*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đường Vũ cắt liên lạc với Courson, nói với thú nhân mèo rừng vẫn đang quỳ rạp trên mặt đất, “Đứng lên đi, chúng ta cùng chờ kẻ chủ mưu tự chui đầu vô lưới”. Sau đó sờ sờ đầu trùng vương mập, “Nhóc con, đợi lát còn có 1 người xấu tới nữa, mày có thể đánh được gã không?”.
Cánh nhỏ của trùng vương mập đập nhanh hơn, liên tục kêu “chít chít”, còn múa may mấy cái vuốt nhỏ, sau đó nhìn chằm chằm trong lòng bàn tay của Đường Vũ, phát ra tiếng kêu “chít chít” rất dài, hình như đang đòi lá trà ngon ngon.
Đường Vũ bất đắc dĩ cười cười, lấy ra 1 ít lá trà đút cho trùng vương mập ăn, một trận gió thổi qua, đột nhiên 1 vuốt hổ xuất hiện tát trùng vương mập bay lên tường giống đánh bóng cao su, đem Đường Vũ bảo vệ ở ở sau người, mắt hổ tròn tròn màu xanh lạnh lùng nhìn trùng vương, trong họng phát ra tiếng gầm gừ uy hiếp.
“Ares? Anh tới rồi”. Nhìn thấy bộ dáng của con hổ thì Đường Vũ an tâm, sờ sờ da lông bóng loáng của Ares, “Đừng bắt nạt trùng vương, nó không phải kẻ thù, kẻ thù là tên kia”. Chỉ chỉ thú nhân kia, sau đó vẫy tay với trùng vương mập vẫn đang dính trên tường.
Nhóc con tủi thân 1 chút liền bay trở về, ánh mắt giống lục bảo thạch* lộ ra sáng bóng ướt át, nó cũng không ngốc, nhìn thấy hổ tộc thú nhân này liền nhận ra đây là 1 trong những thú nhân cường đại bắt mình ngày đó, lúc này 1 chọi 1 thì nó mới không sợ đối phương, chỉ là giống cái đáng sợ kia hình như rất quan tâm thú nhân này, đôi mắt nhỏ như hạt châu* của trùng vương mập quay tròn, rõ ràng thuận thế vờ đáng thương.
Một chiêu này quả nhiên có tác dụng, Đường Vũ nhíu mày trách cứ, “Nếu vừa rồi không có nhóc con này giúp tôi thì còn không biết bị thú nhân thấp kém này làm nhục hay không, anh đừng bắt nạt nó”. Nói xong đưa lá trà trong tay tới trước mặt trùng vương mập, ý bảo nó ăn đi.
Ares từ miệng Courson đã biết được chuyện Đường Vũ gặp phải trước đó, bởi vì chính mình mê ngủ làm cho giống cái của anh trải qua nguy hiểm như vậy, anh rất khó chịu, đuôi cọp vô tình xìu xuống, chóp đuôi thỉnh thoảng chạm chạm Đường Vũ.
Lúc này Courson cũng đi tới, lúc thú nhân ở trên mặt đất kia nhìn thấy Ares thì biết mình xong đời rồi, lúc này lại gặp trung úy Garfield người lãnh đạo trực tiếp lại càng thêm cực sợ hãi, “Tha, tha mạng……Tôi không phải cố ý, cậu, cậu ta có quan hệ mờ ám với Ares là bầu bạn thú nhân của Trà Trà đại nhân, chúng tôi chỉ muốn cho cậu ta bài học thôi! Thật sự!”.
Ares nghe vậy thì bước tới trước mặt thú nhân, vuốt hổ đặt ở trên người đối phương, móng vuốt sắc nhọn đâm vào trong da thịt của thú nhân mèo rừng, đối phương lại hoàn toàn không có 1 chút tâm tình phản kháng, chỉ có thể liên tục hô tha mạng.
“Cậu ấy là giống cái của tôi!”. Ares lạnh lùng nói, cuộc đời lần đầu tiên cảm nhận được phẫn nộ, rất muốn xé rách thú nhân ti tiện trước mắt này, nhưng anh biết Đường Vũ khẳng định có nguyên nhân mới giữ lại tên này cho nên con hổ liều mạng kiềm chế sát ý của chính mình.
Thú nhân mèo rừng nghe vậy thì giật mình ngẩng đầu, cũng bất chấp sợ hãi, “Giống cái của anh?! Giống cái của anh không phải là Trà Trà đại nhân sao?”. Thấy Ares và trung úy Garfield đều một bộ biểu tình xem thường thì đột nhiên một đáp án nhảy ra trước mắt, thú nhân mèo rừng khó khăn quay đầu nhìn về phía Đường Vũ bình tĩnh ngồi ở trên bàn như cũ, “Cậu, cậu, cậu là Trà Trà đại nhân?!”.
Đường Vũ ở trong ánh mắt gần như sụp đổ của mèo rừng thú nhân thì gật gật đầu, nhận được đáp án khẳng định thì thú nhân mèo rừng hoàn toàn đánh mất năng lực phản kháng, xụi lơ trên mặt đất, trong đầu chỉ còn lại có ý nghĩ chính mình cư nhiên cưỡng hiếp Trà Trà, nếu người nhà của gã, bạn của gã biết hành vi này của gã, cho dù lần này có thể sống sót thì đời này gã cũng hoàn toàn xong đời rồi!
Courson cởi áo khoác của mình khoác lên người của Đường Vũ, lười quản thú nhân trên mặt đất không biết sống hay chết kia, chờ đợi con chuột kia chui đầu vô lưới.
Khi thú nhân đáng khinh có mùi xạ hương nồng đậm lén lút tới phòng họp thì sự xuất hiện của Ares và Courson làm cho thú nhân này sửng sốt, xoay người muốn chạy trốn, kết quả bị con hổ nghẹn tới một bụng hỏa chụp cho 1 chưởng, răng nanh sắc bén mấy lần muốn cắn đứt cổ của thú nhân này!
Sau khi bắt được thú nhân kia thì Courson lập tức tiến hành đại thanh lý trong chiến hạm tiếp tế, thượng tá Simon đã trao quyền hạn tương quan cho Courson, trừ bỏ mấy thú nhân ẩn núp rất kỹ, còn có 1 ít giống cái liên quan tới việc phát tán lời đồn cũng bị lặng lẽ khống chế.
Tất cả hành động đều lặng yên tiến hành, khi đám giống cái này còn đang kinh ngạc truyền nhau bát quái của trung úy Garfield và Trà Trà thì kẻ tạo ra lời đồn đã bị tóm toàn bộ.
Thượng tá Simon từ trên cao nhìn xuống Đường Vũ nhưng Đường Vũ vẫn bình tĩnh ngồi như cũ, không có cảm giác khó chịu gì, tựa như đã quen với ánh mắt chung quanh, trong lòng không khỏi trầm trồ khen ngợi, thật không hổ là giống cái mà tướng quân Hardman và người thừa kế gia tộc Quentin đồng thời coi trọng, quả nhiên khác với giống cái bình thường.
“Không ngờ người gây chú ý nhiều nhất trong tiệc trà xã giao lại xuất hiện ở trong chiến khu của tôi, khó trách cậu có thể cung cấp phương pháp chiến đấu thần kỳ như vậy, còn có thể làm cho trùng vương của trùng tộc ve xanh nghe lời của cậu, Trà Trà vừa ra tay quả nhiên không giống bình thường”. Thượng tá Simon liên tục tán thưởng.
Đường Vũ, lộ ra nụ cười tiêu chuẩn khi đối mặt với ống kính của camera, “Thượng tá quá khen rồi, tôi chỉ là 1 nhân viên y tế bình thường thôi, làm hết sức nghĩa vụ của chính mình”. Trong lòng đối với việc trò chuyện với cấp trên cảm giác rất phiền chán.
Phía trước xảy ra chuyện như vậy, sau lại vội vàng tóm bọn nằm vùng trong chiến khu số 3, Đường Vũ căn bản không có cơ hội nghỉ ngơi, Courson nhìn ra Đường Vũ khó chịu nên vội vàng ra mặt ngăn trở sự hiếu kì của thượng tá Simon, “Thượng tá Simon, nếu không có việc gì thì tôi nghĩ Đường Vũ có thể cần nghỉ ngơi”.
Thượng tá Simon lắc đầu, nói thẳng, “Sao lại không có việc gì, tôi tìm các cậu tới chính là hy vọng có thể mau chóng giải quyết vấn đề lời đồn. Tuy rằng con chuột này đã bị tóm nhưng chuyện bọn họ làm ảnh hưởng cũng rất nghiêm trọng, nếu không giải quyết nhanh chóng thì không riêng đối gia tộc Garfield không tốt mà ngay cả bản thân Trà Trà cũng sẽ bị chỉ trích vô vị”. Chỉ đúng là chuyện tấm ảnh, cho nên làm trò trước mặt bầu bạn khế ước Ares của Trà Trà, thượng tá Simon nói những lời này thì cảm giác rất xấu hổ.
Đường Vũ nghe mà mơ hồ, nghi hoặc hỏi, “Đã xảy ra chuyện gì?”.
Courson chần chờ một chút, vẫn lấy hình ảnh trong quang não ra cho Đường Vũ coi, kết quả tiểu giống cái bị nội dung trong hình ảnh kích thích tới mặt đỏ bừng, Courson và Ares nhìn mà hô hấp nặng thêm, 2 dã thú theo bản năng liếc mắt nhìn Đường Vũ một cái, sau đó đồng thời dời đường nhìn ra chỗ khác.
“Chuyện ảnh chụp là sao?”.Đường Vũ đỏ mặt không chỉ vì xấu hổ mà càng nhiều chính là phẫn nộ!
“Đây là thủ đoạn bỉ ổi của tướng quân Luke, cũng rất có tác dụng, là đả kích rất nặng đối danh dự Trà Trà của cậu và gia tộc Garfield, nhưng lại sẽ làm cho nhà Hardman vốn coi như đồng minh sẽ tạo ra vết nứt.”. Thượng tá Simon nghiêm túc nói, đương nhiên là có chút nói cho Ares nghe, hy vọng đứa con của tướng quân Hardman không cần do vậy mà bị mắc mưu, sinh ra vết rạn với gia tộc Garfield, để cho Luke thành công châm ngòi ly gián.
Nhưng phản ứng của con hổ cũng quá bình thản, chẳng lẽ đứa nhỏ Ares này không hiểu việc đời tới nỗi ngay cả giống cái của mình cùng thú nhân không phải bầu bạn phát sinh quan hệ cũng sẽ không thấy tức giận sao? Thượng tá Simon cảm thấy được chính mình già rồi, thật sự không thể hiểu tư tưởng của người trẻ tuổi.
Đường Vũ không nghe hiểu lời của thượng tá Simon nên trực tiếp hỏi, “Vì sao tôi phát sinh quan hệ với bầu bạn của chính mình cũng sẽ ảnh hưởng tới danh dự của chúng tôi? Người phát tán ảnh chụp này chắc đầu óc có vấn đề!”.
Lời này vừa nói ra làm cho bệnh tim của lão nhân gia suýt nữa tái phát, thượng tá Simon há hốc miệng, nửa ngày không phát ra âm thanh gì, “Cái gì? Cậu và Courson là bầu bạn? Cậu, các cậu khi nào thì ký kết bầu bạn hả?!”.
Courson đi lên phía trước ôm chặt bờ vai của Đường Vũ, đối với việc tiểu giống cái chủ động thừa nhận quan hệ của 2 người thì lang tộc thú nhân kiên cường này cư nhiên có chút nghẹn ngào, cố gắng áp chế tâm tình kích động, anh kiên định gật đầu hướng thượng tá Simon khẳng định, trong giọng nói tràn đầy sự sung sướng, “Thật ra sau khi xảy ra cảnh tượng trong bức ảnh này thì chúng tôi liền ký kết bầu bạn khế ước, chỉ là tên tiểu nhân âm hiểm Luke kia giấu đi 1 bộ phận ảnh chụp rồi”.
Nghe thế Đường Vũ mới hiểu được sao lại thế này, với sự hiểu biết của cậu với truyền thông, 2 chữ khiêu dâm sáng lòe lòe hiện ra trong đầu của cậu, hơn vạn con thảo nê mã* đang phi nhanh, được rồi cậu cư nhiên ở thế giới thú nhân gây ra 1 hồi ảnh khiêu dâm! Đây là chuyện kiểu gì vậy!
Biết Đường Vũ và Courson đã sớm là quan hệ bầu bạn khế ước thì cuối cùng thượng tá Simon thở phào, đối với nguyên bản khó có thể khống chế ngôn luận tiêu cực thì bây giờ chỉ cần công bố quan hệ của hai người là nó có thể tự sụp đổ. Nghĩ vậy không khỏi có chút oán trách Courson, vừa rồi vì sao thằng nhóc này không nói hại ông lo lắng vô ích.
Dù sao chiến khu số 3 cũng là chủ chiến khu rất nguy hiểm, rất nhiều tín hiệu đối ngoại là quân nhân quản, cho nên tin tức khiêu dâm đó còn chưa bị truyền ra ngoài, chỉ là chiến khu số 3 đang náo động.
Trước đó đám người Courson vội vàng bắt sâu, không có thời gian quản chuyện dư luận, sau khi giải quyết chuyện gián điệp thì thượng tá Simon tập họp mọi người lại 1 chỗ.
Trong đại sảnh tràn đầy tiếng nói chuyện ồn ồn ào ào, mặt Courson tỉnh bơ đứng ở trên bục chủ trì không nói lời nào, thừa nhận ánh mắt phức tạp của mọi người. Tầm mắt của thú nhân chủ yếu là hâm mộ và ghen tị, tuy rằng địa vị cao quý của Trà Trà trong lòng bọn họ bị hạ thấp rất nhiều nhưng vẫn là giống cái thần kỳ có thể mang đến sự thăng cấp thú nguyên lực cho rất nhiều thú nhân.
Mà ánh mắt của giống cái liền sắc bén hơn rất nhiều, cùng lúc cảm thấy hành vi của Courson ti tiện, khiến cho đám người thầm mến trung úy Courson hết hi vọng, mặt khác lại cười trên nỗi đau của người khác, thì ra người thừa kế giống đực đáng giá kiêu ngạo nhất của gia tộc Garfield bất quá cũng chỉ như vậy, ánh mắt thật đúng là kém, cư nhiên coi trọng giống cái như vậy.
Không biết thượng tá Simon tập trung mọi người lại 1 chỗ rốt cuộc là trừng phạt trung úy Garfield hay là muốn cách chức anh ta?
Tâm tư của mọi người cực thấp thỏm, bọn họ cũng không biết chính mình muốn kết quả như thế nào, chỉ là cảm thấy rất không cam tâm.
Thượng tá Simon thấy mọi người tập trung khá đông đủ thì rốt cục mang theo Đường Vũ đi đại sảnh, đi qua chỗ chiến sĩ thú nhân tụ tập, đi tới trước cái bàn cao cao, “Hôm nay tôi muốn giới thiệu một người cho mọi người biết, có lẽ có nhiều người đã biết cậu ta trước rồi”.
* lục bảo thạch:
* hạt châu
* thảo nê mã: lạc đà Nam Mỹ, tên tiếng anh là Alpaca, ngoài ra nó còn là 1 câu tiếng lóng chửi bậy của Tung Của (đờ cờ mờ)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT