Tôi uể oải ngồi học,suy nghĩ để tìm ra cách chơi xỏ hắn,mà cậu ta cũng tài thật đấy,cứ nằm ra bàn ngủ,hai bên tai là head phone,những kiến thức này hè tôi đã tự học hết nên chẳng nghe nữa.Ngồi ngắm cậu ta mà tôi quen mất mình đang tính chơi hắn.Nói thế nào nhỉ,mới học lớp 6 thôi mà đẹp trai dzữ,môi mỏng,da trắng,mũi cao cứ giống như mấy soái ca trong truyện ngôn tình mà cái Linh hay lải nhải á,tôi cứ nhìn mãi đôi mắt nhắm nghiền của cậu ta,bỗng câu ta lên tiếng:
-Nhìn đủ chưa
Cậu ta không mở mắt mà vẫn biết tôi đang nhìn cậu ta sao???khả năng đặc biệt sao,không được,hắn lại nghĩ là tôi hám trai ư??? hừ,chưa xong đâu nhé.
-Đâu đâu,tôi đang nhìn cậu để miêu tả trong truyện ngôn tình ấy mà.Có gì đâu-hehe Linh ơi tao cảm ơn mày nhé, không có mày chắc tao chả biết nói thế nào
-Vậy thì chắc chắn rằng tôi quá đẹp trai nên cậu mới ngắm chứ nhỉ??? nếu không thì cậu đã ngắm người khác???-Huy nở nụ cười rất chi là đểu
Tôi tức nghẹn họng,làm thê nào đây, nếu thừa nhận thì chứng tỏ tôi hám trai,tôi phủ nhận thì có nghĩa là tôi đang nói dối cậu ta là đang ngắm để miêu tả trong ngôn tình.Chưa kịp nói gì thì giọng "oanh vàng" của cô giáo dạy văn lên tiếng:
-Hương,em trả lời câu hỏi này cho tôi
Tôi lúng túng vì mải tranh cãi với tên Huy này mà có chú ý gì đến bài giảng đâu,tôi quay ngang quay ngửa thì chả ai chịu nhắc tôi cả,bỗng có người lên tiếng nhắc tôi,tôi đành trả lời và đúng, thở phào nhẹ nhõm ngồi xuống.Quay lại định cảm ơn thì...
Không ngờ cậu bạn tên Phong đó nhắc tôi chứ,ôi có lẽ tôi đánh giá sai người rồi.Cậu ta không xấu như tôi nghĩ
End chap 6
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT