Mộ Lăng Khiêm nhìn thấy này tư thế ngủ của Ôn Hướng Dương, ánh mắt nhíu lại.

Loại này tư thế ngủ nếu là ở trước kia, hắn là tuyệt đối nhìn không được.

Thời điểm Ôn Hướng Dương ngủ đến nửa mộng nửa tỉnh, nhận thấy được bên cạnh mình có một cái gối ôm ấm áp đang gần cô, cô duỗi tay liền ôm đi lên, hai chân cũng đi lên.

Cô mới vừa quấn lên đi, liền phát hiện kia ôm gối cứng đờ một chút, tựa hồ là có chút ghét bỏ đem chân cô bắt xuống dưới, cô có chút không cao hứng, lại lần nữa đi lên.

Không biết gác lên mấy lần, bị cô quấn lấy như ôm gối nhưng xem như không phản kháng, cô vừa lòng lộ ra một cái tươi cười, cọ cọ, lại lần nữa ngủ say.

Hôm sau, ánh mặt trời từ ngoài cửa sổ rọi vào phòng, Ôn Hướng Dương dưới ánh nắng chiếu vào, giật giật mí mắt, mở mắt.

Ngày hôm qua nghỉ ngơi suốt một ngày, còn ngủ lâu thoải mái như vậy, hiện tại cô, chỉ cảm thấy tinh thần thoải mái, nguyên lai cơn đau đầu đều không cảm thấy nữa.

Ôn Hướng Dương duỗi cái eo, từ trên giường bò lên.

Đi đến phòng tắm, rửa mặt một phen, cô cửa phòng đi ra ngoài, đi ngang qua trước cửa phòng Mộ Lăng Khiêm, cô dừng chân bước, nhìn xuống đồng hồ, hiện tại là buổi sáng 10 giờ, không biết Mộ Lăng Khiêm còn ở nhà hay không, cô mới vừa quên xem xe hắn còn dừng ở phía dưới hay không.

Nếu là Mộ Lăng Khiêm không ở nhà, cô là tính toán trước gọi điện thoại cho Nghiêm Khắc, hỏi thăm tình huống chuyển viện của Thiệu Kiệt, lại đi tranh thủ đi làm thêm.

Thật sự là việc làm thêm của cô, cô xin nghỉ lâu lắm, lại không đi, cô lại muốn một lần nữa đi tìm.

Ôn Hướng Dương trầm mặc một lát, cô dứt khoát xoay người, trở về phòng mình, đi đến phía trước cửa sổ nhìn xuống, thấy gara còn chiếc số lượng hạn chế Rolls-Royce của Mộ Lăng Khiêm, cô không khỏi có chút thất vọng.

Nam nhân này không cần công tác sao? Cư nhiên hai ngày không đi làm.

Ôn Hướng Dương thu hồi tầm mắt, còn có chút buồn bực kéo bức màn lên.

Mộ Lăng Khiêm ở nhà, cô còn có thể đi ra ngoài sao?

Ôn Hướng Dương lấy di động ra, lại lần nữa tìm ra số di động Nghiêm Khắc, cô biết quy định của Mộ Lăng Khiêm, nhưng là, cô không thể bởi vì sợ hãi Mộ Lăng Khiêm, liền cả đời không liên hệ với Nghiêm Khắc.

Huống chi, cô hiện tại cùng Nghiêm Khắc liên hệ là vì sự tình của Thiệu Kiệt. Ôn Hướng Dương rốt cuộc vẫn là gọi điện thoại cho Nghiêm Khắc. Di động thực mau liền chuyển được.

“Uy, Nghiêm Khắc sao? Việc chuyển viện của Thiệu Kiệt ……”

“Cô là Ôn Hướng Dương?”

Ôn Hướng Dương nói còn chưa nói xong, đầu bên kia di động liền truyền đến một thanh âm nữ nhân.

Ôn Hướng Dương sửng sốt một chút, liền nghe khẩu khí nữ nhân đầu kia di động bất thiện nói, “Ôn Hướng Dương, tôi đã cảnh cáo cô, đừng lại đến quấy rầy vị hôn phu của tôi, xem ra cô là không nghe hiểu tôi nói.”

“Trương tiểu thư……”

“Người muốn mặt, thụ muốn da. Ôn Hướng Dương, cô như vậy còn muốn quấn lấy vị hôn phu của tôi, tôi không dám cam đoan cô về sau ra cửa sẽ không xảy ra cái tai nạn xe cộ bất ngờ gì đó, còn có em trai cô……”

Ôn Hướng Dương nghe nói như thế, nhíu mày, “Trương tiểu thư, tôi cùng Nghiêm Khắc còn có tiểu Hân từ nhỏ cùng nhau lớn lên, ở trong lòng tôi, Nghiêm Khắc chính là anh trai, tôi không biết cô là như thế nào hiểu lầm, nhưng là, thỉnh cô đừng liên lụy đến em trai tôi.”

“Như vậy là tốt nhất.” Bên kia nói xong lời này, “Bang” liền cắt đứt điện thoại, để lại cho Ôn Hướng Dương một chuỗi manh âm.

Ôn Hướng Dương nhìn bị cắt đứt di động, lo lắng, bực bội các loại cảm xúc đều đi lên, cô tin tưởng Nghiêm Khắc sẽ giúp cô, nhưng là không xác nhận được tình hình của Thiệu Kiệt, cô vẫn là vô pháp an tâm.

Ôn Hướng Dương ở trong phòng ngồi một lúc, di động lại lần nữa vang lên, cô cầm lấy di động liền thấy, mặt trên điện thoại báo, người gọi chính là Nghiêm Khắc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play