Trong học viện K&Q có một cái thư viện "nhỏ".
Và trong cái thư viện "nhỏ" ấy có một cái bóng nhỏ nhắn đang không ngừng lăng xăng hết chổ này đến chỗ khác để...lau dọn.
Và cái bóng nhỏ ấy không ai khác ngoài chụy Tử Băng nhà ta.
ĐM, CÔ HẬN...
Chuyện là hôm đó sau khi ba tên ác ôn nào đó đến quán trà sữa liền lôi ba cô về lại học viện. Sau đó lại lôi các cô vào phòng hội học khóa chặt cửa lại và rồi...các cô lại bị phạt.
Vì sợ các cô bị phạt chung sẽ lại bày trò quậy phá nên bọn hắn tách ba cô ra mỗi đứa một nơi.
Trong khi chụy băng nhà ta đang hăng say nguyền rủa "tên họ Dương" nào đó thì bỗng một giọng nói từ phía sau vang lên khiến chụy í xém bật ngửa and đứng tim mà chết.
Nó "ánh mắt căm hận" quay ra chưa kịp nhìn người vừa đến là ai liền chửi xối xả vào mặt người ta
- Này này, nhà ngươi bị ấm đầu à? Có thấy cái thư viện này đang vắng tanh như chùa bà đanh không hả? Ít ra ngươi đến thì cũng phải gõ cửa hay phát ra tiếng động gì đó chứ. Chứ ngươi cứ im im mà lên tiếng khiến bà đây đau tim đó biết không? Cũng may là tim bà đây khỏe mạnh chứ gặp đứa khác là đứng tim chết tại chỗ rồi đó b...
- Ểểể? Sao...sao lại là anh???
Nó sau một hồi chửi vô cùng hăng say thì nhìn kĩ lại mới nhận ra một sự thật vô cùng đau lòng là cái tên nãy giờ bị nó "lên lớp giảng đạo" lại chính là tên ôn thần nào đó.
Còn tên nào đó "được" cô giảng đạo mặt đã đen lại từ lâu
- Cô không lo lau chùi mà lại ngồi nói nhảm gì đó hả?
Anh chàng nào đó hảo hảo dùng việc công để trả thù việc tư.
- 30' nữa cô mà không làm xong thì đi mà dọn ngay thành quả của cô gây ra.