Sau khi Phong Thánh nói xong điện thoại, Lạc Ương Ương vùi ở trên sô pha ôm gối, liền nói: “Thánh hỗn đản, anh có nên suy xét xé lam mập mạp xuống không?”
Mỗi lần thấy anh lấy di động ra, cô đều có loại cảm giác không nỡ nhìn thẳng.
Thật không biết chính mình lúc trước là nghĩ như thế nào, phỏng chừng đầu óc co rút, mới có thể xúc động dán lam mập mạp ở trên di động của anh.
“Không suy xét.” Phong Thánh cầm di động đi về phía Lạc Ương Ương.
Đây chính là lễ vật đầu tiên vật nhỏ tặng anh, sao có thể xé xuống, anh đến điện thoại cũng không nỡ đổi.
“Chính là thật sự rất xấu.” Lạc Ương Ương bĩu môi.
Sớm biết vậy lúc trước mua một Hôi Thái Lang còn tốt hơn lam mập mạp này, ít nhất ở trên hình tượng, Hôi Thái Lang hơi giống anh một chút chút.
“Xấu cũng là thẩm mỹ của em có vấn đề.” Phong Thánh hơi bất mãn nghiêng liếc mắt nhìn Lạc Ương Ương một cái.
Chính cô mua rồi tự tặng, sao lại không biết xấu hổ chê xấu?
Lạc Ương Ương vừa định nói lam mập mạp rất đáng yêu, chỉ là phối hợp ở trên người anh rất xấu mà thôi, lời nói còn chưa nói ra, gối ôm trong lòng ngực đã bị Phong Thánh một phen rút đi.
Ngay sau đó, Phong Thánh ngồi xuống ở bên cạnh cô, một phen bế cô lên, cô liền lại ngồi ở trong lòng ngực anh.
“Làm gì?” Lạc Ương Ương chỉ hận thể trọng chính mình quá nhẹ, Phong Thánh tiện tay chụp tới cô liền có thể bế lên.
Nếu cô nặng hai trăm cân, xem Phong Thánh còn ôm cô lên như thế nào.
“Chúng ta còn chưa từng chụp ảnh chung.” Đôi tay Phong Thánh nhốt chặt Lạc Ương Ương từ phía sau, nói liền mở tính nặng chụp ảnh trên di động lên.
Đêm nay lúc chụp ảnh gia đình, anh mới nhớ tới vấn đề này, anh và vật nhỏ nên chụp ảnh hai người.
“Chụp ảnh chung có thể, nhưng đừng ôm chung một chỗ để chụp?” Lạc Ương Ương đột nhiên liền có chút lo lắng.
Chụp ảnh chung quá thân mật, chẳng may bị những người khác nhìn thấy, chẳng phải là không thể che dấu nữa.
“Lo lắng lộ ra ngoài người khác nhìn thấy?” Phong Thánh vân đạm phong khinh hỏi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT