi

Phóng viên:...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play