Tiếp tục ở lại quỷ thôn hai mươi bảy thêm một đoạn thời gian, ba người lại lên đường, lúc này An Nghĩa im lặng rất nhiều, thường thường dùng ánh mắt nhìn boss của thế giới để nhìn Thẩm Tu đang đi ở bên cạnh, nhận được lời mời của tổ chức Thánh Minh, còn từ chối, đã thế lông tóc còn không bị hư hại gì!

Hơn nữa bên tổ chức Thánh Minh tựa hồ cũng có gì đó kiêng kị, An Nghĩa nghĩ nghĩ, nếu đổi người được mời là y, chỉ sợ sẽ trực tiếp bị gõ choáng khiêng đi, hoàn toàn không có khả năng ngồi thương lượng, còn cò kè mặc cả, cưỡng ép dụ dỗ.

Ra khỏi quỷ giới, đến khu vực rừng tối, bọn họ ngủ ngoài trời một đêm, sang ngày hôm sau hẳn là có thể đến Không Đảo.

An Nghĩa tìm một chỗ ngủ tạm, Đấu Linh da dày thịt béo, tùy tiện chất đống một ít lá cây với cỏ khô là có thể nghỉ ngơi, y quay người sang chỗ khác, vô cùng săn sóc để cho một người một quỷ ở bên nhau trong bóng đêm yên tĩnh, An Nghĩa còn cố ý ngủ ở phía sau một tảng đá, phi lễ chớ nghe, phi lễ chớ nhìn, y nghĩ rằng bản thân cũng là một người bụng dạ vô cùng tốt.

Thẩm Tu kì thật cũng không kén chọn chỗ ngủ, không đến nỗi cứ phải có một chỗ nằm vô cùng thoải mái mới có thể ngủ, thế nhưng tên quỷ tộc cao đẳng bắt đầu từ lúc bọn họ lựa chọn khu vực nghỉ ngơi, lập tức không ngừng bận rộn.

Đối phương đi ra ngoài một chuyến, tìm về một đống dây cỏ mềm mại, lá cây cũng vô cùng đẹp mắt, còn có một đống hoa cỏ tỏa ra hương khí nhè nhẹ, bện chúng lại, ngồi trên một tảng đá thấp bé, tay chân lưu loát sột soạt một lúc, đến khi Thẩm Tu nhìn thấy, một cái ổ cỏ xinh đẹp liền hiện ra trước mắt.

Hoa cỏ thuần thiên nhiên hòa lẫn với khí tức của thảo mộc, chỉ cần nhìn liền sẽ có cảm giác nằm lên sẽ rất thoải mái…… Động tác của tên quỷ tộc cao đẳng này cũng rất nhanh, Thẩm Tu trong lòng thầm nghĩ, liền nhìn thấy đối phương trải ổ cỏ kia ra mặt đất, ở bên trên còn lót thêm vài lớp cỏ mềm mại, bên cạnh còn xếp một đám hỏa thạch để sưởi ấm.

Khi hắn dã ngoại cũng chưa bao giờ xa xỉ như vậy, Thẩm Tu cảm thấy có chút ngại ngùng, nói “Ngươi ngủ đi, ta không cần.”

Lục Chiến lắc lắc đầu “Mời chủ nhân đi nghỉ sớm một chút.”

Thẩm Tu thấy nếu hắn không ngủ, tên quỷ tộc cao đẳng kia nhất định sẽ đứng im một chỗ, nên cũng không tiếp tục chấp với nó, thành thật khen ngợi, sau đó nghiêm túc cảm ơn, hắn nằm xuống một góc của ổ cỏ, gối đầu được làm từ một loại quả dài mảnh nửa cứng nửa mềm, Thẩm Tu nhếch nhếch đuôi lông mày “Thật thoải mái.”

“Cảm ơn chủ nhân khích lệ.” Lục Chiến không xao động, thanh âm lạnh lẽo mà trầm ổn, nhưng khóe mắt lại hơi hơi cong lên một chút.

“…… Ngủ cùng ổ đi.” Thẩm Tu vô cùng dựa theo lẽ thường, nói với nó.

Lục Chiến cụp mắt, khóe môi đang mím cũng vẽ ra một đường cong nho nhỏ, nó nói “Tuân lệnh.”

Lúc vừa nằm xuống, bởi vì muốn tránh đám hỏa thạch được xếp xung quanh một khoản cách, khi Lục Chiến không cẩn thận bước hụt một bước mà ngã xuống, Thẩm Tu đã nhanh chóng đưa tay đỡ lấy đối phương, sau đó tên quỷ tộc cao đẳng kia liền nhào vào trong lòng hắn. (N/A: dự lại là mưu đồ của bé Lục Chiến  😊)

Vừa không lưu ý một cái, tay hắn hình như chạm tới vị trí nào đó.

“Xin lỗi, chủ nhân!” Thanh âm của Lục Chiến trước sau như một, bình tĩnh.

“…… Không sao.” Thẩm Tu cười cười, buông nó ra, một người một quỷ đều mặc quần áo ngủ cùng một chỗ, đồng tịch mà miên, một đêm không mộng.

Ngày hôm sau tỉnh lại, An Nghĩa liền nhìn chằm chằm vào dấu răng trên cổ Lục Chiến không rời mắt được.

Đoạn đường tiếp theo cũng không phải rắc rối có sức uy hiếp lớn, Thẩm Tu thấy tên quỷ tộc cao đẳng vẫn luôn đi cùng theo phía sau bọn họ, cũng không nói gì, chân mọc trên người người ta, cũng không thể ép buộc yêu cầu đối phương trở về quỷ thôn mười ba, lúc trước Viêm Lam và Ô Minh cũng nói vài câu, hiển nhiên không có bất cứ hiệu quả, hắn hơi mím môi, chậm rãi đi vào bên trong khu giao dịch.

Tránh né vài thương nhân như hổ rình mồi kia, ánh sáng từ điểm truyền tống vừa lóe, cảnh tượng trước mặt lập tức đổi thành khung cảnh ở Không Đảo.

“Ta đi trước.” An Nghĩa nói với Thẩm Tu, y muốn trở lại bạch tháp của liên minh Đấu Linh, báo cáo hành trình nguy hiểm cũng không thể tin tưởng đã trải qua, đi lên phía trước nhìn tên Ngự Quỷ sư tính cách nội liễm, thành thật nói “Ngươi cẩn thận chút, lúc nào cũng có thể tìm ta.”

Thẩm Tu hơi hơi gật đầu “Cảm ơn.” Để đối mặt với con quái vật lớn như tổ chức Thánh Minh, hắn cần vui vẻ nhận lấy sự viện trợ của hảo hữu, càng nhiều càng tốt, đương nhiên có gọi hay không lại là chuyện khác, chung quy, trừ phi là chuyện vô cùng khẩn cấp, không thì không cần vô cớ liên lụy đến người khác.

Sau khi tạm biệt Đấu Linh, Thẩm Tu dẫn theo tên quỷ tộc cao đẳng, đi vào bên trong bạch tháp của phái Ngự Quỷ sư, tầng cao nhất vẫn là nơi ít người đi qua đi lại, lúc này Trần Phong đã đứng chờ hắn ở trước cửa phòng của Hải Thanh Đại sư, vừa nhìn thấy Thẩm Tu, vội vàng ra hiệu, nhỏ giọng nói “Hiện tại đại sư cảm xúc không tốt, lát nữa nói chuyện ngươi chú ý một chút.”

“…… Được.” Thẩm Tu đáp.

Trần Phong lúc này mới đánh giá từ trên xuống dưới Ngự Quỷ sư mới đến này, quan tâm hỏi “Không bị thương chứ? Nếu bị thương nặng, trước tiên đi băng bó rồi lại đến, ta chờ vài phút cũng không sao.”

Thẩm Tu lắc đầu “Không cần, ta đi vào trước.”

Dứt lời, hắn gõ gõ cửa phòng, được người bên trong cho phép, lễ phép nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra, đi vào trong.

Lục Chiến đi sát theo phía sau chủ nhân.

‘Ngồi xuống nghỉ ngơi một lúc đi.” Thẩm Tu thấy Lục Chiến hoàn toàn không hiểu được hắn đang dùng ánh mắt ra hiệu cho nó, lại cứ một mực cúi đầu nhìn về phía hắn, không khỏi lên tiếng nhắc nhở.

Vẫn cứ có cảm giác có một con quỷ đứng phía sau? Cái gì mà cảm giác được người nâng niu trân trọng, tuyệt đối không có, chỉ là hắn vẫn luôn cảm thấy có một cỗ ánh mắt lạnh lùng sắc bén cố chấp trạc trên lưng mình, Thẩm Tu mặt không đổi sắc nghiêng người sang bên, chỉ một cái ghế mềm được kê ở góc căn phòng.

Bên ngoài được bọc một lớp da vô cùng bóng loáng, kiểu dáng cũng đẹp, hiển nhiên là mới được chuyển vào, còn cái ghế dựa cũ hoặc đã bị đập vỡ tan tành đã được người cầm đi nhóm lửa, hoặc trực tiếp được người ta biến thành bụi gỗ, tản ra một mùi hương thảo mộc.

Hải Thanh Đại sư cố ý chọn một cái ghế dựa mới làm bằng da, chắc ông nghĩ lần sau nó sẽ không quá dễ bị hỏng?

Thẩm Tu híp mắt, thấy tên quỷ tộc cao đẳng kia ngoan ngoan ngồi xuống, mới nhìn về phía Hải Thanh đại sư đang đầy mặt sầu khổ. Trong tay ông còn cầm một cái khăn lau, giống như là đang lau dọn vệ sinh, loại phòng làm việc thuộc dạng cơ mật như thế này, không thể thiếu những vật dụng trang trí hết sức trân quý không thể tùy ý động vào, Hải Thanh đại sự cũng không có biện pháp, đành tự mình ra tay, để cho người khác làm chỉ sợ sẽ động phải các cơ quan trong phòng.

“Cần giúp đỡ không ạ?” Thẩm Tu tốt bụng hỏi.

Hải Thanh đại sư vẻ mặt đau khổ, phất tay “Tính tính, các ngươi cứ ngồi yên đó, đừng đi loạn, Nhất Diện đến đây náo loạn một trận, có những cơ quan nhỏ còn chưa kịp phục hồi, không cẩn thận đụng tới sẽ hỏng.”

“Hắn tới tìm ngài?” Sắc mặt của Thẩm Tu thoáng lộ ra một tia kinh ngạc, đưa tay gãi gãi cằm, suy tư, nói “Nhất Diện có tới tìm tôi, mời tôi đi tham gia một buổi gặp mặt, không nghĩ rằng gã cũng lại đây mời ngài.”

“Ai nói mời ta?!” Hải Thanh Đại sư trợn mắt nhìn, một tay cầm khăn lau ném ra, không cẩn thận khiến khăn lau rơi xuống chậu thực vật còn sót lại, cuối cùng đến nửa phiến lá cũng không còn, khiến ông đau lòng đến mức cả mặt vặn vẹo, hít sâu mấy cái, Hải Thanh mới hơi bình phục được tâm tình, nói “Là để ta nói với ngươi, đừng đến lúc đó thả bồ câu cho bọn họ!”

Thẩm Tu “……” Bởi vậy, hắn cảm thấy có chút áy náy.

“Ngươi nói một chút, đây là chuyện gì.” Hải Thanh đại sư gặp được khổ chủ, không khỏi cảm giác muốn phát tiết cỗ lửa nghẹn trong người ra ngoài “Ta còn chưa đi trêu chọc đến tổ chức Thánh Minh, kết quả bọn họ thật được, tùy tùy tiện tiện liền đến phái Ngự Quỷ sư khóc lóc om sòm, trở về thì Tắc Văn mất mạng, Thanh Ngải của hiệp hội Thuật Sĩ cũng bị phế đi, chúng ta còn chưa tìm tổ chức Thánh Minh tính sổ, bọn họ còn dám có lý đến gặp chúng ta tỏ vẻ, nếu đến khi đó ngươi không đi, lỗi này lập tức bị tính lên đầu của phái Ngự Quỷ sư!”

Thẩm Tu âm thầm trừu trừu khóe môi, không thể hiểu được suy nghĩ của Nhất Diện cùng với việc gã đang thận trọng chuẩn bị cái gì, bất quá, xem ra buổi gặp mặt kia tựa hồ tương đối trọng yếu? Hắn dùng gương mặt chân thành, tha thiết, nói “Một khi đã như vậy, tôi đây vẫn là rời khỏi phái Ngự Quỷ sư, cũng miễn cho sau này ngài lại nhạ hỏa thượng thân, vì ta mà chịu tiếng xấu thay cho người khác.”

Những lời này tuyệt đối có thành ý, như thế nào có thể liên lụy đến bọn họ đâu? Bất quá, chính là cái danh phận Ngự Quỷ sư, Thẩm Tu sắc mặt không đổi, trong lòng lại có một tia mừng thầm.

“Không được, làm sao có thể như vậy!” Hải Thanh vội vàng nghiêm túc, hiên ngang lẫm liệt nói “Truyền thống vinh quang ngàn năm lưu truyền của phái Ngự Quỷ sư chúng ta là tuyệt đối không cho phép lâm trận vứt bỏ thành viên, nếu ngươi đã vào phái Ngự Quỷ sư, thì cả đời là một Ngự Quỷ sư, như thế nào có thể tùy tùy tiện tiện nói đi đâu, cái này tuyệt đối không được, nghĩ cũng không được nghĩ……”

Thẩm Tu nheo mắt, hắn làm sao lại cảm thấy nghe cái lời này vào tai lại có chút kỳ quái.

Hải Thanh đại sư vừa nói, vừa quan sát sắc mặt của nam nhân, lập tức đổi lý do không đồng ý “Úc, ý ta là, người của tổ chức Thánh Minh có nghĩ cũng không được phép nghĩ lấy chuyện như vậy để uy hiếp phái Ngự Quỷ sư chúng ta, ngươi cứ việc yên tâm, nếu xảy ra chuyện gì, còn có phái Ngự Quỷ sư a!”

Cũng được sao, Thẩm Tu nhìn nhìn căn phòng bê bối, trong lòng âm thầm cảm khái, nhưng mà lão nhân gia đã nói như vậy, cũng không thể kiên trì nói muốn rời đi, đành nói “Tôi không có ngự quỷ, nên cũng không quá phù hợp với thân phận Ngự Quỷ sư, thôi thì cứ vậy đi, về phía tổ chức Thánh Minh, tôi sẽ nói rõ với bọn họ.”

Không có ngự quỷ? Hải Thanh đầy mặt nghi ngờ, ông nhìn nhìn quỷ tộc cao đẳng đang ngồi đoan chính ở bên cạnh hắn, trong ánh mắt rõ rệt lộ ra câu hỏi “Một con quỷ tộc trưởng thành lớn như vậy ngươi vất ở chỗ nào, đừng phủ nhận.”

“Tôi với nó không có tinh thần liên hệ, vòng điều khiển quỷ trên cổ tay không có hiệu quả, cho nên……” Thẩm Tu thản nhiên giải thích.

“Cái vòng kia có thể đổi, chỉ cần giữa các ngươi cảm tình tốt là được, Ngự Quỷ sư có thể tìm được một con ngự quỷ hợp tâm ý cũng không phải chuyện dễ dàng, tuổi trẻ thật sự không cần quá mức nổi loạn, nếu vừa ý thì liền nhận, về sau chậm rãi bồi dưỡng, sau này sẽ hợp yêu cầu.” Hải Thanh đại sư lắc đầu, sờ sờ râu, tận tình khuyên bảo “Các ngươi cũng đã thân mật như thế, nếu lại chia rẽ có khi cũng không tốt lắm?”

“……. Thật sự thân mật sao.” Thẩm Tu dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn nhìn lão nhân.

Hải Thanh đại sư cười tủm tỉm giơ tay chỉ chỉ cổ của tên quỷ tộc cao đẳng, vệt hồng vô cùng rõ rệt “Có gì phải ngại ngùng đâu, che cũng che không hết, tối hôm qua kịch liệt đến cỡ nào, chậc chậc, người trẻ tuổi, thể lực thật tốt.

Sắc mặt của Lục Chiến vẫn bình tĩnh, lặng yên đặt dấu vết nó ngầm tạo ra ở một nơi dễ khiến người khác chú ý.

Thẩm Tu “……” Hắn giống như cần phải nói gì đó, nhưng lại cảm thấy khó có thể giải thích rõ ràng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play