*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: ChieuNinh_dd.lequydon

Trong lòng giống cái ủy khuất nức nở rơi lệ làm cho Allen đau lòng rất nhiều chân tay lại thực luống cuống, thu hẹo hai tay cảm nhận được kiều nhuyễn ấm áp trong lòng, trong lòng lại nghĩ —— gầy, muốn an ủi người lại không biết nói cái gì cho phải, nửa ngày mới ngốc nâng lên tay to thô ráp, nhẹ nhàng chầm chậm vỗ phía sau lưng giống cái, trong miệng nhỏ giọng dỗ dành.

Cảm nhận được thân thể thú nhân ôm mình từ cứng ngắc đến chậm rãi thả lỏng, cẩn thận ôn nhu ôm cô, nhưng thú nhân luống cuống lời nói dỗ người đến đi quay lại cũng chỉ vài câu như vậy, thực vô vị, nhưng nghe vào trong tai Liễu Thư cũng là lời tâm tình tốt nhất, loại cảnh tượng này không biết bị cô nghĩ tới bao nhiêu lần, nay thật sự cảm nhận được rồi, mới biết được mình rốt cuộc có bao nhiêu tưởng niệm.

Khóe miệng hơi hơi cong lên, thân mình cũng càng thêm co rụt vào trong ngực rộng lớn đó, giờ này khắc này tình cảnh như thế là ấm áp nhất không gì hơn, nhưng luôn có tồn tại quấy rối không khí——

"Ma ma..."

"..." Cha mẹ đã hoàn toàn quên hai tiểu bao tử.

Hai người ôm nhau sửng sốt ngay sau đó chậm rãi tách ra, Liễu Thư nghiêng đầu nhìn, vừa rồi đang là đang đút cơm cho hai tiểu thằng nhóc mà, ngươi một ngụm nó một ngụm đút rất hài hòa, nhưng nhất thời vong tình liền đã quên, bát đều buông xuống, cứ như vậy không chú ý một cái đồ ăn trong bát bị hai vật nhỏ không an phận dùng móng vuốt nhỏ nắm rơi khắp nơi, trên mặt trên người đều dính, được rồi, tắm xem như uổng công.

"Hai đứa con..." Liễu Thư bắt đầu bốc hỏa trên đầu, hôm nay việc chạy loạn đi ra ngoài này còn chưa có tính sổ đâu, lại bắt đầu quấy rối, đứa nhỏ là không giáo huấn không được, ừ, cho dù mới hơn một tuổi nhưng phía dưới bàn tay cũng có thể nhận được giáo dục tốt đẹp, cô mới sẽ không nói mới trước đây cũng đã hưởng qua tư vị này đâu.

"Đừng nóng giận, bọn họ còn nhỏ thôi, anh đi nấu nước gột rửa cho hai đứa, em ăn cơm trước." Cho dù không có trí nhớ gì, hình thức ngốc ba ba nhị thập tứ hiếu cho tới bây giờ vốn chưa từng biến mất, vừa thấy Liễu Thư muốn tức giận, Allen lập tức một tay một đứa ôm hai nhi tử lên, nói hai câu lấy lòng lập tức mang theo tiểu bao tử đi tắm rửa.

Liễu Thư kỳ thực cũng không thật sự tức giận, nhưng nhìn Allen như vậy, mặc kệ như thế nào chỉ là cảm thấy tâm tình rất tốt, cười cười giật đến bên cạnh bàn bắt đầu ăn cơm, hôm nay rối ren một ngày, cô cũng vừa mệt vừa đói, hơn nữa cảm xúc dưới đả kích, hiện tại sau khi ngồi xuống thật sự không muốn đứng dậy.

Allen động tác rất nhanh, Liễu Thư vừa ăn xong hắn liền dẫn theo hai tểu ấu tể tắm rửa trắng noãn trở về, hôm nay trời sắc cũng hoàn toàn tối xuống, hai đứa Lotter Leila trải qua một ngày kinh hách cũng bắt đầu nhắm mắt muốn đi ngủ, Liễu Thư kêu hắn đều đặt hai hài tử tới trên giường, mình đi dỗ bọn nhóc ngủ, để Allen ăn cơm, vừa rồi hắn cũng chưa ăn bao nhiêu.

Đợi thời điểm Liễu Thư trở ra, Allen chẳng những ăn xong rồi, hơn nữa đều rửa sạch cái bàn, đang rửa sạch bát đũa ở phòng bếp, thả nhẹ bước đi qua, cô cũng chưa tiến vào mà dựa vào trên tường ở bên ngoài phòng bếp, ánh mắt chớp một cái nhìn chằm chằm vào bóng dáng của hắn, bộ dạng chuyên chú tựa như muốn bổ sung đủ những cái đã thiếu mất trở về.

Thời điểm Allen xoay người vừa vặn tầm mắt tương đối cùng Liễu Thư, hai người một người ở trong một người bên ngoài yên lặng nhìn nhau, thiên ngôn vạn ngữ lúc này đều không thích hợp mở miệng, thẳng đến thật lâu sau vẫn là Liễu Thư đánh vỡ không khí, đôi mắt buông xuống cũng không nhìn người: "Đêm nay anh, anh ngủ gian phòng cách vách kia đi, vốn là chuẩn bị cho Lotter Leila, nhưng hai bọn nó còn nhỏ liền vẫn để bên này."

"... Được, em cũng nghỉ ngơi đi." Allen gật gật đầu nói không rõ trong lòng mình là cái cảm giác gì, thất vọng? Cũng không phải hiện tại mình đều nhớ không được người, làm sao có thể hy vọng xa vời không hề khúc mắc gì cùng một chỗ với giống cái, như vậy cũng tốt, chẳng qua hắn sẽ luôn nhớ lại, nhất định phải.

An bài như vậy Liễu Thư thật là có một chút để ý, nhưng càng nhiều hơn là Lotter Leila còn nhỏ, cho

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play