Đường Miễu một đêm không ngủ, ánh mắt cậu nháy cũng không nháy mà nhìn chằm chằm máy tính, tải lại hòm thư hết lần này đến lần khác cũng không thấy xuất hiện thư mới.

Cậu cảm thấy ngực có chút đau, ẩn ẩn mà đau đớn.

Kỳ Minh vì sao lỡ hẹn?

Đường Miễu kỳ thật cái gì cũng không biết, cậu chỉ biết hằng năm khi sinh nhật cậu đều nhận được một bưu kiện xa lạ, bưu kiện vĩnh viễn không thể hồi âm——

Đường Thủy Thủy, sinh nhật vui vẻ.

Kỳ Minh, anh tên hỗn đản này!

Đường Miễu cắn cắn môi đè ép tất cả cảm xúc, hai năm khi vừa mới bắt đầu, lúc đó Kỳ Minh còn có thể nói với cậu —— Miễu Miễu sinh nhật vui vẻ. Anh rất nhớ em hay là chờ anh trở lại.

Chính là hiện tại cũng đã biến thành Đường Thủy Thủy……

Đường Miễu biết trong đó có sự khác nhau, Kỳ Minh muốn mình quên hắn.

Quên đi một đêm vượt ranh giới kia.

Kỳ Minh! Anh chính là một tên hỗn đản!

Nếu…… Anh gửi thư chúc em sinh nhật vui vẻ, gọi em là gì cũng được, em cũng không khóc.

Chỉ có thể nói Kỳ Minh tự mình dỗ Đường Miễu, chẳng sợ đường xa đâu?

Một phút trước khi qua ngày mới, Đường Miễu rốt cục nhận được bưu kiện của Kỳ Minh ——

Đường Thủy Thủy, sinh nhật vui vẻ.

Mà ở cuối bưu kiện, còn có một câu ——

Miễu Miễu, anh rất nhớ em.

Đường Miễu an tâm mà ngủ, cậu đã gần hơn ba mươi sáu giờ chưa ngủ.

Kỳ Minh, em cũng nhớ nha.

Tuy rằng anh là cái hỗn đản, thì sau đó ai có thể thấy a?!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play