Editor: ChieuNinh_dd.lequydon
"Hồng anh quả cũng không phải nhất định." Từ bộ lạc Dực Xà trở về là lúc Kathy liền ăn Hồng anh quả, nhưng mà hiện tại bụng cũng vẫn không có tin tức, kỳ thực Liễu Thư vẫn luôn không biết trái cây này rốt cuộc là nguyên lý thế nào, giống A Giao (được sản xuất tại huyện Đông A, tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc) bổ dưỡng cho phái nữ, hay là khác, dù sao là không hiểu, nhưng mà có thể biết được chính là có thể gia tăng tỷ lệ mang thai.
"Aiz, nói cái này làm chi." Kathy cũng coi như thong suốt, lắc đầu ngược lại cười nói: "Dù sao nếu không có ấu tể cũng chính là đợi vài năm, như vậy cũng tốt không chừng có thể cùng chung với Alice đấy, lại nói nếu hai người chúng ta đều có đứa nhỏ, còn lại một mình cậu ấy, chỉ sợ trong lòng khẳng định sẽ khổ sở."
Liễu Thư cũng chỉ nói như vậy, thấy cô nàng còn bình tĩnh hơn mình liền thoải mái, cười mắng: "Nói như thế nào đều cậu có lý, mặc kệ cậu, tớ cảm thấy đối với loại chuyện này mà nói, chính là ăn được uống ngon, tâm tình thoải mái là tốt rồi." Có đôi khi trong lòng tích tụ cũng là một loại trở ngại.
"Tốt lắm tớ đã biết." Gật gật đầu tỏ vẻ mình rõ ràng, Kathy cũng không ở lâu, trước khi đi lại nói: "Đúng rồi, trái cây trồng trong viện cậu gọi là gì?"
Trong viện Liễu Thư xác thực có trồng cây ăn quả, nhưng mà đều là vài loại hỗn hợp trồng cùng một chỗ, có trái cây nếu như ăn ngon mới để cho Allen di về trồng, ngay cả cô cũng không biết được không? Hiện tại Kathy vừa nói mơ hồ như vậy, cô biết được cái rắm.
"Cây nào hả?" Trong viện cô cây ăn quả đều là trồng không lâu, năm nay khẳng định là sẽ không kết quả, hỏi cô cái này làm sao, lại không thể ăn.
"Chính là cái cây cậu dựng cái giá ấy?" Kathy trong lúc nhất thời cũng không nói lên được đó cây ăn qảu đó gọi là tên gì, gãi gãi đầu, nửa ngày sau nghẹn ra một câu như vậy, sau đó thực còn nghiêm túc gật đầu: "Đúng đúng, chính là cái giá kia, không phải cậu nói trời nóng còn có thể ở dưới dây kia hóng mát sao."
"Nha, cậu nói cái đó à." Liễu Thư giật mình, sau đó dở khóc dở cười, cô chẳng qua từng nói một lần, người này thật sự lại nhớ kỹ, cười cười nói: "Kêu là nho, làm sao vậy nho này tớ vừa trồng năm nay, cũng chưa thể kết quả."
Chủng loại nho ngon này có thể phát hiện cũng là một loại vận khí, kỳ thực cô thực sự thèm ăn, thèm thật lâu, đáng tiếc mới trồng xuống, tuy rằng lá cây dây leo đều dài hơn không ít, nhưng muốn chân chính ăn được trái cây, có lẽ phải sang năm, cho nên nói Kathy hiện tại chỉ đơn thuần hỏi vô ích thôi!
"Ai nhớ kỷ phải ăn." Bị trở thành một ăn hàng, Kathy tỏ vẻ thực không vui, ặc, được rồi, tuy rằng chuyện này bản thân cô chính là thực sự, nhưng không cần nói rõ ra như vậy đi, thật sự là chán ghét, hơi co rút khóe miệng một chút, tức giận nói: "Abby nhà tớ ngày hôm qua cũng không biết từ đâu mang trở về nhiều như vậy, ặc, nho, có hai giỏ đâu, tớ ăn không hết nhiều như vậy, lát nữa cậu kêu Allen có thời gian đi nhà tớ lấy một giỏ đi."
"Nha, Abby tìm ở chổ nào?" Không nghĩ tới thật đúng là tìm được nho thành thục, Liễu Thư cao hứng không thôi, lúc này liền gật đầu tỏ vẻ: "Yên tâm đi tớ nhất định sẽ đi, nhưng mà, chỉ hai giỏ cậu cho tớ một giỏ, có đưa đi qua chổ Alice Eva hay không."
"Còn cần cậu nhắc nhở, sớm đưa rồi, không phải nghe cậu nói muốn ăn trái cây ướp sao, liền cho cậu một giỏ." Dù sao nhiều như vậy mọi người cũng ăn không xong, cho Liễu Thư chơi đùa cũng rất tốt. Đương nhiên Liễu Thư là nghe không được tiếng lòng chân chính của Kathy, nếu biết khẳng định là liếc mắt một cái rõ ràng đi qua, thật là rất... hiểu cô, thế nào.
Buổi tối khi Allen trở về liền khiêng một giỏ nho lớn trở về, Liễu Thư cũng một phen kinh ngạc: "Em cũng chưa nói, sao anh liền biết lấy nó trở lại."
"Vừa rồi vừa vặn gặp được Abby, cậu ấy nói muốn đưa qua, anh liền lấy trở lại." Nói lời này, Allen cũng tự giác cầm lấy một chùm nho đi phòng bếp rửa sạch, sau đó lấy ra để trong mâm bưng cho Liễu Thư: "Anh nếm rồi, ăn rất ngon, trong viện chúng ta không phải có một gốc cây sao, sang năm là có thể kết quả."
Nho này tuy rằng là nho dại, nhưng mà cũng to lớn no đủ, một đám tròn căng màu sắc đều là màu tím đen, bọt nước lăn trên vỏ trong suốt miễn bàn có bao nhiêu mê người, vì thế Liễu Thư liền chảy nước miếng một hơi ăn vài vốc lớn mới bỏ qua. ChieuNinh:{\|}
[email protected]#$ &^* lequydonD^d^l^q^d
"Thật sự ăn rất ngon." Thèm ăn lại ăn vài trái, thấy Tiểu Bạch đổi tới đổi lui ở bên cạnh, tâm tình rất tốt lột nho cho nó, Tiểu Bạch lớn lên có miệng nhỏ nhắn thực thanh tú, nhưng mà ở phương diện ăn uống có thể nói là thô lỗ, một ngụm liền nuốt một trái nho, Liễu Thư phỏng đoán cũng chả nếm được vị gì đâu.
Ăn xong một cái, đồng chí Tiểu Bạch không nếm đến vị hình như cũng không có hứng thú với nho, cảm giác phía sau lưng có chút ngứa, đá đuôi to nhanh nhẹn tiêu sái đi rồi. Liễu Thư làm đồ cho nó mài phía sau lưng, kỳ thực cũng đơn giản, chính là khúc gỗ sau đó bao một tầng da thú, miễn cho nó cọ bị thương chính mình.
"Ai nha, nhiều như vậy em cũng ăn không hết, hỏng rồi đáng tiếc." Hôm nay vẫn có vẻ nóng, hơn nữa lại không có biện pháp gì tốt tồn băng, nho này có lẽ thật sự phải bị thối rữa rất nhiều, Kathy cứ như vậy tặng cho người cũng không phải không có lý do, lãng phí là đáng xấu hổ.
"Vậy đi cho thú đi." Cũng chỉ là chút trái cây, Allen cũng không đặt nhiều ở trong mắt, ở trong mắt hắn, nếu thối rữa thì cứ cho tiểu thú trong viện ăn là được.
"Quên đi để em nghĩ biện pháp." Cho thú ăn? Không phải cô keo kiệt, thật sự lấy hoa quả tốt nhất đi cho thú ăn, vậy còn không bằng để cho cô ăn no đến chết đâu, tối thiểu đều ở trong bụng cô, nghĩ nghĩ Liễu Thư quyết định thực hành một cái ý tưởng cho tới nay mình đều có, vì thế lập tức hứng thú đã tới rồi.
Ngày hôm sau Liễu Thư liền bắt đầu bận rộn, cách một đêm nho cũng có cút không tươi mới, may là cô biết điểm ấy, tối hôm qua khiến cho Allen đặt ở trong hầm, ít nhất lập tức râm mát tuyệt đối là địa phương chứa đựng tốt, mấy người Liễu Thư đều đặt khoai lang ở trong hầm.
