Trẫm ngồi trên tiểu long ỷ, cố gắng xem nhẹ cảm giác khó chịu ở mông, biểu tình nghiêm túc nghe sứ giả Đột Quyết phía dưới bô lô ba la, tuy rắng trẫm nghe hiểu chứ nào…

Đêm hôm qua tiểu hoàng thúc rất đáng ghét, luôn nắm chặt Long mông  không chịu cho trẫm ngủ, hoa cúc nhỏ đã sắp héo tàn?! Còn nói gì mà đã một tháng không thân mật hôm nay nhất định phải bù đủ. Trẫm không hề muốn thân thiết với ngươi chút nào hết á tiểu hoàng thúc đáng ghét kia!!!

“Hoàng đế bệ hạ tôn kính, ta thay mặt Vương dâng lên nàng công chúa xinh đẹp nhất của Đột Quyết cho người.”

Trẫm bị bắt hoàn hồn, nhìn công chúa Đột Quyết đang che mặt không biết xuất hiện từ lúc nào, khó chịu hỏi: “Nữ tử của Đột Quyết có thể tùy ý xuất hiện trước mặt nam nhân khác hay sao?”

Sứ thần hơi ngạc nhiên, đáp: “Hồi bệ hạ, đúng vậy.”

Trẫm nhích nhích long mông hơi đau, lại nói: “Vậy các ngươi mang vị công chúa này đến Đại Triệu làm gì? Nếu là người xinh đẹp nhất, nàng nên thuộc về Đột Quyết.”

Sứ thần Đột Quyết dại ra, mãi vẫn không nói nên lời.

Thắt lưng nhỏ tối hôm qua bị tàn phá bây giờ cũng bắt đầu khó chịu khiến trẫm không ngồi yên được, đành vội liếc tiểu hoàng thúc một cái, ý bảo y giải quyết nốt vấn đề còn lại.

Tiểu hoàng thúc nháy mắt với trẫm, trong lòng thán một tiếng, dời ánh mắt, nghe y nói mấy câu đã đuổi vị sứ thần và nàng công chúa trầm mặc nãy giờ đi. Cuối cùng trẫm cũng có thể bãi triều.

Trên đường về Lâm Thanh cung, Thập ngũ hoàng đệ yên lặng đi theo. Trẫm để nó cùng lên tiểu long liễn, nói: “Hiên nhi, ngươi có chuyện gì à?”

Thập ngũ hoàng đệ trầm mặc nhìn trẫm, sắc mặt thoạt hồng thoạt trắng, mãi một lúc lâu mới hỏi: “Hoàng huynh, huynh có chuyện gì giấu ta đúng không?”

Trẫm sửng sốt, chột dạ, “Khụ khụ, trẫm thì có chuyện gì giấu ngươi chứ. Hiên nhi nghĩ nhiều rồi.”

“Hoàng huynh, huynh cho là huynh gạt được ta?” Thập ngũ hoàng đệ híp mắt đánh giá trẫm, ánh mắt kia, thực sự rất đáng sợ.

Trẫm trong lòng giật thót, a ha, không lẽ Thập ngũ hoàng đệ đã nhận ra cái gì rồi? Không thể nào, chẳng lẽ biểu hiện của trẫm và tiểu hoàng thúc rõ ràng vậy sao?

“Hoàng huynh, có phải huynh đã sủng hạnh cung nữ nào không?”

Trẫm: “…” Ngươi dọa ta hết hồn đó Thập ngũ hoàng đệ! Trẫm không thể đánh giá cao chỉ số thông minh của ngươi!

“Lại nói, hoàng huynh cũng nên tuyển Hoàng hậu rồi.”

Trẫm 囧 囧 nhìn Thập ngũ hoàng đệ: “Hiên nhi, ngươi là nam tử hán đó. Một nam tử hán sao lại chú ý đến chuyện này?”

Mặt Thập ngũ hoàng đệ hơi hồng lên, trẫm nhịn không được đưa tay nhéo nhéo, nghe nó cưỡng từ đoạt lý: “Nói thế nào đi chăng nữa, hoàng huynh cũng nên cưới vợ rồi.”

Trẫm mỹ mãn thu tay, “Dù sao này ngôi vị Hoàng đế này không lâu nữa sẽ thuộc về ngươi, trẫm còn cưới vợ làm gì?” Quan trọng nhất là trẫm đã có tiểu hoàng thúc, làm sao cưới vợ được nữa? Đây không phải đã làm lỡ nhân duyên tốt đẹp của con gái người ta à? Tất nhiên những lời này không thể nói với Thập ngũ hoàng đệ ~

Thập ngũ hoàng đệ nhíu mày, trẫm nhanh chóng đuổi nó xuống khỏi tiểu long liễn trước khi nó nói ra mấy lời khiến trẫm đau đầu, “Tả tướng và mấy vị khác đang chờ ngươi đó, Hiên nhi phải cố gắng chăm chỉ học tập nha ~ Tiểu Lục Tử, đi mau!”

Tiểu long liễn vui vẻ đưa trẫm về Lâm Thanh cung. Lau mồ hôi, ai nha, Thập ngũ hoàng đệ thật đáng sợ, là trẻ con mà sao cứ cố biến mình thành người lớn làm cái gì chứ? Nhìn trẫm mà xem, cho dù đã trưởng thành nhưng vẫn siêu cấp trong sáng dễ thương nè  o(≧v≦)o~

Nhưng mà chuyện này vẫn chưa xong, từ sau hôm đó mỗi khi Thập ngũ hoàng đệ thấy trẫm đều nói một câu như vậy, khiến trẫm rất muốn dùng tiểu lung bao chặn miệng nó lại! Trẫm thật sự không sủng hạnh cung nữ mà, trẫm chỉ bị tiểu hoàng thúc kéo lên giường như vầy lại như vầy như vậy lại như vậy thôi  ┭┮﹏┭┮

Trước sự tàn phá tinh thần của Thập ngũ hoàng đệ và sự tàn phá thân thể của tiểu hoàng thúc, trẫm vẫn ương ngạnh sống sót, hơn nữa còn biểu hiện cực tốt lúc đưa tiễn đoàn sứ thần Đột Quyết. Về phần người nghe nói là công chúa xinh đẹp nhất Đột Quyết kia thì được giữ lại, sau đó tiểu hoàng thúc làm chủ, ban cho một chất tử làm Quận vương phi… À mà, chất tử trẫm nhiều lắm, không nhớ là ai nữa.

Sau khi sứ thần Đột Quyết rời đi, trẫm cảm thấy vô cùng thoải mái. Trên triều đã có tiểu hoàng thúc và Thập ngũ hoàng đệ, trong cung có Doanh nhi muội muội và Tiểu Lục Tử chơi cùng, trẫm thực sự rất sung sướng. Nếu như mẫu hậu có thể không tiếp tục ép trẫm cưới vợ thì càng tốt. Có một Thập ngũ hoàng đệ đã quá rồi, giờ lại thêm một mẫu hậu, trẫm rất muốn đi đập đầu vào đậu hũ chết!

Vì thế, cùng lúc bị mẫu hậu và Thập ngũ hoàng đệ song trọng giáp công kích, trẫm bạo phát. Sau một buổi tối trằn trọc trên tiểu long sàng, trẫm nghĩ ra một chủ ý tuyệt diệu —— thoái vị!

Dù sao trước kia cũng đã bàn xong, chờ trẫm tròn mười lăm tuổi sẽ để Thập ngũ hoàng đệ lên làm Hoàng đế nhưng lại kéo dài đến tận bây giờ. Nếu cứ kéo dài thêm nữa sẽ qua năm mất, không thể đợi được!

Cho nên vào một buổi tối, khi lại bị tiểu hoàng thúc khiêng lên giường chuẩn bị như vầy như vầy, trẫm chính đáng cự tuyệt y, đồng thời bao bọc mình bằng một hai ba bốn năm sáu bảy tầng y phục, dùng chân giữ chặt y, nghiêm túc nói: “Tiểu hoàng thúc, trẫm có việc muốn nói.”

Tiểu hoàng thúc gãi gãi gan bàn chân trẫm, trẫm nhịn không được cười lên, “Ngứa ha ha ha… Đừng đùa, nghiêm túc, trẫm đang rất nghiêm túc!”

Tiểu hoàng thúc buông tay ra, nằm nghiêng, chống đầu nói: “Nói nghe xem nào.”

“Trẫm cảm thấy, Thập ngũ hoàng đệ đã trưởng thành, có thể làm Hoàng đế.” Trẫm bắt đầu nói ra suy nghĩ bản thân, “Hơn nữa trước đây ngươi cũng đã từng  hứa với trẫm, qua sinh nhật mười lăm tuổi sẽ cho trẫm thoái vị. Thêm mấy tháng nữa là trẫm mười sáu rồi, không thể kéo dài nữa.”

Tiểu hoàng thúc cười nói: “Sốt ruột?”

Trẫm gật gật đầu, rất vội đó, trẫm muốn đi nhìn biển lớn, nghe nói ở đó có mỹ nhân ngư nha, trẫm rất muốn xem ~

“Chuyện này khó thì không khó, nhưng lại không đơn giản chút nào. Phải xem suy nghĩ của ngươi.”

Trẫm cố gắng để mình càng thêm nghiêm túc, “Ngươi nói đi.”

“Chỗ khó nhất chính là Thái hậu.”

Trẫm sửng sốt, “Mẫu hậu? Nếu mẫu hậu đã đồng ý để trẫm lập Hiên nhi làm Thái tử, vậy nhất định có thể đồng ý để Hiên nhi kế vị thôi. Việc này sao phải lo lắng?”

“Người nghĩ ngươi đòi thoái vị để xuất cung chơi bời, liệu Thái hậu có thể đáp ứng sao?”

Trẫm cạn lời, ừm, mẫu hậu chắc chắn sẽ không đồng ý, người sẽ cảm thấy trẫm vô cùng vô trách nhiệm, lại thêm chuyện giữa trẫm và tiểu hoàng thúc. Nghĩ kỹ thì, con đường phía trước sao mà chênh vênh quá.

“Ninh nhi, chuyện giữa hai chúng ta có thể giấu được cứ giấu. Chuyện khác cứ giao cho ta.” Tiểu hoàng thúc xoa  đầu trẫm nói.

Trẫm chớp chớp mắt, cũng hiểu được ý của y. Quan hệ giữa trẫm và tiểu hoàng thúc không được phép để cho bất kì ai biết.

“Được rồi, đã nói xong, nên làm chuyện khác thôi.”

Trẫm không hề có sức chống trả, cứ vậy bị tiểu hoàng thúc tha đi, nhanh chóng bị lột sạch, tiểu long điểu bị người ta cầm lấy, mông nhỏ bị bóp mạnh, cúc hoa nhỏ thất thủ nhanh chóng.

Trong lúc thần trí mơ hồ trẫm chỉ kịp suy nghĩ, tiểu hoàng thúc quá giảo hoạt, trẫm quá ngu ngốc rồi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play