*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Giảm sát khí tuyệt đối là một quá trình đau khổ không gì sánh được, sát khí của cậu lại rất cao muốn vượt ngục cũng vượt không nổi.

Kiếm Chỉ Thiên Hạ cùng cậu ngồi tù một lúc liền bỏ chạy, đối với vị Thái sư tổ không có nghĩa khí này Tống Tu Văn chỉ tỏ vẻ khinh bỉ, không có người đi cùng, cậu cũng đánh không lại thủ vệ, chỉ có thể thành thành thật thật tự tuyệt kinh mạch ở trong phòng giam treo máy giảm sát khí.

Lý do tự tuyệt kinh mạch, chẳng qua chỉ là không muốn lúc treo máy bị kẻ nào đó gặt mạng thôi.

Ăn cơm tối xong, Tống muội nhìn chằm chằm vào chân Tống Tu Văn một hồi, mới hỏi: “Anh, chân còn đau không?”

“Tốt hơn rồi.” Tống Tu Văn động động chân, ngoại trừ không thể quá sức, thật sự không còn cảm giác gì, dù sao cậu cũng không phải bị gãy đầu khớp xương, không cần kiêng kỵ nhiều như vậy. Mấy ngày trước chân còn sưng, hôm nay chỗ sưng đã biến mất.

Tống muội đem hoa quả lạnh đã cắt cho Tống Tu Văn, Tống Tu Văn ngồi trên ghế salon xem tivi, nhỏ liền lấy sổ cá nhân ngồi ở ghế salon một người, máy tính xách tay đặt trên bàn trà, cả người lọt thỏm vào salon, bắt đầu viết viết vẽ vẽ.

“Anh, sao hôm nay không chơi game?” Tống muội nhất tâm nhị dụng (một công đôi việc) cũng không thành vấn đề.

“Giết người ở chủ thành, sát khí quá cao, treo trong ngục giảm sát khí.” Nếu không phải treo máy giảm sát khí, cậu bây giờ cũng không phải ngồi đây xem tivi.

Tống muội ngạc nhiên nhìn cậu một cái, “Anh, anh ở chủ thành giết người mà không nuốt thuốc đồ sát sao?”

Tống Tu Văn: “…”

Trải qua ngày hôm nay, Tống Tu Văn quyết định mua một tổ thuốc đồ sát bỏ trong túi, phòng ngừa vạn nhất.

Đổi hết kênh này đến kênh kia, cuối cùng vẫn chọn kênh nhạc thính phòng, mặc kệ nghe được hay không, so với phim truyền hình nhàm chán vẫn tốt hơn.

“Anh, xem em vẽ, dễ thương không?” Tống muội cũng đã vẽ xong bức tranh của nhỏ, đem màn hình máy tính xách tay để đến trước mặt Tống Tu Văn.

Trong hình là một Q bản loli Cái, không phải loli Tú hay loli Độc, mà là Cái loli đeo bịt mắt chỉ còn một con, ôm một vò rượu sỏa hồ hồ, mặc dù bản vẽ còn chưa lên màu, nhưng nhìn qua cũng rất đáng yêu.

(Q bản: kiểu vẽ chibi

Sỏa hồ hồ: ngốc kiểu đáng yêu)

Tống Tu Văn và Tống Gia Mẫn đều di truyền từ mẫu thân đại nhân của bọn họ, thiên phú nghệ thuật tương đối cao. Tống mẫu là nhà thiết kế trang sức nổi tiếng, Tống Tu Văn học thiết kế nội thất, Tống Gia Mẫn học mỹ thuật, đối với thiết kế thời trang cảm thấy hứng thú, khiến Tống ba rất là phiền muộn.

Tống Tu Văn rất thích bức tranh của Tống muội, trong máy tính cậu vẫn còn giữ mấy bức Tống muội vẽ cậu, người thật so với bản vẽ khác nhau ở chỗ trên bức vẽ không có tỳ vết nào —- so bản thân và bức tranh, thật là đỏ mặt xấu hổ.

“Em không phải ghét Cái Bang nhất à, sao lại vẽ loli Cái?” Tống Tu Văn hỏi.

“Đối đầu Cái Bang nhất định chết, ngoại trừ bằng hữu Cái Bang.” Tống muội nhích về phía bên cạnh Tống Tu Văn, “Em còn định chơi một Cái Bang, anh, nếu không em qua khu tám, anh kéo theo em chơi đi.”

“…Em hai acc còn chưa đủ sao?” Tống Tu Văn im lặng nhìn nhỏ một cái.

“Thế nhưng em đang muốn chơi Cái Bang, em thích Cái Bang mà, đạp đạp đạp làm cho buff không được dễ chịu.” Tống muội mặt mày hớn hở nói, tựa hồ đang nghĩ đến cảnh đạp buff lăn lộn trên đất đạp bay lên trời.

Tống Tu Văn thật sự không đành lòng đả kích nhỏ, nhiều người nói Cái Bang ngốc nghếch cứ đạp đạp đạp, thế nhưng cậu biết rõ, Cái Bang quả thật ngốc như vậy, nếu không lúc ban đầu cậu đánh 22 đội hữu là Quách Tiểu Cái bản thể là gà vàng nhỏ cũng sẽ không bị ngược thê thảm như vậy.

“Được rồi, dù sao anh bây giờ cũng đã ngồi xổm trong ngục, đi với em đánh một chút giảo cơ tràng đi.” Tống muội rốt cục đã nói ra lời nhỏ vẫn giấu trong lòng, đợi Tống Tu Văn nhìn sang lập tức nói: “Khinh Hồng với Tiểu Hạ không ở, chúng ta đi đánh 55, anh vào Độc Kinh, em vào Tú Tú.” (giảo cơ tràng = đọc na ná cạnh kỷ tràng tức là danh kiếm)



“…Em nghĩ sao mà đi đánh 55?” Tống Tu Văn do dự một lúc, rốt cục vẫn là ngồi xuống trước máy tính, vào trò chơi, đăng nhập acc Ngũ Độc của Tống Muội. Bọn họ đều mở YY, trực tiếp trên YY nói chuyện phiếm.

Tống muội vốn định là muốn trực tiếp qua phòng của Tống Tu Văn cùng nhau đánh, bất quá sợ mẹ nhỏ phát hiện nhỏ kéo anh trai chơi game, không thể làm gì khác ngoài ở phòng của mình ăn vạ.

“Cuối phiên bản thật buồn chán, thuận tiện chuẩn bị cho phiên bản sau một chút, nhìn phối trí thế này có thể hay không trực tiếp lên điểm.” Tống muội thành thật nói.

Sau khi lên mạng Tống muội liền kéo Tống Tu Văn vào đội, hai phút sau thêm hai người lục tục vào, một Đường Môn một Ngũ Độc.

“Anh, anh trực tiếp mở mic đi, không cần dùng đổi giọng.” Tống muội còn nói, “Em đã nói với bọn họ là anh đang vào acc.”

“Ừ.”

Tống Tu Văn đang kiểm tra kỳ huyệt và trang bị, cuối phiên bản, em gái của cậu không chỉ làm xong một bộ trang bị Độc buff, hiện tại trang bị Độc Kinh cũng là một bộ 480 tốt nghiệp, trang sức cùng thứ khác đều đổi đủ, cũng khó trách nhỏ buồn chán đến vậy.

[Đoàn][Hàm Thanh]: Gia Gia cậu lên acc nào?

[Đoàn][Kinh Nhiêu Tuyết]: 1

[Đoàn][Hàm Thanh]: haha nói như vậy [Kính Nhiêu Nguyệt] là anh trai đại nhân?

[Đoàn][Kinh Nhiêu Tuyết]: so Ừ

[Đoàn][Hàm Thanh]: Chào anh trai 15

[Đoàn][Kính Nhiêu Nguyệt]: Xin chào

Tống Tu Văn cũng không phải người cao lãnh như vậy, chào hỏi và gì đó… Cho dù cậu không chào hỏi cũng không cảm thấy cao lãnh gì.

[Đoàn][Kính Nhiêu Tuyết]: Mấy cậu đều lên YY tui đi

[Đoàn][Hàm Thanh]: Được ~

Hàm Thanh là Ngũ Độc buff trong đội, thử lên tiếng trên yy, thanh âm ngọt ngào, mang theo ý cười.

[Đoàn][Kính Nhiêu Tuyết]: Tuyết Nhi muội muội, đến YY

[Đoàn][Tuyết Phi Tình]: khinhmiet

Tuyết Phi Tình là một người khác trong đội.

“Tuyết Nhi muội muội, chiếp một tiếng.” Giọng nói Hàm Thanh mang ý chọc ghẹo.

“…Ừ”

Tuyết Phi Tình phát ra một tiếng, không phải giọng nữ, mà là giọng con trai thứ thiệt, lạnh lạnh trong trong, còn mang theo chút giọng mũi, không biết là bị cảm hay là thế nào.

Tống muội và Hàm Thanh ngươi một câu ta một câu nói chuyện, trọng tâm trong chuyện con gái tương đối nhiều, các cô có thể từ nhãn hiệu quần áo đến nhãn hiệu trang điểm, trò chuyện đến choáng váng, từ trong giọng Tống muội Tống Tu Văn thế mà phát hiện mấy nhỏ quen biết trong hiện thực, hình như còn là bạn cùng lớp, bởi vì nói đến thời gian thực tập như nhau.

“Nam thần tốc độ thật chậm…” Hàm Thanh oán trách một câu.

“Cậu ấy vừa về nhà, mới mở máy tính.” Tống muội trả lời.

“Gì, làm sao cậu biết? Không phải là cậu ấy mới mở máy tính sao?”

“Nhắn tin hỏi.” Tống muội không muốn tiếp tục cái đề tài này, “Anh, chúng ta phối trí hai buff hai Độc Kinh cùng Kinh Vũ, bất quá trước đây chưa có đánh qua, nếu như em chịu không được thì chúng ta đổi acc được không?”

Tống Tu Văn ngẩn người, nghe ra sự cẩn thận trong giọng nhỏ thì bật cười, cậu từ trước tới nay chưa từng cùng Tống muội đánh JJC, bởi vì Tống muội vẫn nói mình rất là cùi bắp, sống chết không chịu tự mình đánh.

“Anh tin em buff tốt.” Tống Tu Văn nói.

“Khụ khụ.” Tống muội có chút ngượng ngùng, mặt khác, Hàm Thanh nhanh chóng mật trò chuyện nhỏ.

[Hàm Thanh] nói nhỏ với bạn: Gia Gia giọng của anh cậu nghe hay thế

Bạn nói nhỏ với [Hàm Thanh]: Ừ đấy, tiêu chuẩn giọng nam thần haha

[Hàm Thanh] nói nhỏ với bạn: xauho Tớ có thể hỏi anh cậu năm nay bao nhiêu tuổi không, anh ấy và cậu có giống nhau không?

Bạn nói nhỏ với [Hàm Thanh]: Tớ lớn lên giống ba, anh thì giống mẹ

[Hàm Thanh] nói nhỏ với bạn: so

[Hàm Thanh] nói nhỏ với bạn: Tuần trước là mẹ mi đón mi tan học?

Bạn nói nhỏ với [Hàm Thanh]: Đúng vậy

[Hàm Thanh] nói nhỏ với bạn: Mẹ cậu đẹp như vậy, anh cậu nhất định là một anh đẹp trai!

Bạn nói nhỏ với [Hàm Thanh]: Ha ha, anh tớ đúng thật rất đẹp trai, mỗi ngày về nhà đều nhìn ổng chảy nước miếng

[Hàm Thanh] nói nhỏ với bạn: xauho giới thiệu làm quen chút được không?

Bạn nói nhỏ với [Hàm Thanh]: …

Bạn nói nhỏ với [Hàm Thanh]: Cái này còn phải xem ý của anh tớ…

Tống muội im lặng đồng thời vị nam thần kia cũng lên mạng, kéo người vào nhóm xong nhỏ mới lập đội Danh Kiếm, mời từng người vào.

Nam thần… Tống Tu Văn cho rằng, trong trò chơi định nghĩa nam thần một là giọng hay, hai là thao tác sắc bén, ba là trang bị tốt, đặc biệt là có cái loại Thần binh này. Thế nhưng, ngày hôm nay cậu gặp được loại thứ tư.

[Đoàn][Đệ Nhất Nam Thần Toàn Server]: Các bảo bối, anh tới đây haha

Loại này, trong ID có nam thần.

[Đoàn][Kính Nhiêu Tuyết]: Vào kênh YY tui, chỉ chờ một mình cậu đó

[Đoàn][Đệ Nhất Nam Thần Toàn Server]: Vào!

Hơn mười giây sau, kênh YY vang lên một âm thanh xa lạ —–

“Anh tới, Kính tử Hàm Thanh.” Thanh âm cực kỳ trung tính, rất phóng khoáng, thế nhưng vẫn nghe được là giọng nữ.

Tống muội nói: “Ta đã ở Lạc Dương, mấy người kiểm tra kỳ huyệt một chút, xong hết thì ta liền xếp hàng.”

“Kỳ huyệt ta không thành vấn đề, cái này… Kính Nhiêu Nguyệt, Tuyết Phi Tình, các người xong chưa?” Nam thần hào sảng hỏi.

Tống Tu Văn nhấn vào F2 nói câu “Được rồi”, Tuyết Phi Tình nói ít hơn, chỉ một chữ “Ừ” liền không có phần sau.

“Làm sao bây giờ, ta có chút lo lắng.” Tống muội xếp hàng xong thì hồi hộp nói.

“Đừng khẩn trương, cưng căng thẳng anh cũng sẽ căng thẳng theo.” Nam thần nói tiếp, “Trước tiên chúng ta vào cọ sát một chút, được rồi, Hàm Thanh cưng lấy lu chưa?”

(Lu: Cổ Đỉnh Tiên Vương)

“Còn muốn ta lấy lu? Ơ ơ… Vào.” Hàm Thanh kinh ngạc một chút, không đợi cô nàng đổi huyệt lu, năm người trong đội đã truyền tống vào bên trong Danh Kiếm, một khi vào Danh Kiếm, trang bị hay kỳ huyệt đều không thể thay đổi.

Trong ba buff của Kiếm Tam, kỹ năng hồi mana cũng không nhiều, buff Vạn Hoa có Bích Thủy có thể cho đồng đội, buff Thất Tú có Nguyệt Hoa Khuynh Tà, bất quá kỹ năng này nằm ở kỳ huyệt, trước giờ chưa từng có buff Tú nào chọn, buff Ngũ Độc có Đỉnh Cổ Tiên Vương, cũng chính là lu. Đỉnh Cổ Tiên Vương đồng dạng ở kỳ huyệt, thả lu ra bản thân cùng đồng đội đều có thể dùng, hồi máu hồi lam, kỹ năng CD hai phút, lu tồn tại trong một phút, sử dụng CD là ba mươi giây, nói cách khác một phút có thể tiếp tế hai lần.

Ngoại trừ Đường Môn thì mấy người khác đều là chức nghiệp có thận, thận, tức mana.

Tống Tu Văn nhìn đội ngũ này, lại nhìn không có lu buff Độc, còn chưa đánh, Tống Tu Văn đã vì thận của mình mà lo lắng…

Hết chương 16.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play