"Cám ơn, tôi hiện tại xem như được minh bạch,anh như vậy cũng hiểu được nguyên nhan. Con người a nếu như không buồn vui thất thường thì hẳn là được rất nhiều người nhìn trúng a."
Mộ Lăng Khiêm liền trầm mặt trong nháy mắt.
Ôn Hướng Dương thấy thế, chỉ vào Mộ Lăng Khiêm nói " Anh xem anh xem,bề ngoài thì anh cười nhưng trong lòng lại không, khuôn mặt thì cứ trầm buồn,thật đúng là nói gió chính là mưa."
Ôn Hướng Dương nói xong, thấy sắc mặt Mộ Lăng Khiêm càng khó nhìn. Cô cũng không nói đùa, sau một lúc do dự,khuôn mặt nhỏ nhắn bỗng trở nên đứng đắn,cô nghiêm túc nói " Soái ca à, tôi muốn cùng anh thương lượng một việc, được không?"
Mộ Lăng Khiêm nghe nói thế, quét mắt liếc cô một cái " Có chuyện gì?"
" Sau này anh có rảnh không? Tôi có thể thuê anh một ngày không? Một ngày anh biểu diễn chi phí là bao nhiêu? Anh cũng nghe được rồi đó,tôi muốn tìm một người đàn ông đi cùng tôi tới một nơi. Anh..."
Mộ Lăng Khiêm nhìn Ôn Hướng Dương từ trên xuống dưới, liếc mắt một cái " Hai mươi vạn "
Hai mươi vạn,cấp bậc của hắn vậy sao, xác thật không tính quý.
Ôn Hướng Dương chần chừ một lát, cuối cùng cắn chặt răng, mở miệng nói " Hai mươi vạn thì hiện tại tôi không có.Có thể..."
Cha của Ôn Hướng Dương có tiền, mỗi bữa cơm mà cô ăn đều là hơn mười vạn, nhưng đó là khi ở nhà.... Bây giờ,cô căn bản nghĩ là sẽ không lấy tiền của cha dù chỉ là một đồng.
Mộ Lăng Khiêm nhìn thấy bộ dạng khó xử của Ôn Hướng Dương, lại lần nữa nhìn cô, liếc mắt một cái, giọng vẫn lạnh lùng mở miệng nói " Mười tám vạn, có thể trả theo kì "
Được giảm bớt hai vạn, còn trả theo kì?
Tra nam tra nữ đều khi dễ mình, so với tìm đại một người không đáng tin cậy thì chi bằng bỏ tiền ra thuê.
" Tốt, muồi tám vạn, tôi thuê anh một ngày, sang mai tôi sẽ qua đón anh "
Mọi chuyện đã được giải quyết, Ôn Hướng Dương nhẹ nhàng thở ra, tâm tình cô lúc này rất tốt liền nhìn về phía Mộ Lăng Khiêm nói " Đúng rồi, anh muốn ăn gì không? Hôm nay anh vì tôi mà đắc tội với ông chủ. Hiện tại lại giảm bớt tiền cho tôi, như vậy đi, tôi mời anh ăn cơm chiều,thuận tiện nói luôn chuyện của tôi, để tránh khỏi sơ suất lộ ra "
Khuôn mặt Mộ Lăng Khiêm thanh lãnh không có biểu tình gì.
Ôn Hướng Dương thử tính nói câu " Nơi này giá cả hơi đắt, anh cũng biết tôi không có tiền. Tôi mời anh ăn ở quán ven đường, anh không ngại chứ?"
Ôn Hướng Dương vừa nói vừa liếc mắt nhìn trái nhìn phải, miệng lầu bầu " Kỳ quái, một giờ trước nơi này còn rất đông người, sao hiện tại chỉ còn lại hai chúng ta?"
Mộ Lăng Khiêm nghe được cô nói vậy, nhẹ nhàng nhìn cô liếc mắt một cái,đi săn như vậy một con sẽ cắn người tiểu bạch thỏ, đúng là một việc rất thú vị.
Hai người rời khỏi nhà hàng Tây Đức, trợ lý Trương không biết ý tứ của Boss nhà mình như thế nào nhưng hắn chỉ biết không nên xuất hiện vào lúc này.
Bên cạnh rõ ràng là có một chiếc Maybach dừng lại, nhưng Boss nhà mình cư nhiên lại hạ mình ngồi vào taxi cùng Ôn Hướng Dương rời đi.
Dù sao cũng tốn mười tám vạn để thuê người đàn ông này,đi ăn quán ven đường thì cũng không sợ anh ta chê cười, đơn giản là làm sáng tỏ được sự tình trước kia với Mộ Lăng Thiên một lần.
" Tôi cũng không muốn phá hỏng sự việc đâu,nói ra cũng thật dài dòng tôi liền nói đơn giản như vậy đi... Người đàn ông hứa hôn với tôi thật ra ngay từ đầu vẫn luôn theo đuổi tôi, đại khái khoản hai năm,tôi thấy hắn theo đuổi khổ sở haha...tôi liền đáp ứng việc kết giao cùng hắn. "
" Khi học đại học, có người bạn cùng phòng,cô ta thật thích chơi cùng với tôi và tiểu Hân. Tiểu Hân là bạn Khuê mật của tôi a. Qua một thời gian dài, chúng tôi đều xem cô ta là bạn tốt. Về sau thì sao, cô ta lại lén lút qua lại với hắn ta."
" Tiểu Hân có đi điều tra về chuyện này, nghe nói hắn ta lúc đầu không đồng ý, nhưng sau đó cô ta nói mình là con gái của Trần gia..."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT