Phía sau lớp mặt nạ lại có thể là gương mặt tuấn mỹ, từng đường nét trên khuôn mặt vô cùng đẹp đẽ,mê người. Có thể thấy sống mũi cao thẳng, môi đỏ mọng, cùng với mái tóc trắng càng trở bên tà mị. Cả nữ nhân như nàng cũng ghen tị a. Đúng là cực phẩm hiếm có trên đời. Bạch Kiếm Anh nhìn đến tim muốn nhảy ra ngoài. Tên nào dám nói hắn bị hủy dung, xấu xí nàng liền đập chết tên đó. Triệu Hàn Kỳ xấu xí trên đời này còn có nam nhân nào soái sao?
"Mau lau nước miếng" Triệu Hàn Kỳ mày đẹp nhíu lại nhìn nữ nhân trước mắt đang lau miệng. Vừa rồi còn nhìn hắn như thịt mà muốn ăn =.= nữ nhân thật quá đáng sợ. Là hắn sơ ý rồi, Bạch Kiếm Anh lại có công lực cao như vậy chỉ trong chốc lát liền tự giải được huyệt đạo. Ma Cô của Ma ung đúng là không dễ đối phó. Hừ.
Bạch Kiếm Anh lúc này thật muốn tìm cái lỗ nào chui xuống. Quá mất hình tượng, rõ ràng đến đây để trộm lại có thể bị Triệu Hàn Kỳ biến thành bộ dạng này, truyền ra ngoài nàng thật sự không còn mặt mũi nào gặp người khác nha. Thật sự không có tiền đồ. Chỉ trách hắn quá yêu nghiệt thôi.
"Ngươi bây giờ muốn gì? Đừng nghĩ mình soái rồi bắt nạt tiểu cô nương yếu đuối như ta" Bạch Kiếm Anh chỉ Triệu Hàn Kỳ nói, muốn động thủ xem ra nàng không đánh lại hắn rồi. Đành tính đến cách khác.
"Ta còn hỏi ngươi muốn gì? Đêm hôm chạy đến phòng ta, còn nhìn ta bằng ánh mắt đó. Tiểu cô nương yếu đuối? Còn không nghĩ lại mình như thế nào" Triệu Hàn Kỳ nhếch môi. Lời nói của nha đầu thật khó lọt tai, hắn không sợ bị nàng ăn mất thì thôi nàng lại sợ cái gì?
"..." Bạch Kiếm Anh hoàn toàn câm nín.
"Bản vương muốn cùng ngươi làm một giao dịch"
----
Bạch Kiếm Anh dùng khinh công đi ra khỏi vương phủ. Hù chết nàng rồi, cũng may hắn không làm khó nàng.
"Tiểu thư" là Hạ Băng và Hạ Tuyết.
"Các ngươi đi đâu?" Bạch Kiếm Anh nhìn Hạ Băng và Hạ Tuyết, tại sao lại chạy đến đây?
"Tiểu thư à, còn không phải vì người sao? Người mà có chuyện gì Hạ Băng làm sao đền lại cho Ma Tôn, Quỷ Mẫu đây" Hạ Băng và Hạ Tuyết nhìn Bạch Kiếm Anh không sao liền cảm thấy yên tâm.
"Ta làm sao được chứ, Triệu Hàn Kỳ không sợ ta thì thôi ta làm sao sợ hắn" Vị tiểu thư nào đó nói dối không chớp mắt.
Triệu Hàn Kỳ thân người cao lớn đứng trên cây to gần đó. Nghe những lời này đột nhiên cảm thấy không lọt tai, lúc nãy là nữ nhân nào mặt mày đủ loại biểu tình đặc sắc trong lòng hắn còn không dám phản kháng vậy a?
"Nhưng mà Triệu Hàn Kỳ lại vô cùng yêu nghiệt nha, chính cực phẩm mỹ nam tử" nói đến đây còn không cần mặt mũi đưa hai tay áp vào má nóng hỏi đỏ lên, một bộ mặt si mê. Hạ Băng, Hạ Tuyết liền khinh bỉ tiểu thư lại háo sắc như vậy.
Vào tai Triệu Hàn Kỳ đột nhiên tâm trạng trở nên tốt một chút, xem như nha đầu có mắt nhìn.
"Như vậy hai người quyết một trận sinh tử sao? Nhị vương gia chết rồi à" Hạ Tuyết thông qua lờ tiểu thư nói đã thấy mặt của nhị vương gia, liền không phải đã giao đấu, lời vừa nói liền bị cốc đầu.
"Ngươi nghĩ lung tung gì vậy, không đến mức đó. Về kể các ngươi nghe, mai ta còn phải thành thân" Bạch Kiếm Anh nói xong liền kéo Hạ Băng Hạ Tuyết về.
Bạch Kiếm Anh đi, Triệu Hàn Kỳ liền nhảy xuống đất, còn biết ngày mai phải thành thân? Lại dám đi đến phủ hắn trộm, nha đầu ngốc.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT