Thời điểm ăn cơm chiều hai khay to tôm hùm rán giòn dầu ớt chính là món chính, tôm này làm thật là nhiều, phải biết rằng bạn lữ nhà mình là thú nhân, sức ăn đó... Khay không lớn chút thì làm sao bây giờ? Nhưng mà cũng không phải chỉ có ăn tôm, Liễu Thư còn nấu nồi canh khoai lang ở trong nồi, vừa ăn vừa uống mới đủ vị.
"Ăn ngon không?" Đồ ăn lên bàn, người cũng ngồi, Liễu Thư không có bắt đầu ăn trước, mà là gắp một con tôm hùm chua cay để vào trong bát Allen, nhìn hắn ăn mà vẻ mặt chờ mong hỏi. Kỳ thực trù nghệ của cô không thể nói là tốt, nhưng bản thân làm cơm luôn hy vọng người khác thích, nhất là người trong lòng của mình nữa.
Gắp một con tôm nhỏ bỏ vào trong miệng, tôm này đều được làm sạch sẽ, căn bản không cần bóc vỏ, huống chi ở trong mắt Liễu Thư thì vỏ tôm có thể có dinh dưỡng, ăn ngon, nhất là tôm thiên nhiên tươi mới như vậy.
Hương vị tôm chua cay thơm ngon vừa miệng, ngay cả so với chính thống thì kém hơn mấy vị, nhưng đối với đại lục thú nhân "quê mùa" mà nói, cũng nhất định là mỹ vị nhân gian. Nhai mấy cái rồi nhấm nuốt nuốt xuống, Allen yên lặng nghĩ vẫn là hơi nhỏ quá không đủ gặm, chợt khuôn mặt tuấn tú giãn ra không ngừng gật đầu: "Ăn ngon." Nói xong rất ân cần gắp một đũa cho Liễu Thư, một cái gắp là mấy con tôm.
Cắn một cái, hương vị cũng gần như trùng hợp cùng trong trí nhớ. Đột nhiên Liễu Thư phát hiện cô không ngừng mang từng thứ từng thứ ở hiện đại đến thế giới này. Chẳng những là vì làm cho cuộc sống của mình rất tốt, cũng là một loại chấp niệm ở sâu trong nội tâm. Tinh cầu màu xanh tại địa phương xa xôi vĩnh viễn là gia hương của cô, mà cô rốt cuộc là không trở về được, duy nhất có thể làm chính là trấn an chính mình. Điểm này cô cảm thấy mình làm rất tốt, nhìn xem hiện tại thứ quen thuộc chung quanh càng ngày càng nhiều...
Tôm chua cay vẫn không quá đủ cay, Liễu Thư cảm thấy ăn không quá đủ vị, chủ yếu là bởi vì ớt là tươi mới hái, không có làm ớt khô, nhưng mà rốt cuộc đã rất không tệ. Cô lại nếm thử tôm bọc dịch trứng chiên, rán qua dầu mỡ thật giòn ngon, bề ngoài lại là vàng óng ánh còn rất đẹp mắt, thời điểm ướp chỉ để chút cay, chủ yếu nếm cái vị cay, khẩu vị này vừa vặn.
Một bữa cơm đôi vợ chồng trẻ ăn khí thế ngất trời, ớt cay còn có tác dụng chậm, càng ăn càng cay, thật sự làm cho người ta chịu không nổi. May mà có canh khoai lang nên tốt xấu gì cũng có thể dịu đi một chút, đợi hai người xử lý toàn bộ hai khay tôm cộng thêm một nồi canh khoai lang thì quả nhiên là ưỡn một bụng ăn no ra.
Allen ăn toàn thân lửa nóng, nhìn Liễu Thư cũng không khá hơn chút nào, quần áo trên người đều bị kéo mở, dây cài trước ngực cũng bị kéo xuống dưới, trước ngực mở ra hơi lớn chút, góc độ của hắn vừa vặn có thể nhìn thấy no đủ mượt mà thì nhất thời miệng đắng lưỡi khô. Nói đến Allen đau lòng Liễu Thư sợ thân thể cô chịu không nổi, giống cái luôn yếu nhược một chút, nhiều ngày tới nay trừ bỏ vừa khế ước mỗi đêm thì nhiều đến vài lần ra, lúc khác đều là chuyển biến tốt thì thu, mỗi ngày tiết chế thực sự khổ hạnh mà.
Ăn uống no đủ thì Liễu Thư có chút lười nhúc nhích, lúc này trời bên ngoài cũng toàn tối đen trong phòng đốt cây đuốc lên, lò sưởi cũng đang đốt lửa. Cô nghĩ trong nồi còn ấm nước thì muốn đứng lên gột rửa, tắm xong đi ngủ ngày mai còn phải nung gốm nữa, cũng không biết có thể lấy được thành công hay không. Nhưng vừa động như vậy thì cảm giác được một tầm mắt nhìn gắt gao, cô ngẩng đầu nhìn lên vừa vặn đụng phải tầm mắt lửa nóng của Allen chăm chú nhìn tới đây.
Ánh lửa nhảy lên làm nổi bật trong đôi mắt tối đen của Allen giống như là dâng lên hai đám lửa nhỏ, nóng bỏng như vậy Liễu Thư thấy giống như mình cũng nóng lên, vội vàng quay đầu đi: "Cả người mồ hôi, tắm trước đi." Ai chẳng biết đây là cái tình huống gì, nhưng mà nghĩ hôm nay mình mới đổi giường mới vẫn nên tẩy sạch rồi nói sau, bận rộn một ngày cả người đầy bùn bụi thôi.
"Được..." Allen gật đầu dứt khoát, trong đầu thật sự nghĩ, vẫn phải ấn theo tâm ý của Liễu Thư, nửa điểm không do dự mà gật đầu đáp ứng, chợt lập tức đứng lên: "Anh đi chuẩn bị nước cho em." Dứt lời liền nhấc chân chạy lấy người, dáng vẻ giống như đặc biệt muốn gia tăng tốc độ, Liễu Thư nhìn thật buồn cười một trận lại thấy lòng tràn đầy, sau đó cũng không do dự bao nhiêu liền đi lấy quần áo giặt sạch sẽ đến đổi.
Lấy quần áo ra thì Allen đã lấy xong nước, xà phòng gì đó đều chuẩn bị tốt, nhìn Liễu Thư chằm chằm không rời. Ngay tại khi cô do dự có phải hẳn là gọi hắn cùng nhau tắm hay không, nhưng mà thùng tắm này tuy lớn thêm một thú nhân mà nói thì có vẻ chen chúc. Nếu đến lúc đó lau súng cướp cò rồi trực tiếp trong thùng tắm... Lại nói cô vẫn thích giường mềm mại, như vậy thoải mái chút. Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh
Nhưng mà hiển nhiên Allen vẫn là một người rất đứng đắn, có lẽ là cân nhắc vì Liễu Thư, chỉ bỏ lại một câu: "Tắm đi." Thì đóng cửa phòng bếp lại, sau đó bản thân thì gấp gáp rời đi.
Liễu Thư tắm rửa cũng không thích kéo dài, không lâu sau thì đã tắm xong, bỏ quần áo dơ tới trong chậu gỗ chuyên môn chờ ngày mai giặt, mở cửa phòng rồi đi ra ngoài. Vừa ra tới thì vừa vặn chống lại Allen cũng vào cửa nhà đang đóng cửa, nhìn tóc hắn còn đang tích nước thì nhất thời bất mãn nhíu mày, tiến lên không vui nói: "Anh đi bên dòng suối tắm rửa hả?"
Bị phát hiện, Allen chột dạ, ấp úng cũng không biết nói cái gì cho phải, một hồi lâu một câu: "Như vậy nhanh chút." Vừa muốn tiết kiệm chút thời gian, mặt khác cũng quả thật là mình rất nóng.
Cô tức giận lườm hắn một cái, vẫn khiển trách: "Cho dù là như vậy cũng không nên tắm nước lạnh, như vậy không tốt cho thân thể." Nhìn hắn muốn nói gì, mắt trừng qua: "Đừng nói với em thân thể anh khỏe, cho dù như vậy cũng không chịu nổi anh ép buộc."
Thấy Liễu Thư giống như thật sự tức giận, Allen lập tức sợ, cúi đầu ginog61 như một con cún to xác đáng thương hề hề cọ tới, giang hai tay ôm lấy Liễu Thư, ngửi hương vị trên người cô vừa tắm rửa xong nhỏ giọng xin lỗi: "Được rồi, anh sai rồi, lần sau anh sẽ không tắm ở trong nước lạnh, em đừng nóng giận được không."
Đây quả thực là làm bậy! Oán hận mắng ở trong lòng như vậy, Liễu Thư rất không chịu nổi nhất là bộ dạng mèo bự nhà mình hóa thân trung khuyển giả bộ đáng thương, vẻ mặt ủy khuất. Rõ ràng không có biến hóa, nhưng giống như có thể nhìn thấy trên đấu hắn có hai cái tai tam giác lông xù rũ xuống một nửa, muốn có bao nhiêu đáng thương thì có bao nhiêu đáng thương. Cô biết con hàng này là nắm lấy điểm yếu của cô, chính là biết cô tuyệt đối là mềm lòng đến rối tinh rối mù khi hắn như thế, mới nhiều lần như vậy. Nhưng cô cũng không không chịu thua kém còn đặc biệt mắc mưu nhiều lần, bọn họ gọi là gì nhỉ, một người nguyện đánh một người nguyện chịu đòn sao... thật 囧 có được hay không.
"Hừ, nhớ kỹ là tốt rồi." Cuối cùng vẫn còn lại rầm rì một lần nữa trước khi mềm lòng, vuốt ve lên đầu thú nhân, vuốt thấy ẩm ướt thì lập tức lấy da thú khô lau đầu cho hắn, vừa lau vừa nói: "Không phải không cho anh tắm, hiện tại trời còn rét dễ dàng sinh bệnh nhất, biết thân thể anh cường hãn, nhưng mà em lo lắng."
Allen ngây ngất không thôi, trong lòng nghe lời Liễu Thư nói miễn bàn có bao nhiêu vui vẻ, lúc này vươn tay lên: "Em nói rất đúng, anh đều nghe lời em."
Cô vừa lòng gật gật đầu, tăng thêm lực độ lau tóc trên tay, lúc này mới lại nói: "Đợi khi màu hè đến tắm nhiều là không có vấn đề gì."
"Ừ ừ, Tiểu Thư nói cái gì thì là cái đó." Tràn đầy sủng nịnh, quả thực không ngọt người không đền mạng, nhưng mà thật là rất hưởng thụ.
Tóc lau khô nửa thì dừng lại, Liễu Thư xoay người đi hong, quay đầu thì nhìn thấy mèo bự dán sát lên, gần như là muốn làm nũng, ấp a ấp úng: "Tiểu Thư... Chúng ta ngủ đi..." Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh
Khóe miệng co rút, trợn mắt nhìn con hàng này, nhưng cũng biết hắn nhẫn nửa ngày còn đi tắm nước lạnh cũng không dễ dàng, nên cô đỏ mặt gật gật đầu: "Ừ."
Sau khi nhận lệnh thú nhân cười càng vui vẻ, duỗi cánh tay dài ra rồi ôm người vào trong lòng, vội vàng đi tới phòng ngủ, hành động vội vàng này làm cho Liễu Thư càng không được tự nhiên, khụ khụ, tuy rằng cái gì cũng cái gì kia... Nhưng rốt cuộc vẫn là thẹn thùng có được không.
Vì thế, một đêm ái ân nước như, cây đuốc lay động ngọn lửa thiêu đốt tới hơn phân nửa đêm...
Ngày hôm sau Liễu Thư dậy sớm, mặc dù thân mình có chút đau nhức nhưng cũng có thể xem nhẹ không đáng kể. Nam nhân ở phương diện nào đó quả nhiên là không cần thầy dạy cũng biết, cho dù là thú nhân ngây thơ, mới ban đầu còn ngốc đến bây giờ còn kém thành thục dày dặn, kinh nghiệm lên rồi, cũng có cân nhắc. Một phen ép buộc như vậy Liễu Thư cảm thấy mình còn có thể đứng lên hơn nữa còn vui vẻ, kỳ thực cô cũng thăng cấp.
Điểm tâm là Allen làm, chủ yếu là đau lòng Liễu Thư, cũng không biết vì sao giống như là bởi vì khế ước, cảm giác mình có chỗ dựa vào, Liễu Thư càng ngày càng lười, ví dụ như cô thực thích ngủ nướng, đương nhiên ở nơi này không chủ trương ngươi ngủ bao mới dậy.
Cho dù Liễu Thư ngủ một ngày thì Allen còn vui sướng hài lòng để cho cô nghỉ ngơi nhiều nửa kìa, thật sự là bị làm hư mà. Có đôi khi Liễu Thư sẽ cảm khái một phen như vậy, sau đó cuộc sống tiếp tục đi qua con đường bị "Làm hư" vừa đi là không đường trở về nữa, thật sự là rất không đủ.
Nếu cô ngủ nướng, lại ngủ nướng, thì điểm tâm cũng sẽ đặt ở trên người Allen, nhưng mà nhìn bộ dạng ngọt như mật của hắn thì biết, không chừng hắn cực kỳ cam lòng đối với việc có thể chăm sóc nàng dâu hiền hơn nữa hoạt động cho ăn no ăn no này đâu.
"À, đúng rồi, tối hôm qua làm trễ như thế nên đã quên nói cho anh một chuyện." Vừa nghĩ tới tối hôm qua, Liễu Thư chính là đỏ mặt lên, tiếp theo cũng không nhìn tầm mắt sáng quắc của Allen, nói ra chuyện đồ gốm, làm đồ gốm rất quan trọng.
Allen không hiểu những thứ này, nhưng mà không có nghĩa là hắn không hiểu được diệu dụng của cái gọi là đồ gốm, nghĩ đến không cần năm ba ngày thì đổi khay, đồ vật chứa đựng trong nhà cũng nhiều, mà quan trọng hơn là Liễu Thư chờ mong và yêu thích, thế này mới làm cho hắn càng thêm cảm thấy hứng thú.
"Việc nung đốt để anh ở lại giúp em đi." Thì ra ngày hôm qua hắn trở về sở dĩ nhìn đến cô bùn đầy người là nguyên nhân này.
"Không cần, chỉ là vài cái đồ gốm mà thôi bản thân em có thể, còn có Kathy mà, đừng lo lắng, anh còn phải hỗ trợ cất nhà nữa, mọi người đều rất bận rộn. Hơn nữa em cũng cảm thấy không có chuyện gì làm, vừa vặn có thể làm thứ này."
Ngẫm lại ngày hôm qua hình như là Kathy hỗ trợ vác một giỏ đất trở về, có vẻ giống cái nào đó vẫn có chỗ hữu dụng, thế này Allen mới gật gật đầu: "Được rồi, nhưng em phải cẩn thận một chút, đừng quá mệt." Nghĩ nghĩ lại nói: "Kỳ thực Kathy có khí lực hơn em."
Mạnh hơn cô? Cô nghe một câu này mà sửng sửng sốt sốt, hồi lâu mới hồi hồn hiểu được hàm nghĩa trong đó —— nếu cô lợi hại một chút, cô sẽ không sơ ý lấy roi quất đi!
Vì sao cô không phát hiện thì ra con hàng này cũng có một mặt phúc hắc như vậy, nhưng mà... cô rất thích...
Hết chương 55_Q2.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT