Xoa xoa đầu Vu Lam, hắn bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy hai cái liền mặc xong quần áo. Hắn bây giờ không thể biến ra tinh hạch được, chỉ có thể tiếp tục như dĩ vãng đi săn giết Zombie.
Bây giờ thực lực của hắn khi được hấp thụ viên tinh hạch cấp ba kia đã trợ giúp hắn, thuận lợi tiến vào giai thành cấp ba của cấp mười ba, cho dù ngủ say mấy ngày nay một giọt nước không vào thân thể, hắn cũng không có cảm thấy không thoải mái.
Quả nhiên thực lực cấp ba và thực lực cấp hai hoàn toàn khác nhau một trời một vực.
“Cảm ơn tinh hạch của em. ” hôn nhẹ gò má Vu Lam, hắn ôn nhu đưa tay ra vòng lấy eo nhỏ gầy của cô, đem cô vững vàng ôm trong ngực mình.
Vu Lam đợi nửa ngày vẫn là không có thấy Mặc Văn lấy ra tinh hạch, cô đưa tay liền kéo tay áo Mặc Văn, chỉ chỉ miệng của mình “Ngao ô ” một tiếng.
Cô đói, cô muốn ăn đồ ăn.
Nhìn bộ dáng Vu Lam đói, lại thêm cô làm bộ đáng thương nửa, Mặc Văn đau lòng vuốt ve sau lưng cô, âm thầm tự trách trước khi ngủ mê không có chứa đầy đủ tinh hạch cho cô.
“Lam Lam, trên tay anh bây giờ không có tinh hạch, em ngoan ngoãn ở nhà chờ, anh lập tức mang tinh hạch trở lại cho em.”
Nói xong Mặc Văn liền đem Vu Lam đặt ở trên ghế sa lon, thuận tiện xoa đầu có chút rối bời của cô xoay người chuẩn bị ra ngoài.
Vu Lam vừa thấy Mặc Văn không cho cô tinh hạch còn muốn bỏ lại cô đi, lập tức giận dữ, nghiêng đầu qua rất hung dữ gào một tiếng, thời điểm Mặc Văn không có phản ứng kịp nhào tới ôm lấy đầu của hắn, sống chết cũng không chịu thả ra.
“… Lam Lam. ” Mặc Văn đầu nhất trọng, hắn rất bất đắc dĩ giang tay kéo Vu Lam, rất sợ cô bị rơi xuống.
“Gào khóc gào khóc gào! ” Vu Lam ngước đầu từng chuỗi âm thanh khóc quỷ, rất nghiêm túc tố cáo hành động đáng ghét của Mặc Văn làm cô phải chết đói.
“Anh rất nhanh sẽ trở về… ” Mặc Văn thấp giọng nói lời giải thích rõ, lời muồn nói còn chưa nói hết Vu Lam liền thoáng cái mềm nhũn ra, nhào vào trong ngực hắn đôi mắt ngập nước nhìn hắn.
“Ô ô —— ”
Ngươi có thể đi ra ngoài, nhưng mà phải cùng đem theo ta a.
“Lam Lam, bên ngoài rất nguy hiểm. ” Mặc Văn vừa thấy điệu bộ này của Vu Lam cũng biết cô muốn đi theo mình ra ngoài, liền có chút không đồng ý lắc đầu. Vu Lam đầu tiên là bị Zombie level 2 để mắt tới, sau đó lại bị Zombie level 3 để mắt tới, hắn bây giờ còn không nắm chắc được nguyên nhân, tự nhiên cũng không muốn mang theo Vu Lam ra ngoài mạo hiểm.
Nhưng mà lời hắn cự tuyệt còn không ra khỏi miệng Vu Lam liền “Chụt ” hôn mặt hắn hai cái.
“… ” Mặc Văn trong bụng có trăm ngàn cái lý do không muốn để cho Vu Lam ra ngoài, thoáng cái liền không thể nói ra miệng.
“Chụt. ” Vu Lam lại hôn hắn một cái nửa, miệng làm bộ đáng thương hề hề nắm cổ áo của hắn.
“Được được được. ” Mặc Văn lập tức nhận lời, hắn ôm lấy Vu Lam liền đi ra cửa. Trên mặt có chút ít nóng lên, trái tim cũng giống như ăn thuốc hưng phấn nhảy kịch liệt.
Thôi, có hắn che chở Vu Lam cũng sẽ không xảy ra chuyện gì.
Vu Lam nằm trong ngực hắn đắc ý nghe tiếng tim đập của hắn, trên mặt cương cứng lộ ra một nụ cười thật to.
Đi ra sau tòa nha, Mặc Văn liền đem Vu Lam để xuống, hắn vỗ bả vai Vu Lam một cái nhẹ giọng dặn dò, “Lam Lam, em ở nơi này ngoan ngoãn ngồi không nên chạy loạn, anh đi giết Zombie, sau đó lấy được tinh hạch liền cho em ăn có được hay không.”
“Gào. ” Vu Lam bởi vì có thể ra ngoài mà hưng phấn hết nhìn đông tới nhìn tây, cũng nghe không hiểu Mặc Văn nói cái gì đó, mở đôi mắt tròn xoe liền rống lớn một tiếng.
Cô bây giờ ánh mắt vẫn là hỗn độn một mảnh, nhưng mà con mắt trung ương nhất lại mơ hồ xuất hiện một tầng màu sắc hơi sâu đích thực là con ngươi.
Nếu như nói cô trước kia, ánh mắt giống như là mông thượng một tầng đục ngầu sương trắng ngăn cản tầm mắt, như vậy hiện tại ánh mắt đã vạch trần tầng sương mù kia hơn nữa có tiêu cự yếu ớt.
Nhìn chòng chọc ánh mắt Vu Lam một hồi Mặc Văn chỉ cảm thấy tâm tình thật tốt, hắn xoay người hướng thân đi tới tiểu khu trung ương, chỉ vì cái bộ phận tiểu khu trung ương này có rất nhiều Zombie.
Nhưng mà còn không đợi hắn lấy ra dao găm, một đạo thân ảnh nho nhỏ thật nhanh theo bên người hắn chợt lóe lên, trong chớp mắt liền gầm to đụng ngã một con Zombie.
“Lam Lam! ” Mặc Văn sững sờ, thời điểm đợi nhìn thấy rõ thân ảnh kia là Vu Lam đầu hắn trong nháy mắt có lỗ hổng, cả người trực tiếp xông lên đuổi kịp Vu Lam vẫn còn đang cắn xé đầu Zombie.
Thời điểm Vu Lam bị Mặc Văn chộp lại, trong tay trong miệng cô còn ngậm một miếng da thịt từ trên đầu Zombie xé xuống, cô phi phi hai cái nhổ ra thịt trong miệng sau đó mới móc viên tinh hạch ra liền nhét vào trong miệng.
Lại nhìn một chút con Zombie mới vừa rồi bị cô công kích, cơ bản cả cái đầu kia đều bị xé xuống.
Mặc Văn cau mày nhìn Vu Lam đem cái tinh hạch bẩn thỉu kia nhét vào trong miệng, không nói hai lời hắn vội vàng đưa tay chặn lại, lau sạch vẩn đục phía trên mới đưa trở về cho Vu Lam.
“Lam Lam, từ trong thân thể chúng móc ra tinh hạch quá bẩn, anh sẽ lau cho em, không chút tạp chất mới ăn được.”
Vừa nói Mặc Văn còn vừa lau miệng cho Vu Lam, vẻ mặt ôn nhu nhưng mà ánh mắt lại rất sắc bén, “Cho nên về sau chỉ cho phép em ăn tinh hạch anh đưa cho em, nghe chưa?”
“A. ” bị Mặc Văn nhìn chằm chằm làm cô co rúm lại, Vu Lam chép miệng vẻ mặt vô tội.
Mặc Văn không coi ai ra gì chỉ bận tâm Vu Lam, Zombie cũng sẽ không cho bọn họ thời gian nhu tình mật ý. Bọn chúng từng cái gầm nhẹ liền nhào tới, bởi vì số lượng khổng lồ nhìn sang một cái còn rất có khí thế.
Mặc Văn thấy hai mắt Vu Lam sáng lên hưng phấn, cảnh cáo vỗ nhẹ đầu cô một chút mới cầm chủy thủ lên trực tiếp vọt vào trong bầy Zombie.
Bị Mặc Văn cảnh cáo Vu Lam rất biết điều ngồi ngay tại chỗ, đôi mắt cô nhìn Mặc Văn ở bên trong bầy Zombie giơ tay chém xuống, hưng phấn nước miếng đều chảy xuống cả.
Cô càng xem càng thích đồ chơi …
Vui thích nhìn những con Zombie kia bị dao găm của Mặc Văn chém xuống một phát là chúng đi đời nhà ma, con mắt đục ngầu của Vu Lam mơ hồ dính vào hào quang.
Cô chú ý tới chung quanh có mấy con Zombie lạc đàn lúc đó trong lòng cô có chút ít rục rịch, nhưng mà vừa nghĩ tới bộ dáng Mặc Văn mới vừa rồi uy hiếp cô, cô lập tức nhịn đi.
Mở to hai mắt nhìn mấy con Zombie chú ý tới cô, Vu Lam nháy mắt mấy cái, đưa tay vẫy vẫy, muốn chúng nó nhích lại gần mình.
Mau tới đây nha, nếu không ta làm sao ăn tinh hạch của các ngươi.
Có một con Zombie tựa hồ bị ánh mắt Vu Lam hấp dẫn, nó gầm nhẹ một tiếng liền nhào tới, một giây kế tiếp miệng với cằm của nó liền bị hung hăng kéo xuống, sau đó cả người đều bị Vu Lam ôm vào trong lòng.
Vu Lam cái miệng liền muốn cắn đứt cổ của con Zombie này, nhưng rất nhanh thì giống như là nghĩ tới điều gì vội vàng ngậm miệng lại.
Ừ… Đồ chơi của cô thật giống như là không thích cô dùng miệng cắn.
Trực tiếp đem tay vươn vào trong đầu Zombie chính xác móc ra tinh hạch, thời điểm Mặc Văn không chú ý, cô liền đem viên tinh hạch kia thoáng cái vứt vào trong miệng.
Cô “Cọt kẹt ” nhai vui vẻ, mặt của Mặc Văn lại là mây đen giăng đầy.
Hắn chính là bị Zombie ba tầng trong ba tầng ngoài bao vây nhưng tầm mắt cũng không có một khắc rời khỏi Vu Lam, cho nên thời điểm khi nhìn thấy Vu Lam đem Zombie ôm vào trong ngực hắn cũng đã tối mặt, sau đó nhìn thấy Vu Lam không nghe lời lại ăn tinh hạch dơ bẩn, kiên nhẫn sau cùng của hắn cũng mất hết.
Trực tiếp sử dụng dị năng đem Zombie chung quanh toàn bộ bao phủ ở bên trong, nương theo không khí ngưng kết cảm giác, Mặc Văn đạp những thứ Zombie bị xoắn thành máu này chậm bước ra ngoài.
Mặc Văn bây giờ là dị năng cấp ba lực sát thương cùng lực sát thương của cấp hai đã hoàn toàn không cùng đẳng cấp, nhưng mà đối với nhu cầu thức ăn sẽ tăng cường không ít.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT