Rolls-Royce màu xám bạc của Mộ Thiên dừng lại, Mộ Lăng Khiêm cùng Ôn Hướng Dương một trước một sau từ trên xe đi xuống dưới. Vào lúc này, khi Mộ Thiên xuống xe, đi làm, tới tới lui lui đều là nhân viên tiến đến. Ôn Hướng Dương lần trước tới tìm Mộ Lăng Khiêm, đã gặp qua nhân viên tập đoàn Mộ thị, hôm nay đứng ở bên cạnh người Mộ Lăng Khiêm, càng là có thể nghiệm khắc sâu.

Một đường đi qua, chỉ cần Mộ Lăng Khiêm xuất hiện, vô luận xa gần, nhân viên đều sẽ khom lưng thăm hỏi, từng tiếng “Tổng tài hảo” cứ như vậy truyền tới, làm lỗ tai Ôn Hướng Dương đều đi theo chấn động lên.

Ôn Hướng Dương nguyên bản còn lo lắng cùng Mộ Lăng Khiêm cùng nhau xuất hiện, sẽ có phiền toái không cần thiết, rốt cuộc công ty nhất không thiếu chính là bát quái, nhưng mà, Mộ thị tập đoàn lại không có một người đi tham dự chế tạo truyền bá bát quái, càng không có bất luận cái gì nghị luận. Như vậy bầu không khí cùng tác phong nghiêm cẩn trong công ty, làm Ôn Hướng Dương liên tưởng đến phong cách xử sự của người nam nhân đứng ở bên người cô.

Ôn Hướng Dương đi theo Mộ Lăng Khiêm đến thang máy dành riêng cho tổng tài, cửa thang máy đóng lại, toàn bộ trong thang máy, nháy mắt cũng chỉ dư lại hai người bọn họ.

Ôn Hướng Dương còn cúi đầu, suy nghĩ chuyện vừa rồi, bên tai đột nhiên xuất hiện một mạt cảm giác áp bách, cô ngẩng đầu lên, liền thấy khuôn mặt tuấn tú của Mộ Lăng Khiêm gần ngay trước mắt, “Cô nếu ở nhà nhàm chán, có thể tới công ty tham gia phỏng vấn.”

Ôn Hướng Dương nghe được, cơ hồ là theo bản năng cự tuyệt nói, “Tôi không cần.” Nói xong, chính cô đều cảm thấy cô cự tuyệt có điểm quá mức kích, coo vội vàng giải thích tính bỏ thêm một câu, “Tôi không đi cửa sau.”

Mộ Lăng Khiêm nghe nói như thế, đáy mắt hiện lên một đạo lãnh quang, “Tôi khi nào nói qua phải cho cô thương lượng đi cửa sau? Cô nếu không có cái kia bản lĩnh, bộ phận nhân sự sẽ không tuyển cô.”

Nói xong lời này, thang máy vừa vặn tới tầng trệt văn phòng tổng tài, Mộ Lăng Khiêm quét Ôn Hướng Dương liếc mắt một cái, xoay người liền đi ra ngoài. Ôn Hướng Dương vẻ mặt mê mang nhìn bóng dáng Mộ Lăng Khiêm. Hắn sinh khí? Cô ở nhà đối với anh cũng đã không biết nên như thế nào cùng anh ở chung, huống chi cô căn bản là không nghĩ đi làm, làm thêm tiền muốn kiếm so với đi làm bình thường nhiều hơn, thời gian cũng tương đối tự do.

Ôn Hướng Dương yên lặng đi theo Mộ Lăng Khiêm đi vào văn phòng tổng tài.

Nhưng mà lúc cô đi vào, Mộ Lăng Khiêm như là muốn cùng cô cáu kỉnh, thế nhưng nhìn đều không liếc nhìn cô một cái, cái này làm cho Ôn Hướng Dương có chút bất đắc dĩ thở dài.

Mộ Lăng Khiêm không để ý tới cô, Ôn Hướng Dương nhìn trái nhìn phải, chính mình vào phòng nghỉ bên cạnh văn phòng tổng tài, cô ở bên trong nhàm chán đại khái nửa giờ, liền nghe được bên ngoài truyền đến thanh âm của Ôn Lợi Thịnh. Vừa nghe đến thanh âm của Ôn Lợi Thịnh, Ôn Hướng Dương lập tức lên tinh thần, cô tiến đến cửa, tính toán nghe.

Kết quả, cô mới vừa đem lỗ tai dán lên đi, nghe được chính là, “Mộ thiếu, vị này chính là tiểu nữ Ôn Nhã, lần trước ngài cũng gặp qua. Nhã Nhã từ lần trước thấy ngài, liền vẫn luôn thực ngưỡng mộ ngài……”

Ôn Hướng Dương cả người đều cứng đờ ở tại chỗ, đang nghe đến Ôn Lợi Thịnh nói, đại não của cô xuất hiện tự mình đa tình rồi, cô đều không biết nên như thế nào xử lý.

Ha hả, đây là ba cô, thân sinh của cô!

Ôn Lợi Thịnh thấy Mộ Lăng Khiêm trên mặt không có biểu tình. Hắn đẩy đẩy Ôn Nhã, muốn cho Ôn Nhã đi lên cùng Mộ Lăng Khiêm thân cận hơn, đối với việc đem Ôn Nhã tưởng trở thành nữ nhân của Mộ Lăng Khiêm cùng ông mà nói, ông cũng là thực tán đồng. Nhưng mà, thời điểm Ôn Nhã vẻ mặt thẹn thùng chuẩn bị tới gần Mộ Lăng Khiêm, nguyên bản cửa phòng nghỉ tổng tài đang đóng chặt, đem bọn họ giật mình, bị một cổ lạnh lẽo đẩy mở ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play