Ngay từ đầu liền chuẩn bị đào một cái, sau đó mấy nhà dùng chung, nhưng mà sau đó ngẫm lại, về sau không chừng muốn tồn gì đó sẽ càng nhiều, liền phiền toái một chút đào hai cái. Vừa vặn, nhà Kathy và Alice ở cùng một chỗ dùng chung một cái, phía trước nhà Liễu Thư chính là nhà Eva, thực gần cũng thuận tiện, các cô cũng dùng một cái, mà hầm đào lại lớn, hai nhà dùng chung còn dư ra rất rộng, một ít thức ăn chưa ăn ngay lập tức đều đặt ở trong hầm, cũng thoải mái rất nhiều, tối thiểu không phải vì không lãng phí, đều nhanh chóng vội vàng ăn cho hết.
Ủ rượu kỳ thực Liễu Thư đã sớm muốn làm, nhưng gần đây cô cũng không quá nhiều thời gian, hơn nữa cơ hội cũng ít đi, vừa vặn hiện tại thừa rảnh rỗi nhiều như vậy, hơn nữa nguyên vật liệu cũng có phần, thực hiện cái tâm nguyện đi, được rồi, quan trọng nhất là cô cũng muốn nếm thử vị.
Liễu Thư ở nhà trước kia xem qua gia gia ủ rượu gạo, đối với rượu nho thì không có khái niệm gì, nhưng mà rượu hoa quả cũng chính là như vậy, tóm lại sẽ không quá kém, cũng không cần quá lo lắng. Liền bắt đầu làm thôi, mô dạng thật ra có một cỗ tin tưởng ở trong. Mà Tiểu Bạch đang mọc cánh, cũng không tán gẫu chạy tới chạy lui ở chung quanh, không rõ chủ nhân đang làm gì, nhưng cũng giúp không được việc, Liễu Thư nhìn nó giải buồn, cũng không ghét bỏ nó vướng chân vướng tay.
Đầu tiên Liễu Thư liền bắt đầu rửa nho, cô đặc biệt tìm cái giỏ sạch sẽ, rửa nho xong đều nhất nhất đặt ở bên trong, cô thật cẩn thận nhẹ tay nhẹ chân, sợ thời điểm rửa quá dùng sức sẽ làm vỡ vỏ nho. Một giỏ nho cô cũng không phải đều làm ủ rượu toàn bộ, vạn nhất không thành thì sao, cho nên lưu lại bộ phần nhỏ làm ăn vặt, mà nho bị hái hỏng rồi cũng đại bộ phận tiến vào trong bụng cô, còn có đút cho Tiểu Bạch, Liễu Thư cũng không dám ăn nhiều, dù sao trong bụng có một, nho ăn nhiều cũng không tốt.
Rửa ngắt nho cũng là công việc thể lực, dù cho chỉ ngồi bất động ở đó cũng lao lực, đợi một giỏ nho rửa xong toàn bộ, Liễu Thư cũng ngồi đến đau thắt lưng, đứng lên đi hai bước vỗ vỗ xoa xoa thế này mới tốt hơn chút, việc này cũng không thể để Allen biết, bằng không lại phải ép buộc một phen, không chừng tất cả công việc quản gia đều ôm đồm, trung khuyển thành như vậy cũng quá đó gì đi, ặc, được rồi, trong lòng cô thực thích, thật cao hứng cũng không cần nói ra.
Lúc rửa nho dính nước, đặt ở trong giỏ, đợi cho nước bên trong đều khô, lúc này cô mới lấy ra hai cái bình một lớn một nhỏ rửa sạch, rồi bắt đầu đựng vào bình. Liễu Thư vừa rồi rửa nho cũng không quá dùng sức, chỉ là rửa một chút bẩn bên ngoài mà thôi, bởi vì cô biết, phấn trắng bên ngoài quả nho chính là con men hoang dại rất tốt cho nho lên men.
Cầm một nắm nho mạnh mẽ một siết chặt, thành công bóp vỡ, Liễu Thư đều bỏ bọn nó vào trong bình, sau đó một dạng động tác, lại tiếp tục, trong trình tự làm việc này vốn là phải thêm đường, đáng tiếc Liễu Thư không có, đường là một mấu chốt lên men, nhưng mà đó là làm rượu mười một mười hai độ mới cần, cũng đều không phải là toàn bộ, Liễu Thư chí tại rượu hoa quả cũng không bắt buộc.
Rất nhanh cái bình lớn cũng sắp bị chứa đầy, cái này cũng không thể chứa đầy hoàn toàn, cho nên như vậy vừa vặn, Liễu Thư nhìn xem thấy không cũng tương đối, mới thu tay lại rồi bóp vỡ phần còn lại đều bỏ vào trong bình nhỏ, đợi hai cái bình đều chứa xong rồi, cũng đến một trình tự làm việc cuối cùng bịt kín bình.
Hai cái bình này là Liễu Thư tự mình chọn, trọng yếu nhất là chúng nó còn có nắp đậy, nắp này kín kẽ, đương nhiên vậy không tính là xong, cô còn từ bên ngoài đào bùn trở về pha loãng rồi dán một tầng thật dày chổ nắp và miệng bình. Cái này thật là đậy kín không cho không khí lọt vào, cái này cũng không tính là xong, cuối cùng cô còn tìm da thú bọc kín miệng bình, thế này mới xem như chân chính niêm phong kín miệng bình.
Làm xong hết thảy sau Liễu Thư còn thấy rất có cảm giác thành tựu, sau đó chính là thu thập phòng ở mình làm cho lộn xộn một phen, nay còn trời nóng, rượu nho lên men cũng chính là tầm một tháng, có đôi khi còn không đến. Nghĩ đến nếu không lâu nữa có thể nếm thử hương vị rượu, đầu lưỡi liếm liếm giống như nếm thử vị. Liễu Thư kỳ thực không thể uống rượu, nhưng nếm vị vẫn có thể, nếu không thì cho Allen uống đi, nam nhân đều là như thế, đáng tiếc lần này chỉ có thể lấy nho, một ngày kia có thể ủ ra rượu gạo thì tốt rồi.
Đợi khi Allen trở về nhìn đến hai cái bình thì hiếu kỳ: "Em lại làm đồ chua sao?" Mấy ngày hôm trước Liễu Thư nói trong nhà ăn hết dưa muối ướp, hai vợ chồng chính là đồng tâm hiệp lực làm vài hũ đồ chua, thế nào lại làm nữa?
"Mới không phải đâu." Muốn khoe khoang một phen, nhưng cũng không biết có được hay không, Liễu Thư có lòng muốn kinh hỉ, liền kiềm chế biểu tình bất động thần sắc: "Dù sao là thứ tốt là được, anh đừng nhìn, về sau sẽ biết, giúp em đều chuyển bọn nó đến trong hầm đi, đặt ở góc hẻo lánh là tốt rồi, ừm, dùng gì đó ngăn lại, đừng cho va chạm vào bể nát."
Xem bộ dạng Liễu Thư lo lắng như vậy, Allen cũng thận trọng, tuy rằng vẫn rất ngạc nhiên, nhưng mà bạn lữ không muốn nói, hắn cũng không hỏi nhiều, dù sao nhất định sẽ nói cho mình thôi, vừa tưởng như vậy liền bình thường trở lại. Nhanh chóng cất xong đồ, Allen lại chạy về, tranh công cọ đến bên người Liễu Thư, vuốt bụng cô càng ngày càng lớn nói: "Về sau đừng bận loạn, cẩn thận chút cho mình mới tốt." ChieuNinh^%#@!$ &*([])_ lequydonD^d^l^q^d
Biết hắn lo lắng cho mình, quan tâm mình, Liễu Thư cũng không bất mãn, vô cùng cao hứng oa ở trong lòng hắn, vươn tay sờ sờ râu ria có chút cộm của hắn, nở nụ cười: "Anh phải tin tưởng em, xem em không phải chiếu cố mình thật tốt sao."
"Ừ." Allen có điểm áy náy: "Trong khoảng thời gian này anh cũng chưa chăm sóc tốt cho em." Không tính là đi sớm về trễ, nhưng cũng không phải mỗi ngày đều ở nhà.
"Nói cái gì đâu, anh và em còn không biết sao?" Nam nhân đương nhiên không thể luôn đãi ở nhà trung, cho dù là thú nhân sủng thê vô hạn cuối cũng không thể cả ngày cùng, tuy rằng nói nàng hiện tại thoáng đặc thù chút, bất quá trong nhà ăn uống đều là cần người đi tranh thủ, không phải do nàng.
"Ta sẽ nhiều rút ra thời gian ." Allen vẫn thấy mình hẳn là nhiều bồi bên cạnh Liễu Thư, cũng không mặc kệ cô có đồng ý hay không đồng ý liền quyết định, đã suy nghĩ an bài cuộc sống mai này thế nào cho hợp lý.
"Đúng rồi anh có cái gì tặng cho em." Nửa ôm Liễu Thư liền đi ra ngoài: "Anh vừa mới trở về để lại bên ngoài."
"Cái gì nha?" Có lễ vật, cô thực thích.
Hết chương 26_Q3.