*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: ChieuNinh_dd.lequydon
"Đúng rồi, bộ lạc Dực Hổ này, cái này gọi là phòng ở đi, thật sự rất tốt, mọi người làm sao nghĩ được như thế?" Lúc sắp đến nhà, A Tư đồng hành chỉ vào phòng ốc tọa lạc chung quanh tán thưởng không thôi, thời điểm vừa vào hắn đã bị những kiến trúc chưa bao giờ gặp qua hấp dẫn tầm mắt. Ngày hôm qua bởi vì Allen mọi người cũng mệt nhọc một ngày, vừa tiến đến sau đó chỉ lo nghỉ ngơi thế nhưng cũng không có cơ hội hỏi các thú nhân bộ lạc Dực Hổ, hiện tại vừa vặn mọi người đều trò chuyện với nhau đang rất vui.
"Ừ ừ, là như vậy, trên đảo chúng ta cũng cất phòng ở này thì tốt rồi." Vi Nhi đối với cái này tương đương đồng ý, liên tục gật đầu, xong rồi sau đó cả mặt chờ mong nhìn tiểu thúc thúc của mình, hy vọng có thể hoàn thành ý nguyện này của cô: "Chúng ta cũng xây một cái đi, như vậy thời điểm mùa đông cũng không cần lúc nào cũng đều qua đông ở trong mặt biển."
"Cái này..." A Tư rất muốn gật đầu, chẳng qua cũng không phải là hắn định đoạt, vụng trộm nhìn xem Liễu Thư, ý tứ thực rõ ràng, không có bộ lạc Dực Hổ đáp ứng bọn họ cũng thật làm không ra phòng ở này được, nói rõ kiến trúc ấm áp như vậy, tuyệt đối không phải tùy tiện nhìn xem bề ngoài là có thể học được.
Liễu Thư hiểu ý cười, chợt nói: "Cái này cũng không cần quá lo lắng, ngày trao đổi chính là vì giữa các bộ lạc trao đổi sở trường của mình, bộ lạc Dực Hổ phàm là có thể mang đến giúp ích cho mọi người, đều có thể trao đổi. Đương nhiên, hải tộc mọi người đường xa mà đến, nhất là có đại ân đối với chúng ta, điểm này bộ lạc Dực Hổ có thể toàn quyền muốn cho." Đây cũng không phải là nói mạnh miệng, tuy rằng hiện tại có tình nghi thay thế tộc trưởng, nhưng kiến thiết trong bộ lạc không thể thiếu công lao của cô, tuyệt đối có quyền lợi đáp ứng cái này.
"Không, không cần." A Tư vội vàng xua tay lắc đầu, vui tươi hớn hở nói: "Lần này tiến đến tộc trai ngọc chúng ta cũng là vì vật chất trên đất bằng, trao đổi cho nhau mới là lẽ phải, cứu Allen đối với chúng ta mà nói chẳng qua là nhấc tay chi lao, hơn nữa chúng ta chỉ là mang về hắn mà thôi, cho dù không có chúng ta vết thương của hắn cũng không có trở ngại." Sau khi mang Allen về đến tế tự cũng chưa hề trị liệu, chính hắn ngược lại chậm rãi khỏe mạnh, làm cho tế tự còn thường hay nói thầm không có cảm giác thành tựu gì.
"Đến rồi." Dọc theo đường đi chỉ nghe A Tư cùng Liễu Thư còn có Vi Nhi nói chuyện, Allen vẫn đều bảo trì trầm mặc, nhưng mà cũng rất dụng tâm nghe bọn họ nói chuyện với nhau. Lúc này hợp thời nhắc nhở mấy người, sau khi nói xong liền buông Lotter, trong viện tuyết viên đã trở lại trước mọi người, muốn tiếp đón người ôm đứa nhỏ cũng không thuận tiện.
"Oa, đây là nhà của Allen anh sao? Thoạt nhìn rất đẹp." Vi Nhi thật sự là thích phòng ốc nơi này không thôi, nhất là khi nhìn đến viện nhỏ khắp nơi đều lộ ra một cỗ ấm áp này, lại càng thích, ngóng trông nhìn xem hai thúc thúc của mình: "Chúng ta về sau cũng xây một cái đi."
"Được, cháu trước ngoan ngoãn đừng chạy loạn khắp nơi mới được." A Tư liếc trắng mắt cháu gái mình, nhìn thấy cũng theo sát sau Leila được buông xuống, hai song bào thai thân hình giống nhau như đúc, ngẫm lại liền hâm mộ lần này về bộ lạc nhất định phải tìm tốt bạn lữ mau chút, sinh vài đứa nhỏ mới được.
"Allen ấu tể của anh thật đáng yêu." Nhìn theo hai tiểu bao tử xoạch xoạch chạy chậm đi vây quanh tuyết viên, mắt Vi Nhi lập lòe cảm thán nói, lại nhìn tuyết viên thế nhưng tính tình rất tốt mang theo hai hài tử chơi đùa lại không khỏi hơi hơi dài rộng miệng: "Không nghĩ tới tuyết viên xấu tính như vậy lại đối với tiểu ấu tể thật rất tốt."
A Địch liếc mắt nhìn Allen cùng Liễu Thư một cái, gật gật đầu cười nói: "Đây cũng là đương nhiên, nghe nói tuyết viên này chính là lúc trước Allen vì tìm cho bạn lữ, nay coi như là được đền bù mong muốn." Chuyện này ngày hôm qua hắn nghe vài thú nhân nói thầm, trong lòng A Địch cũng là thực bội phục Allen, dưới tình huống bản thân bị trọng thương còn có thể bảo vệ một thú tể nhỏ yếu, rốt cuộc là đối với cái này có bao nhiêu coi trọng, có lẽ nói là để ý đối với người mình hứa
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT