Gian Đồng và Tĩnh Nhân nhìn nhau, gật đầu, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất hướng nơi phát ra âm thanh chạy xuống.
…………………………………
Bạch đi dọc theo khu phố, càng ngày càng kinh khủng hơn, lúc trước ở trên lầu từ đằng xa không nhìn thấy, thực ra hai bên đường phố đều là vết máu lưu lại, vẫn còn rất nhiều máu tươi ở trên cây, trên những thân cây to cũng bị máu bắn lên đông lại thành màu nâu.
Thỉnh thoảng có thể thấy một vài khối thịt nát vương vãi dọc theo đường phố, còn có ruột già ruột non cùng các loại nội tạng. Chỉ bằng suy đoán là có thể tưởng tượng ra ở đây vừa phát sinh sự việc thê thảm thế nào.
“Hả?”
Mơ hồ nghe được âm thanh truyền đến từ căn nhà bên trái, làm cho Bạch đang đi trên con đường tĩnh mịch giật mình, lập tức đổi hướng chạy đến nơi phát ra động tĩnh.
Trước mặt là một ngôi nhà nhỏ bốn tầng, Bạch nhảy qua tường rào, liền nhìn thấy ban công trên tầng 3. Nơi đó có một phụ nữ trung niên đang cầm cây cột phơi quần áo đánh một người đàn ông, người đan ông không thèm quan tâm đến lý lẽ, dồn sức đánh về phía cô, nhắm ngay cổ người phụ nữ há mồm cắn, cô liều mạng giãy giụa nhưng cũng không thể thoát ra được. Một vài giây sau khi cái cổ của người phụ nữ bị cắn đứt, máu tươi văng khắp nơi, phần đầu bị rời ra, từ trên ban công rơi xuống bên chân Bạch.
Trong khi hắn đang còn đờ đẫn như vậy, trên đầu truyền đến tiếng động, Bạch ngẩng đầu, liền nhìn thấy người đàn ông trên kia rơi xuống từ tầng 3, sau đó chậm rãi, chậm rãi đứng lên.
Khắp nơi đều truyền đến tiếng ầm ĩ, Bạch quan sát một vòng, hai bên trong bụi cỏ lại xuất hiện mấy người quái dị giống như người đàn ông kia, chậm rãi đến gần hắn, sau đó lại xuất hiện vài người nữa, rồi phía sau lại xuất hiện mấy người, cứ thế kéo gần khoảng cách, có khoảng chừng mười mấy người đang vây hắn thành một vòng tròn.