Thời gian thấm thoắt trôi nhanh,mới đấy mà "Bộ ngũ siêu đẳng" đã bên nhau hơn 3 tháng trời.Chậc chậc,khủng khiếp thật!Nhớ mấy lần cứ mỗi khi gặp nhau là nó với hắn lại khẩu chiến,một nóng một lạnh bất phân thắng bại mà giờ lại đồng hành với nhau hơn 3 tháng,12 tuần,84 ngày rồi đó!Vậy mới thấy câu nói "thời gian như một cơn gió vô tình vụt ngang qua" quả không sai.Trong vô thức,cả 5 đã có những tình cảm nhất định từ lúc nào chẳng hay.(Câu "châm ngôn vĩ đại" lúc nãy là của 1 đứa bạn mình quen đấy ạ!Này,mày có đọc được thì lên nhận hàng nè!^^)
Trong 3 tháng vừa qua,nó và hắn vẫn thế.Gặp là chiến,gặp là chiến,đấu võ mồm không bao giờ có hồi kết.Cậu cũng vẫn như trước.Vẫn ôn nhu,điềm đạm,quan tâm và vô cùng ấm áp với "Bộ ngũ siêu đẳng",lạnh lùng như một tảng băng di động với người ngoài.Bên cạnh "Bộ ngũ siêu đẳng",cậu còn handsome như vậy với gia đình.Tính cậu là thế,vẫn thế,mãi thế trừ khi trời có biến,và cậu cũng tin rằng chắc chắn rằng sẽ không có biến.Nhưng đời người mà!Ai lường trước được tương lai?Biết đâu lỡ có biến thật thì sao?Thôi bỏ đi,đến khi ấy rồi tính.
Có lẽ thay đổi nhất trong "Bộ ngũ siêu đẳng" là mối quan hệ giữa Vân Anh và Gia Huy.Các bạn biết không?Bỏ qua sự ngại ngùng thì họ thường xuyên nói chuyện với nhau lắm đó!Một khi đã buôn thì đến cả thiên niên kỉ sau cũng chưa chắc hết chuyện.Được cái hai người này "tám" rất từ tốn,nhẹ nhàng chứ không sôi nổi như đa số những người khác,điển hình có thể nhắc tới nó.(Linh Chi:Ơ cái con này,sao tự dưng lại "gọi hồn" chị hở?*Ad:Em nói có sai đâu!Chị mà tám chuyện gì với người nào thân thì cứ như...*Linh Chi:Như gì?*Ad:À...À mà thôi bỏ đi nha chị!Hihi!*Linh Chi:Không,chị mày muốn nghe.Nói đi!*Ad:Dạ...Như...-Lẩm bẩm-1...2...3...-Hét tướng-THÔI EM BÁI BÀI ĐÂY!SỢ BỊ CHO ĂN CỐC LẮM!!!!!*Linh Chi:Đợi đã,chưa nói xong chuyện mà!!!!!*Và rồi một cuộc thi maraton chính thức được ra =.=)Mà không chỉ nói chuyện với nhau thôi đâu,khi đi cùng "đàn" thì hay nhìn nhau cười này,thỉnh thoảng còn "đánh lẻ" 3 đứa bạn còn lại cùng đi chơi riêng nữa cơ!Thân thiết lắm!Ngọt ngào lắm!Mối quan hệ này xem ra đã có gì đó mờ ám rồi.Đến nó đôi khi còn cảm thấy mình đi bên cạnh con bạn thân mà cứ như người dưng ở xa í!Hắn với cậu cũng vậy.Nhiều lúc tám nhảm đủ thứ trần đời rõ vui mà nhìn sang hai cái con người kia mà đúng là...Chậc chậc.
_______________
Bây giờ đã là mùa đông rồi.Những cơn gió bấc tràn về tạo 1 đợt không khí lạnh dài hạn khiến người ta buốt đến tận thấu xương.Nhiệt độ ngày hôm nay chắc xuống tới 14 độ.Thật khắc nghiệt.Gió thổi vù vù.Cái lạnh khiến người ta càng "lưu luyến","không muốn lìa xa" chiếc giường êm ái,ấm áp.Chỉ muốn nằm ngủ nướng mãi trong chăn,không thích thức dậy hoạt động chút nào!Ừ,thức dậy đi làm việc gì đó để cơ thể dẻo dai,cứng cáp trong những ngày đông hanh khô,lạnh giá còn không thích thì nói chi đến đi ra ngoài đường dạo như tập thể dục luôn?Hoạt động của mọi người giờ đây gác lại khá nhiều rồi.Rất ít người ra ngoài.Thế đấy,mùa đông tới là hầu như ai cũng đều lười biếng hết. Phố xa ít người qua lại,có lúc vắng tanh.Nhưng chỉ vào đầu sáng sớm thôi.Chứ bắt đầu từ tầm 6 giờ thì mọi hoạt động lại diễn ra náo nhiệt.Làm sao mùa đông có thể cản trở toàn bộ công việc của mọi người được?Nơi đây còn là thủ đô của 1 đất nước nữa chứ!(Mình không ở Hà Nội nên viết theo tưởng tượng ra thôi nha các bạn!Dù có đến đó vài lần rồi nhưng không chịu để ý hay tìm hiểu.Vậy nên có gì hoang đường hay bị vướng thì cho qua phần này hoặc góp ý mình với nhé!)
Tại ngôi biệt thự nguy nga,tráng lệ mang đậm phong cách phương Tây như tòa lâu đài trong truyện cổ tích,có 1 cô gái cá tính đang nằm trên chiếc giường sang trọng,rộng lớn ở phòng của mình onl face với bạn thân.Cô gái ấy mặc áo phông trắng có in dòng chữ lớn "I am the best",quần short jean đen thoải mái,tóc búi củ tỏi cao,tay đeo đồng hồ điện tử Casio màu đen năng động.Set đồ ở nhà đơn giản nhưng vẫn khiến cô nổi bần bật.Phải thôi,sinh ra đã có nhan sắc trời phú thì phối kiểu gì chả đẹp.Mỗi tội tính khí thất thường,hay nóng giận và...chằn lửa.Nhưng đẹp thì có quyền.Thế thôi!
"Khi nào mày về?"-Nó nhắn cho cô bạn ở tận bên kia nước Mỹ.Người bạn nó đang chat thì chắc các bạn đoán ra rồi ha!
"Bí mật!"-Kiều Linh nhắn trả lời nó,kèm theo icon đầy sức khiến người ta tò mò.
"Nói đuy!!!!!(Kèm theo icon nũng nịu hết sức dễ thương)-Nó.
"Bí mật!!!!!(Lần này là icon mặt gian tà)-Kiều Linh.
"Này con kia,mày có nói không thì bảo nạ?!!!!!(Icon hình cú boxing)-Nó hết như chú mèo đáng yêu mà lên giọng đầy uy quyền.(Á!!!Ác quỷ hiện hình!!!)
"Tao cứ không nói đóa!Làm gì được nhao nào?Hehe(Icon lè lười châm chọc)"-Kiều Linh.
"Ya!!!!!"-Nó.
"Giề?Định ăn thịt tao à?"-Kiều Linh vẫn cứ ngang nhiên trêu chọc "con sư tử cái" như sắp nổi giận.Nó là bạn thân của cô mà.Cô hiểu chứ.Nó sẽ không "xử" cô được đâu.Nếu có có khi cô còn bật lại cho á!(Ad:Đanh đá thế còn khoe.ÁAAAA!*Vừa dứt lời bị ăn ngay quả cốc đầu đau điếng.Các độc giả biết rồi đó,ai còn có thể "tặng miễn phí" thứ này cho con Ad ngoài...*Biểu cảm Ad bây giờ:T_T)Mà trường hợp gần gũi và chính xác nhất là...1 đứa ở Mỹ,1 đứa ở Việt thì làm chi nhau được?
Tưởng nó sẽ quát lên,nhưng không,dòng tin nhắn nó gửi khiến Kiều Linh vừa buồn cười vừa không lấy làm lạ lắm vì cô đã quá quen với con bạn "thất thường":
"Nói đi mà Linh,Chi mún bít mờ!!!!!(Giọng bỗng ngọt đột xuất =.=)
"Chi à!"-Kiều Linh cũng cố bắt chước theo giọng nó.Trời ơi,nén cười lắm luôn đó!
"Ơi!"(Má ơi con không tưởng tượng ra được cái điệu này nói lên thật sẽ ra sao.Chắc...Trừi ưi!)
"Linh..."
"Linh sao nạ?"
"Linh...KHÔNG TIẾT LỘ ĐÂU!!!!!Khi nào về rồi mày biết.Thế nhá!!!!!Tao off đây!!!!!Há há"-Xong rồi Kiều Linh cũng off máy luôn,cứ liên hồi cười lớn như đứa tự kỉ í!
"Linh Chi à,tao muốn cho mày sự bất ngờ nên không nói đâu! Ráng chờ đến lúc tao về,sẽ có quà đền bù cho mày.Còn giờ thì tiếp tục tò mò đi nhá!Haha!!!"
Trong khi Kiều Linh đang sung sướng vì đã cho con bạn "iu quái" ăn dưa bở được một bữa no nê thì con bạn "iu quái" đó lại đang tức lộn ruột vì mình bị troll.Đã hạ giọng ngọt sớt tới vậy mà kết cục nhận được là thế này.
"Mày được lắm Kiều Linh!Lúc nào về rồi thì chết với tao.Dám đùa với Linh Chi này à?Cứ đợi đến lúc ấy đi rồi biết! Haiz,mà Kiều Linh đã nói cái giọng đấy thì chắc vẫn còn chưa muốn về nước mà. Linh ơi là Linh!Có biết mọi người nhớ mày lắm không? Hơn 3 tháng chỉ được nhìn thấy nhau qua mạng xã hội,chẳng biết mày sống có tốt giống thế không nữa?Linh ơi, mày mau về đi!Mọi người sẽ đợi mày, nhưng chỉ trong một thời gian ngắn thôi. Nếu mày vẫn chưa chịu về thì đừng nhìn mặt tao nữa đó!Mau về đi!"
Hai người bạn thân ở cách nhau nửa vòng trái đất.Đang nghĩ về nhau,nhớ nhau,lo lắng cho nhau, đều mong sẽ sớm gặp lại nhau. Rồi họ sẽ tề tựu lại bên nhau,điều này là chắc chắn. Nhưng phải đến khi nào hai người ấy mới gặp lại nhau?Cùng ôn lại kỷ niệm? Cùng quậy phá đủ thứ trần đời? Đó mới là cái đáng nói. Để biết diễn biến tiếp theo, các bạn nhớ theo dõi truyện nhé!Tạm biệt!!!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT