Một đêm trôi qua, ánh dương vừa hé lộ, Cung Tiểu Trúc tỉnh lại từ nhập định.

Cung Tiểu Trúc vô cùng vừa lòng, trải qua một đêm lĩnh hội, lĩnh hội những điều tâm đắc của Phiêu Miểu tiên tôn, hắn đã nắm được tới bốn, năm phần, mấy phần còn lại bởi tu vi của hắn chưa đủ khả năng nên chưa thể lĩnh hội, hắn tin rằng chỉ cần có thời gian, hắn nhất định có thể lĩnh hội toàn bộ. Mà vài đan phương kia, dù là đan dược cấp thấp hay cấp cao, cùng với trình tự luyện đan, Cung Tiểu Trúc đã ghi nhớ hết trong đầu.

Nếu kiến thức lý luận đã có đủ để làm trụ cột nhất định, vậy kế tiếp nên có thực hành thực tiễn, vì thế, Cung Tiểu Trúc ra cửa đi ra sau phòng tới một gian luyện đan.

Tòa động phủ mà Vân Túc mua này, trong từng viện trừ phòng tu luyện bình thường, thực ra còn có vài gian thạch thất dùng để luyện đan và luyện khí, may mà đất của hòn đảo nhỏ này có địa hỏa, động phủ sau khi tọa lạc ở nơi đây, phòng luyện đan và phòng luyện khí có thể dẫn địa hỏa từ dưới đất lên dùng để luyện đan, như vậy vừa có thể tiết kiệm Tam Muội Chân Hỏa lại có thể gia tăng xác xuất luyện đan thành công.



Trong một gian thạch thất được phong bế, một thiếu niên áo trắng thanh tú an nhiên bất động ngồi bên cạnh một lò luyện đan, vẻ mặt chuyên chú mà túc mục, trên vầng trán trắng nõn đã thấm ra một chút mồ hôi, hai tay nhắm ngay lò luyện đan, trên tay là pháp quyết biến ảo không ngừng, nhanh chóng mà linh hoạt. Phía dưới lò luyện đan là một đám hỏa diễm đun thuốc, hắt lên mặt hắn một ánh lửa đỏ bừng.

Đột nhiên, thủ thế của hắn dừng lại ước chừng một giây, đám hỏa diễm đỏ chói kia yếu đi mấy phần, từ trong lò luyện đan phát ra vài tiếng leng keng, ánh mắt tu sĩ tuấn tú kia thoáng hiện lên nét ảo não. Hắn vung tay lên, nắp lò luyện đan mở ra, lộ ra một chất lỏng màu xanh lục.

Lần này đã là lần thứ năm Cung Tiểu Trúc thất bại, bốn lần luyện đan trước, linh thảo trong lô chưa kịp từ chất lỏng ngưng kết thành đan mà đã thất bại bởi đủ loại nguyên nhân, không phải là độ lửa giữ không tốt, thì chính là linh lực không ổn. Nhưng hắn cũng không bởi vậy mà uể oải, dù sao cũng không có tu sĩ nào mới ngay lần đầu đã luyện chế thành công.

Thế nên tuy rằng đã thất bại tới lần thứ năm, hơn nữa lại một lần nữa mắt thấy đan dược sắp ngưng kết lại thành viên, một lần nữa vì sai sót mà lại thất bại, nhưng hắn vẫn không định bỏ cuộc, hắn đổ chất lỏng đã mất đi linh khí ra từ lò luyện đan, rồi lại cầm vài linh thảo cấp thấp dùng để luyện chế Bồi Nguyên đan từ trong trữ vật giới ra, lại tiếp tục luyện đan…

Lần thứ sáu… thất bại!

Lần thứ bảy… thất bại!



Lần thứ chín… thành công!

Cung Tiểu Trúc cảm thấy đã tới lúc có thể lấy đan ra, liền khéo léo cầm một cái bình ngọc ra, cẩn thận mở nắp đậy của lò luyện đan, từng viên Bồi Nguyên đan mượt mà và đầy đặn, tỏa ra hương thơm ngát lục tục nhảy ra khỏi đan lô, Cung Tiểu Trúc cầm bình ngọc nhắm ngay từng viên, thu từng viên vào bình.

Một viên… hai viên… ba viên…  bốn mươi chín viên.

Không ngờ thu hoạch lần này lại ngoài cả dự đoán làm cho người ta thật kinh hỉ, lần đầu xuất lô lại có tận bảy bảy bốn mươi chín viên linh đan, hơn nữa trong đó có năm viên Bồi Nguyên đan là Hoàng cấp trung phẩm, bốn mươi bốn viên còn lại là Nhân cấp trung phẩm, đống đan dược này tuy rằng đối với Cung Tiểu Trúc mà nói thì không tính là gì, nhưng đây là thành quả mà hắn không ngừng cố gắng làm ra, là minh chứng cho lần đầu tiên luyện chế đan dược thành công.

Cung Tiểu Trúc dùng năm cái bình ngọc mới cất Bồi Nguyên đan vào, năm viên đan dược phẩm chất tương đối cao kia được cho riêng vào một cái bình ngọc.

Cất mấy bình ngọc chứa Bồi Nguyên đan vào trữ vật giới, Cung Tiểu Trúc cuối cùng cũng lộ ra nụ cười thản nhiên.

Ma đản! Cuối cùng cũng luyện thành một lò đan dược, hắn cứ tưởng bản thân còn không có thiên phú luyện đan cơ! Hắn nghĩ nếu vừa rồi luyện tới lô thứ hai mươi mà vẫn thất bại, hắn sẽ bỏ cuộc, may mà ở lần thứ chín đã thành công. Thế nên trong lòng hắn lại một lần nữa kiên định với ý định của bản thân, hắn nhất định phải trở thành luyện đan sư cấp bậc tông sư trước sau không ai sánh bằng, trên trời tìm không ra, dưới đất tìm không thấy, khốc suất cuồng bá duệ.

Làm một nhân sĩ xuyên qua, vậy nhất định là không thể kém cỏi hơn người bình thường, trước còn ở hiện đại hắn đọc tiểu thuyết xuyên không, đa số nhân vật chính sau khi xuyên qua đều có năng lực nghiêng trời lệch đất, ít nhất cũng như cá gặp nước.

Nữ có phần lớn mỹ nam vây quanh, đủ các loại soái ca bá đạo hoặc ôn nhuận, cả thầm mến lẫn công khai theo đuổi, tranh giành tình nhân, chỉ bởi một nụ cười khi nữ chính quay đầu. Nam sau khi xuyên qua đều có phần lớn mỹ nữ hoặc quyến rũ lộng lẫy hoặc thanh thuần mỹ lệ theo đuổi, tu luyện tuyệt thế võ công, hoặc xưng bá giang hồ, quân lâm thiên hạ, chỉ cần là nơi nhân vật chính thường lui tới, hơn phân nửa sẽ tạo thành một mảnh tinh phong huyết vũ.

Có điều muốn trở thành một thiên tài, cũng không phải là muốn gì liền được nấy như nam nữ chính, mà khắc khổ không ngớt cố gắng mới là điểm mấu chốt.

Tên tiểu nhân trong lòng Cung Tiểu Trúc sờ cằm, tuy rằng nơi này là giới tu chân, nhân vật chính là Vân Túc chứ không phải là hắn, nhưng cũng không thể nào phủ nhận được sự thật rằng hắn là một nhân sĩ xuyên qua, hơn nữa hắn còn có một hệ thống thăng cấp, tuy rằng tác dụng hiện tại không lớn lắm.

Vậy mới nói, hắn nhất định phải phát triển toàn diện đức trí thể mỹ lao, cố gắng tu luyện, cố gắng tăng các loại kỹ năng lên. Tuy rằng trước kia hắn là trạch nam dẫn đến chỉ số thông minh và chỉ số cảm xúc có chút hơi khó nói, nhưng trải qua mấy năm ngao du ở giới tu chân này, hắn tự cảm thấy mình vẫn cường đại hơn lúc còn ở hiện đại n lần.

Nói tóm lại, chỉ số thông minh và cảm xúc đã nằm ngoài trục hoành.

Trở lại chuyện chính, sau khi Cung Tiểu Trúc cất Bồi Nguyên đan xong, lại lấy toàn bộ linh thảo cấp thấp trong trữ vật giới ra, nhìn một chút, hóa ra vừa rồi luyện chế Bồi Nguyên đan đã dùng hết một số loại linh thảo, tuy rằng tuổi thọ mới chỉ có vài chục năm, nhưng đối với Cung Tiểu Trúc ngay cả học đồ cũng không hơn mà nói, dùng để tập luyện đan lại không thể tốt hơn.

Mà mấy loại linh thảo mấy trăm năm, thậm chí là mấy nghìn năm còn lại kia, hắn không định dùng luyện đan, lấy kỹ thuật luyện đan cấp bậc phế sài này của hắn, chỉ có thể phá hỏng vật quý, nếu về sau hắn trở thành luyện đan sư cấp cao hoặc luyện đan sư cấp tông sư, lúc đó mới suy xét vấn đề này cũng không muộn.

Tiếp đó Cung Tiểu Trúc luyện đan cũng không bởi thành công một lần mà thuận buồm xuôi gió, lúc luyện chế Cố Nguyên đan, hai mươi lần mới luyện chế thành công năm lô, tổng cộng năm mươi hai viên, đều là Nhân cấp thượng phẩm, số lượng đan dược mỗi lô đều kém hẳn với Bồi Nguyên đan luyện lần đầu. Hồi Linh đan luyện chế thành công ba lô, tổng cộng ba mươi hai viên, trong đó có hai viên là Hoàng cấp thượng phẩm, còn lại đều là Nhân cấp trung phẩm. Hồi Linh đan thu hoạch không tệ nhưng lại thất bại tận hai mươi tám lần.

Lần cuối luyện chế Hồi Linh đan lại thất bại, Cung Tiểu Trúc dọn đan hỏng đen sì trong lô đi, linh thảo cấp thấp trong trữ vật giới đã bị tiêu hao đi không ít, hắn liền ra khỏi thạch thất, định báo một tiếng cho Vân Túc rồi tới phường thị mua nguyên liệu luyện đan cần thiết.

Đi tới ngoài phòng Vân Túc, nghĩ một chút, vẫn nên dùng ngọc phù nói cho Vân đại ca biết thì hơn, vì thế hắn để lại một ngọc phù cho biết hướng đi và mục đích rồi thông qua truyền tống trận rời khỏi đảo Phượng Vu, đi tới phường thị ở đảo chính.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play