Tin tức kia trừ lời văn miêu tả ra, còn đính kèm một bức ảnh chụp từ ngoài cửa sổ.
Văn Tu Viễn ở trong nhà Trang Diễn, hai người cử chỉ thân mật, đây cơ hồ đã chứng minh hết thảy.
Mà vạch trần của vị ‘Bạn học cùng đại học’ nặc danh kia lần thứ hai xuất hiện, nói thẳng thời điểm học đại học Trang Diễn thanh danh cũng cực kỳ không tốt, có người bởi vì nói cậu bị Văn Tu Viễn bao dưỡng, suýt chút nữa bị Văn Tu Viễn chặn đứng nghiệp học.
Toàn bộ những lời này đều là vô căn cứ, nhưng người tin tưởng cũng rất nhiều. Trước đó rất nhiều fan chân ái còn tin tưởng vững chắc Trang Diễn không bao giờ làm loại chuyện này cũng dần dần bắt đầu dao động, không ít người tuyên bố Trang Diễn lừa gạt bọn họ, mà điều này làm cho bọn họ cảm thấy cực kỳ khổ sở…
Trang Diễn xem xong tin tức kia, do dự một hồi muốn nói lại thôi, cuối cùng mở miệng: “Lần sau tôi nhất định sẽ nhớ rõ kéo kín rèm.”
Nói xong câu đó, cậu lại cảm thấy không thích hợp, cẩn thận ngẫm lại, chính mình cùng Văn Tu Viễn sắp đoạn tuyệt quan hệ, vậy không có khả năng còn có ‘lần sau’.
Văn Tu Viễn quả nhiên cũng nói: “Sẽ không có lần sau.”
Những lời này tựa như một con dao hung hăng đâm vào trái tim của Trang Diễn, cậu nghẹn họng trợn tròn mắt, hoàn toàn không nghĩ tới Văn Tu Viễn thế nhưng đem những lời này nói thẳng ra.
Nhưng đây quả thực là phương pháp sáng suốt nhất, huống chi chuyện này là do cậu chủ động nói ra. Trang Diễn thất hồn lạc phách đi xuống dưới tầng, Văn Tu Viễn nhíu mày gọi cậu lại, hỏi: “Em muốn đi đâu?”
Trang Diễn nghĩ, Văn Tu Viễn cũng đã nói ra loại lời nói tuyệt tình như vậy, bọn họ nếu không còn quan hệ gì, vậy dựa vào cái gì bản thân còn phải chịu đựng ngữ khí không tốt của Văn Tu Viễn.
Logic này nếu đặt ở ngày thường, Trang Diễn tự mình cũng cảm thấy bản thân có chút cố tình gây sự, nhưng hiện tại cậu đang rất bực tức, nơi nào quản logic đạo lý gì đó, quay đầu lại trừng mắt liếc Văn Tu Viễn một cái, nói: “Anh quản tôi!”
Văn Tu Viễn: “…”
Trang Diễn rầm rầm rầm chạy xuống dưới tầng, Văn Tu Viễn đứng tại chỗ, thở dài một hơi. Mắt thấy Đại Tây Qua đi theo Trang Diễn lên đây, đang nằm úp sấp trên tay vịn cầu thang nhìn hắn.
Văn Tu Viễn vươn tay, muốn xoa đầu Đại Tây Qua, nhưng Đại Tây Qua meo meo kêu lên, lộ ra răng nanh, có chút khinh bỉ trừng mắt nhìn hắn một cái, lắc lắc mông quay đầu rời đi.
Văn Tu Viễn đứng tại chỗ một lúc lâu, thở dài, sâu kín mở miệng nói: “Mày đối đãi với cơm áo cha mẹ của mày như vậy sao.”
* câu trên sử dụng cụm từ ‘cơm áo cha mẹ’ bởi vì Văn Tu Viễn vừa nói Đại Tây Qua (với thân phận chủ nhân), vừa ngầm nói Trang Diễn (với thân phận BOSS trả tiền lương cho ẻm)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT