“Đúng đúng đúng, cậu không có.” Ôn Hướng Dương bị Lý Lam Hi chọc cho vui vẻ, nha đầu này đặc biệt đơn thuần, cũng may có Mộ gia che chở đằng sau.

“Không nói nữa, chúng ta tiếp tục đi ra ngoài chơi đi.” Lý Lam Hi bị Ôn Hướng Dương nhìn đến có chút xấu hổ, ai u một tiếng, đôi tay liền đặt ở trên bánh lái.

Ôn Hướng Dương vừa định nói chuyện, tiếng chuông di động liền vang lên. Ôn Hướng Dương bây giờ mỗi lần nghe được tiếng chuông đều run sợ trong lòng, phản ứng đầu tiên chính là muốn đem di động giấu đi, thật là mỗi ngày đều như tội phạm.

“Hướng Dương, cô có điện thoại kìa.” Lý Lam Hi thấy Ôn Hướng Dương không nhận, còn nhắc nhở một câu.

Cô đành phải dưới ánh nhìn chăm chú của Lý Lam Hi, lấy di động ra, mắt nhìn tên hiển thị, cũng may không phải Mộ Lăng Khiêm gọi tới.

“Alo, tiểu Hân?”

“Hướng Dương, cậu mau nói đi, bên cạnh cậu có phải hay không có một try kỷ mới? Từ khi tốt nghiệp, mỗi lần đều là mình gọi điện thoại cho cậu, cậu còn rất lâu không tiếp điện thoại.” Thanh âm bất mãn của Nghiêm Hân từ đầu kia của di động truyền tới.

Tiếng Nghiêm Hân nói chuyện không lớn, nhưng Lý Lam Hi vẫn mang vẻ mặt tò mò nhìn Ôn Hướng Dương, giống như rất hiếu kì là ai đang gọi tới.

“Tiểu Hân, là tại gần đây mình tương đối bận.”

“Vậy người đang ngồi bên cạnh cậu là ai?”

Nghiêm Hân vừa nói xong câu này, Ôn Hướng Dương không khỏi sửng sốt một chút, liền nghe Nghiêm Hân nói: “Mình với anh trai đang ở đối diện cậu.”

Ôn Hướng Dương nghe nói như thế, quay đầu nhìn lại, liền thấy Nghiêm Hân cùng Nghiêm Khắc đang đứng ở phố đối diện, Nghiêm Hân còn vẫy tay chào cô.

Nghiêm Hân cúp điện thoại, bước chân đi tới.

Lý Lam Hi nhìn hai anh em đang tiến lại gần, đặc biệt là người mang vẻ hạc giữa bầy gà, có vẻ thực xuất chúng, Nghiêm Khắc, tặc tặc cười nói: “Hướng Dương, anh đẹp trai kia là bạn trai cậu sao?”

“Anh ta không……”

“Ai nha, không cần phủ nhận.” Lý Lam Hi vỗ vỗ bả vai Ôn Hướng Dương, dùng ánh mắt cùng bộ dạng “Mình hiểu mà” nhìn Ôn Hướng Dương nói: “Cậu yên tâm, mình sẽ không đem chuyện cậu làm việc ở quán bar nói cho anh ta. Đây là bí mật nhỏ của chúng ta.”

Lúc Lý Lam Hi đang nói, Nghiêm Hân cùng Nghiêm Khắc đã đi tới trước mặt các cô, Lý Lam Hi Nghiêm Hân một thân váy trắng, khuôn mặt thân thiết đáng yêu, vươn tay, cười nói: “Xjn chào, tôi là Lý Lam Hi. Tri kỷ mới của Hướng Dương.”

“Cô…… Cô……” Nghiêm Hân nhìn người vừa gỡ xuống kính râm, Lý Lam Hi lộ ra cả khuôn mặt, có chút ngây ngốc.

“Hướng Dương, cậu…… Các cậu……”

Nghiêm Hân còn nhớ rõ lần trước cô đi mua tạp chí, phản ứng của Ôn Hướng Dương lúc nhìn đến tin trên trang nhất Lý Lam Hi, cô ấy còn nói Lý Lam Hi nói láo, nói muốn cho anh trai mình (NH) hủy bỏ hiệp ước hợp tác cùng Lý Lam Hi, lại không nghĩ rằng, Hướng Dương cùng Lý Lam Hi là bạn bè.

“Đây là Tiểu Hân, bạn khuê mật của mình. Đây là anh trai của tiểu Hân.” Ôn Hướng Dương không giải thích cùng Nghiêm Hân, rốt cuộc hiện tại không tiện, cô chỉ là giới thiệu đơn giản hai bên với nhau.

“Hướng Dương, các cậu như thế nào……” Nghiêm Hân nhịn không được đem Ôn Hướng Dương kéo qua một bên.

Ôn Hướng Dương liếc mắt qua chỗ Lý Lam Hi nhìn một cái cái, bất đắc dĩ thở dài nói: “Tiểu Hân, chuyện nói ra thì dài lắm.”

Lý Lam Hi bên kia nhìn Nghiêm Khắc từ trên xuống dưới, lúc Ôn Hướng Dương cùng Nghiêm Hân trò chuyện riêng, cô đột nhiên mở miệng nói: “ Người anh em, anh một tháng tiền lương nhiều hay ít?”

Lý Lam Hi đối với việc không thể hỏi người khác tiền lương nhiều hay ít cũng không chút ý thức nào, cô thấy Nghiêm Khắc không trả lời, nhíu nhíu mày, trong mắt có chút ghét bỏ nói: “Anh không biết người khác hỏi, anh không trả lời là không lễ phép sao? Làm một người đàn ông, nếu tiền lương thấp thì đến bạn gái cũng nuôi không nổi, anh còn sống làm cái gì?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play