Mạc Bắc nhị kiệt chung quy cũng chỉ có hai người, cả đống người xông vào như vậy, bọn họ đành hết cách.
Khách điếm bỗng nhiên đầy người, chỗ này vốn đã không rộng, giờ càng chật chội hơn.
Các thực khách đã vội vàng thối lui, cả chưởng quầy cũng lôi tiểu nhị trốn vào hậu viện.
Triệu Kiếm Quy nhìn qua mọi người, đây phần lớn đều những gương mặt quen thuộc, cùng là người hiệp nghĩa trên giang hồ, còn có không ít người coi như là bằng hữu của hắn.
Cận Bắc Quách tiến lên một bước nói: “Chư vị, ta nghĩ việc này chắc chắn là hiểu lầm, Triệu huynh tuyệt không phải là loại người ……”
Gã còn chưa nói xong lời, đã có ba bốn người xông tới.
Triệu Kiếm Quy nghĩ, bọn họ không biết chân tướng, bất quá là do lòng hiệp nghĩa mới động thủ với hắn, hắn tuyệt đối không thể đả thương bọn họ, chỉ có thể né tránh chạy quanh, trường kiếm trên lưng chưa hề được rút khỏi vỏ.
Nhưng cứ tiếp tục như vậy thật không hay, hắn đang nghĩ xem nên thoát thân như thế nào, vũ khí trong tay bọn họ bỗng nhiên đều bị đánh rớt xuống đất.
Triệu Kiếm Quy quay đầu nhìn lại.
Thứ đánh rớt vũ khí của bọn họ là một chén rượu.
Là chén rượu của Quý Hàn.
Mọi người giương mắt nhìn nhau, có vẻ như là không ngờ vị thanh niên bên cạnh Triệu Kiếm Quy này có công phu cao như thế, bọn họ không dám tiếp tục động thủ, đắn đo một lúc, rồi sau đó có người đứng ra hỏi: “Ngươi là ai, vì sao không để chúng ta giết tên ác nhân kia.”
Quý Hàn vẫn yên vị, bộ mặt âm trầm, ngữ điệu lạnh lùng: “Ta không vui.”
Người nọ hỏi: “Ngươi có biết hắn đã làm ra chuyện gì không?”
Quý Hàn nói: “Ta không cần biết hắn làm ra chuyện gì. Ta không muốn, các ngươi không được động vào hắn.”
Triệu Kiếm Quy: “……”
Cái gì! Chẳng lẽ hắn cứ thế mà quyến rũ thành công rồi sao!
Người nọ nhất thời nghẹn lời, một hồi lâu sau mới mở miệng: “Vì sao các hạ phải che chở hắn?”
Quý Hàn liếc xéo gã, nói: “Ta đã cùng Triệu Kiếm Quy ước chiến tại Luận Kiếm Phong, trước lúc đó, ta tuyệt không để hắn chết.”
Triệu Kiếm Quy: “……”
Á à.
Không cẩn thận suy nghĩ nhiều rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT