“Đi thôi,chúng ta trở về đi”Ôn Hướng Dương thu thập tâm tình,vỗ vỗ trở bụi trên người,chủ động giữ khoảng cách xa Mộ Lăng Khiêm một chút,
Cô còn nhớ rõ,mỗi lần trước khi hắn chạm vào cô,đều làm cô phải về nhà rửa sạch sẽ,rồi mới gặp hắn.
Ôn Hướng Dương xa cách,Mộ Lăng Khiêm nhíu mày.
Theo sau,Ôn Hướng Dương liền nhìn Mộ Lăng Khiêm,hắn ném cho cô một ánh mắt rồi một mình đi xuống lầu,còn không vui “phanh”một tiếng đóng cửa phòng lại.
Ôn Hướng Dương hoàn toàn không rõ,rốt cuộc cô đã làm sai chỗ nào chọc giận hắn.
Mộ Lăng Khiêm. Còn chưa đi xuống lầu,Ôn Lợi Thịnh đã nhìn chuẩn cơ hội lên đón,ân cần nói “Mộ thiếu”.
Mộ Lăng khiên liếc mắt trên dưới đánh giá Ôn Lợi Thịnh,nhàn nhạt mở miệng nói “Đem toàn bộ vật dụng của mẹ Hướng Dương sửa sang lại,mai tôi phái người tới lấy”.
Ôn Lợi Thịnh nghe nói như thế,sửng sốt một chút,cũng chỉ có thể lấy lòng nói “Hảo,.Mộ thiếu muốn tôi nhất định sẽ toàn lực làm.Không biết Mộ thiếu…”
Ôn Lợi Thịnh vừa định tìm hiểu thân phận,địa vị Mộ Lăng Khiêm,đã bị một đạo thanh âm nũng nịu,oán giận đánh gãy “Daddy,chân con đi đều bị đau.Cái kia là địa phương quái quỷ gì,một chút tốt cũng không có,con về sau không bao giờ đi nữa”.
Ôn Nhã vừa mới vứt bỏ giày cao gót,oán trách đi vào biệt thự,liền phát hiện bên trong còn có những người khác.
Một người nam nhân.
Một nam nhân cao lớn,anh Tuấn.
Vô luận là dáng người hay khuôn mặt đều hoàn mĩ không thể bắt bẻ.Trong 20 năm nhân sinh của Ôn Nhã,kiến thức về nam nhân của cô ta không tới một ngàn thì cũng là mấy trăm.
Nhưng là,người nam nhân trước mắt bất luận là bên ngoài thì dáng người cùng trang phục vẫn là thượng phẩm,cô ta vẫn là lần đầu.
Chỉ là trên người nam nhân này ngoài áo sơ mi,đồng hồ trên cổ tay,cô ta vẫn có thể đoán ra,đây là một cực phẩm nam nhân,có tiền tài,địa vị.
Cô ta tức khắc ném bộ dáng làm nũng vừa mới làm với Ôn Lợi Thịnh,sửa sang lại váy áo cùng đầu tóc,lộ ra một nụ cười tự nhận là ưu nhã,hướng tới Mộ Lăng Khiêm đi đến.
“Daddy,vị này chính là…”
Ôn Lợi Thịnh không nghĩ đến Ôn Nhã tự nhiên trở về,nhưng nhìn thấy Ôn Nhã đối với Mộ Lăng Khiêm có hứng thú,ông ta tự nhiên là cao hứng,so với Ôn Hướng Dương ông ta càng hy vọng leo lên Mộ Lăng Khiêm là con gái Ôn Nhã của mình.
Ôn Lợi Thịnh vừa định hướng Mộ Lăng Khiêm giới thiệu Ôn Nhã.Mộ Lăng Khiêm không cho ông ta cơ hội ngăn cản.
Hắn xoay người lên lầu,nhìn xem nữ nhân kia rốt cuộc ở lại làm gì.
Thái độ Mộ Lăng Khiêm làm sắc mặt Ôn Nhã trở nên có chút khó coi,còn chưa có một nam nhân nào từng đam làm như thế đối với cô ta,trong vòng từ trước đến nay,cô ta mọi việc đều thuận lợi,ít nhiều nam nhân đều quỳ dưới váy cô ta.
Lúc Mộ Lăng Khiêm cất bước lên lầu,vừa lúc Ôn Hướng Dương đi tới cửa cầu thang.Đứng ở dưới Ôn Nhã Cùng Ôn Lợi Thịnh tự nhiên cũng nhìn thấy Ôn Hướng Dương chuẩn bị xuống lầu.
Ôn Nhã nhìn đến Ôn Hướng Dương giống như bị ai dẫn vào đuôi,cất cao thanh âm kêu lớn “Daddy,nữ nhân này như thế nào lạ ở nhà cúng ta?”
Về sau cô ta kêu xong,mới ý thức được mình quá mức kích động,cư nhiên lộ tẩy.
Cô ta vội vàng thay đổi sắc mặt cười nói “Chị ý của em là chị như thế nào đã trở lại?Chị về mà không nói cho e một câu?”
Khi Ôn Nhã nói lời này,đôi mắt nhìn chằm chằm Ôn Hướng Dương,thời điểm cô ta nhìn thấy bộ váy Ôn Hướng Dương đang mặc trên người kia là bộ mà cô ta vẫn luôn muốn mua,tròng mắt cô ta mở to,trừng lên.
Nữ nhân chết tiệt này như thế nào lại xứng với bộ váy tốt như vậy?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT