Bếp lò thực sự dễ dựng, dù sao chỉ là lò mà thôi cũng không phải phiền toái như cất nhà ở. Huống chi có kinh nghiệm nhiều ngày làm bùn xây nhà như vậy, Allen đối với nghiệp vụ đã tương đương rất quen thuộc. Bởi vì đắp lò cũng cần bùn vì bớt việc cũng không có chính mình hòa bùn, nhà Eva ở phía trước đang xây cất kìa, vừa vặn bùn cũng đủ, đi lấy một thùng rất thuận tiện.
Việc nặng đắp lò này bốn người Liễu Thư giúp đỡ cũng không được bao nhiêu, một là Allen luyến tiếc để cho bạn lữ động thủ, hai cũng là giúp đỡ không bao nhiêu, may mà lại đi đào đất sét bắt đầu làm phôi bùn. Nhưng mà bởi vì lò mới đắp còn chưa thể dùng, chờ hong một ngày chí ít làm khô bùn, vì thế các cô làm phôi bùn hiện tại chỉ có thể tiếp tục cất giấu. Dù sao hiện tại không nóng, trong phòng cũng mát mẻ, để một hai ngày cũng không có chuyện lớn gì, phôi bùn cũng sẽ không vỡ ra, đã giải thích như vậy mới làm cho ba người Eva yên tâm, làm cho Liễu Thư dở khóc dở cười, cái này cũng quá khẩn trương rồi.
Eva còn phải trông giữ Lỗ Cách muốn nhào lên, nhìn các cô làm phôi bùn phần lớn đều muốn giúp một tay. Đứa nhỏ thú nhân trưởng chính là nhanh, nhưng mà Liễu Thư cảm thấy có phải phát dục quá nhanh hay không, vì sao đều cảm giác vượt chỉ tiêu nhỉ, đứa nhỏ cũng chưa tới nửa tuổi, bộ dạng thực cường tráng khỏe mạnh không nói, cái đầu kia tuyệt đối cỡ đứa nhỏ địa cầu một hai tuổi lớn, quả nhiên gien quyết định hết thảy sao?
Liễu Thư vẫn rất thích Lỗ Cách, ngẫm lại về sau mình cũng sẽ có tiểu hài tử thuộc về mình, thì cô lại có chút lo lắng. Nơi này tuy rằng là xã hội nguyên thuỷ, cũng càng phản ánh hết thảy, thực lực vi tôn, thực lực các thú nhân cũng là một loại địa vị tượng trưng. Cô nghĩ đến mình là một người địa cầu cũng không có huyết thống thú nhân, thật ra sinh con lai huyết thống trên người thú nhân chỉ chiếm một nửa có thể thực lực cũng sẽ suy giảm mạnh hay không. Nếu là giống cái thì hoàn hảo, căn bản không lo gả, mấu chốt nếu là thú nhân thì sao.
Lắc đầu, Liễu Thư thấy não mình mở rộng quá rồi, cho dù thực lực không tốt thì sẽ thế nào, đầu óc phát triển tốt cũng kém hơn ai, mấu chốt là hiện tại còn chưa có bóng dáng đứa nhỏ, nghĩ chi nhiều. Cô ửng đỏ mặt ngẩng đầu liếc mắt nhìn Allen còn nghiêm túc làm việc một cái, ài, thú nhân nhà cô...
Đúng lúc hình như Allen có cảm giác mà nhìn qua đây, một hàm răng trắng bóng lộ ra, Liễu Thư yên lặng quay đầu, đây là một tên ngốc, không thể yêu cầu xa vời, không tốt, không tốt.
Có lòng muốn đưa cho mấy người Eva làm một ít phôi bùn khác, nhưng mà mục tiêu của mọi người là muốn làm ra vật dụng hàng ngày trong phòng bếp rồi nói sau, ví dụ như bát đĩa khay gì đó. Cô ngẫm lại cảm thấy như vậy cũng tốt vì thế cũng làm những thứ này, dù sao đây đều là đơn giản luyện trước một chút cũng không tệ. Về sau chẳng những có thể bắt đầu làm cái chai này nọ, còn có thể dạy người khác nữa, đợi mọi chuyện chấm dứt, đồ gốm nhất định là báo cho tộc trưởng biết, không cần phải nói đến lúc đó lại là một lần toàn dân vận động, thật sự là rất đáng mừng.
Ba nữ nhân một sân khấu, bốn người mà nói còn thêm một đứa nhỏ nữa cũng không phải náo nhiệt bình thường. Lỗ Cách rất nhu thuận, đứa nhỏ thú nhân đều là trân quý, nhưng cũng sẽ không nuông chiều, đương nhiên giống cái là ngoại lệ. Tiểu thú nhân thù mời tận tình nhào nặn ngược đi, da dày thịt béo phải luyện thành từ bé. Cho nên đặt Lỗ Cách tới một trên một tấm da thú, Eva ném món đồ chơi đi qua thì coi như xong, món đồ chơi cũng không phải gì khác, chính là một cái xương thú to. Khi nhìn đến món đồ chơi này, Liễu Thư cũng toát mồ hôi, đây rốt cuộc là coi đứa nhỏ thành người mà nuôi dưỡng hay là làm thú mà nuôi dưỡng vậy. Món đồ chơi thế nhưng chính là xương cốt to lớn, đây là cẩu đi, còn chuẩn bị một cái mài răng nữa, cái đó thật cạn lời. Nhưng mà cô nghe được tiểu thú nhân từ sau khi sinh thẳng đến khi năm tuổi bên người đều phải phải có một cái xương thú, không vì cái gì khác, vì để cho nó mài răng mà thôi. Rất tốt, thú nhân thời ấu tể răng cũng trưởng thành nhanh hơn người khác, nhỏ như vậy thì đã mài răng, mài đến năm tuổi đổi răng một lần, mới từ bỏ.
Bên này nhìn Lỗ Cách ôm cục xương to của mình mà mài răng, Liễu Thư vừa co rút khóe miệng vừa nói chuyện phiếm cùng nhóm bạn thân: "Eva, nhà của cậu cũng sắp xong rồi đi, Kathy cũng sắp. Đúng rồi, Alice, cậu và Kathy, hai cậu ai chuẩn bị khế ước trước hả?" Hiện tại Kathy và Alice đều là thân đợi gả, Liễu Thư tự nhiên quan tâm nhiều một chút.
Nói lên cái này mặt Kathy có chút hồng, thật sự là rất hiếm có, nhưng mà Alice chỉ là cười nhẹ: "Kathy trước, nhà ở của mình sẽ chậm hơn một chút."
Kỳ thực hai nhà các cô đều không kém nhau bao nhiêu, cũng biết Alice nhường cho mình, Kathy rất ngượng ngùng: "Cảm ơn cậu, Alice cậu chờ mình mấy ngày nay sẽ chuẩn bị một lễ vật thật tốt cho cậu." Nói xong chỉ chỉ đất sét bên cạnh nói: "Làm cái này cho cậu, Tiểu Thư cậu giúp mình vẽ mấy tấm hoa văn đẹp mắt đi?" Xem ra Alice thực thích đồ gốm, nhưng mà nói tới đồ gốm, trừ bỏ Liễu Thư là người khởi xướng ra, Kathy khéo tay được công nhận, cho dù là cô cũng có thể làm mấy hàng mỹ nghệ gì đó là dễ nhìn, mà tay nghề Alice thì coi như là kém cỏi nhất. Diendanlequydon~ChieuNinh
"Cái này được." Alice cũng biết mình, hiện tại Kathy tự nguyện giúp mình làm thì tất nhiên là lòng tràn đầy nguyện ý, cười nói: "Trở về làm nhiều món ngon cho cậu." Tay nghề Alice có thể lấy ra chính là trù nghệ, Liễu Thư cảm thấy nếu không phải có những thứ trong đầu thì mình cũng giảm giá rồi.
Mấy người trò chuyện, từ chuyện đồ gốm cho tới ngày trao đổi sau mùa hạ sắp sửa đến, nhất thời đều kích động lên. Lần này bộ lạc Dực Hổ cũng đã có thứ để lấy ra, nhất định có thể đổi rất nhiều thứ tốt, ví dụ như có thể đổi nhiều một ít vải tàm ti ở Dực Xà tộc, nói không chừng còn có thể có được vũ khí của Dực Báo tộc, hoặc là mật của tộc gấu ngựa cũng tốt.
Liễu Thư không thể không biết xấu hổ mà nói mình nhìn trúng chưa bao giờ là những tài nguyên không thể tái sinh đó, mà là lấy từ ngọn nguồn. Lần này là muốn đi bộ lạc Dực Xà, thực đáng tiếc không phải tộc Dực Báo, nếu không kinh hỉ còn lớn hơn một chút kìa. Nhưng mà cũng không nhất định, cô đoán trong lãnh địa bộ lạc tộc Dực Báo nhất định thừa thãi quặng sắt, nếu không làm sao có thể có vũ khí sinh ra. Bộ lạc của mình khẳng định không thể cướp đoạt quặng sắt của người ta, biện pháp duy nhất chính là mua quặng sắt nhiều hơn, trở về tự mình làm. Cho nên càng nghĩ vẫn là thuật dệt của bộ lạc Dực Xà tốt nhất, cmn, nhất định nhất định phải có!
Giữa trưa bốn nữ nhân cơm canh khẳng định là không tệ, hiện tại ở nhà xây nhà ở, cơm canh bộ lạc có bảo đảm, mấy giống cái cũng không tới đó ăn, mà lấy thức ăn về trực tiếp nấu ở nhà Liễu Thư, mọi người ngồi vây quanh một bàn ăn cơm nói chuyện vẫn rất có không khí. Liễu Thư còn lấy móng giò ngày hôm qua mình giữ lại ra xào nấu, còn có càng tôm hùm rán hôm kia, chuẩn bị làm đồ ăn vặt, hiện tại mọi người cũng vừa cắn lách tách. Răng tiểu Lỗ Cách còn chưa có mọc chỉnh tề đâu, như ông chủ nhỏ cầm lấy một cái càng lớn sẽ không buông ra, cô còn lo lắng nhỏ như vậy, đừng để càng tôm làm nó bị thương. Nhìn hồi lâu, kết quả ngay cả a ma của nó cũng không thèm có phản ứng, mới liếc mắt khinh bỉ, cô quyết định về sau nên bình thường một chút, không cần ngạc nhiên như vậy—— hu hu, rốt cuộc là ai không bình thường QAQ!
Đợi khi bếp lò dựng xong trong sân hơn nữa hong một ngày, mấy giống cái tranh thủ lúc rảnh rỗi nung gốm ở trong này, thời gian cũng theo đó mà chớp mắt trôi qua. Trong gió thổi bốn phương, trong nháy mắt theo Liễu Thư và Allen khế ước đến bây giờ đã có hơn ba tháng, lúc này không lâu, nhưng mà không tính ngắn. Mỗi ngày bận rộn làm việc, vừa quay đầu mới thấy thì ra đã qua lâu như vậy.
Bởi vì nơi này thời gian năm tháng ngày đều gia tốc kéo dài, ngay cả thời gian qua mau, chẳng qua cũng chịu đựng sắp đến ngày hè thôi. Hôm nay Liễu Thư ôm một cái cái bình to bụng cố sức đè nén ở bên trong.
"Vù vù ~" thở gấp một hơi, lại dùng tay đè mạnh một chút, xác định đáy bình bị mình ép tới căng đầy rồi, thế này mới quơ lấy một nắm rau xanh xếp chồng bỏ vào trong bình, nắm muối từ một cái bình nhỏ khác rải lên, lại đè, rồi một trận tuần hoàn như thế.
Thời gian ba tháng bộ lạc đã làm xong toàn bộ nhà ở, ở khi gian nhà cuối cùng hoàn toàn làm xong, người toàn bộ bộ lạc tụ cùng một chỗ liên hoan ca múa. Thậm chí có người cực vui mà khóc, nhà ở, có nhà ở rồi bọn họ nhất định không bao giờ cần ở trong sơn động râm mát lại ẩm ướt nữa, hoặc là lều trại căn bản không chịu nổi một hồi mưa gió, bọn họ có chỗ ở ổn định củng cố, chân chính che gió che mưa.
Sau khi cất xong nhà ở, các thú nhân bị để đó không dùng một đoạn thời gian giống như nổi điên mà tùy ý đi một trận trong rừng rậm, tai họa không nhẹ không ít động vật gần đây được an nhàn. Nhưng nhìn bọn họ khiêng con mồi của mình vui tươi hớn hở kêu gào trở về, tất cả mọi người đều hoan hô chúc mừng. Diendanlequydon~ChieuNinh
Mà thừa dịp phong trào sôi nổi này hai người Kathy và Alice được đền bù như nguyện lần lượt khế ước cùng hai anh em Abby Ngải Đạt, nhưng mà xảy ra chút biến cố. Vốn là Kathy muốn trước, nhưng mọi người thương lượng, dù sao Ngải Đạt cũng là anh cả cho nên cuối cùng vẫn là Alice trước, cái này không có gì Kathy cũng cũng không thèm để ý. Hôm đó đưa tặng lễ vật mình chuẩn bị xong từ lâu, đồ gốm làm đồ dùng phòng bếp, mỗi cái đều làm rất hợp quy tắc, hiển nhiên là mất không ít tâm tư. Alice cũng bánh ít đi, bánh quy lại, biết tay nghề của mình không khéo nên làm rất nhiều món ăn, đều là thịt khô thịt hun và hoa quả khô, Kathy không quá am hiểu mấy thứ này, tuy rằng làm được cũng không kém, nhưng mà ăn được hay không thì khác rồi.
Liễu Thư vẫn là vẽ một thân quần áo và trang sức tân hôn xinh đẹp cho hai người, cô cũng chỉ có thể lấy ra cái này, nhưng mà chế tác quần áo thì cần dựa vào Eva. Không có biện pháp nơi này chỉ có cô ấy là giỏi nhất làm mấy việc châm tuyến này, phải nói không hổ là hiền thê lương mẫu, toát mồ hôi ~
Việc này kết thúc, đồ gốm cũng tiến vào trong mắt người của bộ lạc, Liễu Thư không thể nói rõ ánh mắt của tộc trưởng và Vu y nhìn đến đồ gốm, dù sao muốn cô miêu tả mà nói thì chính là các loại phức tạp, nhưng duy nhất có thể khẳng định chính là vui mừng cực kỳ. Tuy rằng trước kia đối đãi với Liễu Thư cũng là thực thích, nhưng mà lần này chỉ còn kém không đặt cô lên trên dàn tế thần thú mà cung phụng. Ngẫm lại lúc ấy tộc trưởng nhấn mạnh nói thần thú phù hộ, còn có cái gì mà sứ giả thần thú linh tinh, hiện tại nhớ tới đến đều cảm thấy làm cho người ta rối rắm.
Đồ gốm xuất hiện dẫn tới một cơn gió mới trong bộ lạc, nhất là mấy người Liễu Thư trước làm ra loại đồ dùng này, gần như được chiếu cố mỗi ngày, vì để liếc mắt nhìn một cái đồ gốm rốt cuộc là cái dạng gì, cũng thiếu chút nữa đạp đổ cửa mới nhà cô. Nhất là mỗi lần người đến còn có thể mang chút này nọ, ăn uống đều có, rất làm cho Liễu Thư ngượng ngùng, nhưng chính là ngăn cản không được, chỉ có thể nhận lấy, vì thế còn đưa vài món đồ gốm đi ra ngoài.
Như vậy cũng không phải biện pháp, ở sau khi biết Liễu Thư nguyện ý dạy cho người bộ lạc phương pháp chế tác đồ gốm, mấy người tộc trưởng đều rất cảm động, lôi kéo Liễu Thư còn kém chút nữa thì nước mắt chảy dài cảm tạ. Cuối cùng tộc trưởng Vu y hợp lại trực tiếp để cho mỗi nhà mỗi hộ rút ra một người đi theo bốn người Liễu Thư Kathy học, đợi học xong lại đi chỉ cho trong nhà mình. Về sau tự mình dựng lò ngay ở trong nhà mình nung gốm, vừa vặn tự cung tự cấp. Nghĩ đến lò nung cũng quá khó dựng, chủ yếu hong khô bên trong gì đó Liễu Thư không quá hiểu biết, nên biện pháp này rất tốt, vì thế đều rất vui mừng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT