Trang Diễn ở một mình không bao lâu, năm tư tốt nghiệp. Cậu đã tham gia vài bộ phim truyền hình, tích góp không ít nhân khí, được xem như một học viên vô cùng xuất sắc trong khóa, còn lấy tư cách sinh viên ưu tú phát biểu trong buổi tốt nghiệp.

Cha mẹ Trang Diễn sau khi ly hôn đều có gia đình riêng, liền coi như không có đứa con là cậu. Cậu đứng trên sân khấu nhìn từng đôi cha mẹ vì con cái lộ ra biểu tình tự hào, trong lòng càng cảm thấy khó chịu, vài lần nghẹn giọng. Hiệu trưởng cùng nhóm bạn học tưởng rằng cậu không nỡ rời xa trường học, tiếng vỗ tay dồn dập, cổ vũ động viên cậu. Diễn thuyết kết thúc, cậu lặng lẽ dụi dụi mắt, ngẩng đầu bỗng nhiên nhìn thấy tiểu trợ lý ngồi ở vị trí dành cho phụ huynh, trước ngực đeo camera, nâng tay hướng về phía cậu làm ra động tác Yeah.

*động tác Yeah: động tác giơ ngón tay hình chữ V.

Trang Diễn vô cùng kinh ngạc, sau khi hết thảy kết thúc cậu cùng tiểu trợ lý gặp mặt, hỏi tiểu trợ lý vì sao lại đến đây.

Tiểu trợ lý cúi đầu nghịch camera, thuận miệng nói: “Văn tổng đang ở nơi khác tổ chức hội nghị, thực sự không thời gian, bảo tôi thay anh ta đến đây nhìn xem.”

Trang Diễn trong lòng ngũ vị tạp trần, quả thực không ngờ tới kim chủ dĩ nhiên còn phụ trách trách nhiệm của phụ huynh, bất quá suy nghĩ kỹ một chút, dù sao cũng là áo cơm cha mẹ, dường như không có vấn đề gì.

*cơm áo cha mẹ: chỉ cấp trên, người trả tiền lương cho mình.

Tiểu trợ lý ngẩng đầu nhìn Trang Diễn, cho rằng cậu không vui, liên vỗ nhẹ lên bả vai của cậu, an ủi: “Văn tổng nói qua hai ngày nữa là sinh nhật cậu, anh ta nhất định sẽ gấp rút trở về.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play