Bộ phim điện ảnh kia được đề cử không ít giải thưởng, tự nhiên cũng có giải thưởng cá nhân của nam nữ chính.

Lễ trao giải tối hôm đó, Văn Tu Viễn vốn cũng góp mặt, nhưng hắn lâm thời có việc không thể tham dự, gửi cho Trang Diễn một tin nhắn nói rõ tình huống, cũng không giải thích gì thêm. Trang Diễn có chút cạn lời, không ngừng lẩm bẩm nơi nào có tổng tài bận rộn như hắn, nhìn Trương tổng Vương tổng ở cách vách, suốt ngày ngồi uống trà tán gái chơi golf, chỉ có Văn Tu Viễn là ngày đêm công tác.

Trang Diễn ấn điện thoại tức giận khiển trách Văn Tu Viễn, Văn Tu Viễn ước chừng đang bận việc cho nên không nhắn lại cho cậu, tới khi tiến vào hiện trường Trang Diễn vẫn có chút mất hứng.

Cậu khoác tay nữ chính đi trên thảm đỏ, ở trước ống kính của truyền thông lộ ra tươi cười, nhưng trong lòng lại không có bao nhiêu vui vẻ, cảm xúc này vẫn duy trì đến lúc đi vào hội trường, đột nhiên không còn sót lại chút gì. Cậu nghĩ Văn Tu Viễn bận rộn như vậy cũng tốt, nếu Văn Tu Viễn quả thực giống như Trương tổng Vương tổng gì đó, cậu mới thực sự bị chọc cho tức chết.

Phim điện ảnh của bọn họ thu hoạch vài giải thưởng, Trang Diễn tự mình cũng lấy được giải thưởng, dựa theo thông lệ cậu phải lên sân khấu phát biểu cảm nghĩ sau khi đoạt giải. Cậu từ lâu đã không còn là tiểu hài tử luống cuống trước kia, cậu hiện tại có thể tự tin đi lên sân khấu, nói cảm ơn người xem đã ủng hộ. Các thành viên trong tổ phim nỗ lực cố gắng cùng đạo diễn nghiêm khắc thúc giục, nói mấy câu phát biểu đến cuối cùng, trong đầu của Trang Diễn đột nhiên xuất hiện một câu, bỗng nhiên thốt ra.

“Năm nay tôi đã trải qua rất nhiều chuyện, thật sự cảm ơn mọi người vẫn luôn ủng hộ tôi đi đến hiện tại.” Cậu nói: “Người đối với tôi không rời không bỏ có rất nhiều, chính là riêng cá nhân tôi đặc biệt muốn cảm ơn một người, cảm ơn anh ấy tại thời điểm lời nhục mạ chửi bới ùn ùn kéo tới cũng không vứt bỏ tôi.”

“Tôi muốn cảm ơn tiên sinh nhà tôi, tôi biết anh ấy không có mặt ở hiện trường nhưng mượn ống kính của các vị bằng hữu truyền thông, anh ấy nhất định có thể nhìn thấy.” Trang Diễn ngẩng đầu nhìn xuống dưới sân khấu, rất nhiều người lộ ra nụ cười hiểu ý, cậu cũng nhịn không được cong lên khóe môi, nhấn mạnh từng chữ nói: “Em yêu anh, cảm ơn anh.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play