Dịch giả: KenSeki

Xuân qua, thu tới, thấm thoát đã lại nửa năm nữa trôi qua...

Dưới sự chỉ bảo của Thôi Bác Văn, Đoàn Dự đã hoàn toàn thành thục tuyệt kỹ Lăng Ba Vi Bộ.

Kỳ thật lão Thôi cũng chỉ biểu diễn có hai lần mà thôi, Đoàn Dự lại có trí nhớ kinh người, sau hai lần quan sát, thì đã ghi nhớ toàn bộ lộ tuyến và kỹ xảo phát lực của bộ pháp.

Lúc này, nhìn Đoàn Dự một con khỉ con, đang nhảy nhót lúc trái lúc phải ở dưới đáy cốc, vô cùng sung sướng!

Thôi Bác Văn lười biếng nằm ngửa trên cỏ, thư thả ngắm ánh trăng trên bầu trời.

Trăng thật tròn... Nếu không bị xuyên không, có lẽ giờ này ở nhà đã là Trung Thu rồi! Haizz!

Tính toán thời gian, thì ngày mai có lẽ cũng đến lúc nên đi ra ngoài, dù sao hắn cũng đã ngẩn ngơ trong cái sơn cốc bỏ đi này hai năm rồi.

Bình thường thì không lúc nào không tưởng tượng cảnh thoát khỏi đây, nhưng đến lúc sắp ra đi lại có chút không nỡ, nói gì đi nữa thì đây cũng có thể coi nhưng nơi ở đầu tiên của hắn từ khi xuyên không đến thế giới này.

Hơi có cảm giác giống như nhà vậy, vừa nghĩ thế lại tự phản bác "Nhà có cái..khỉ! Cái sơn cốc bỏ đi cái gì cũng không có này, nếu không phải sợ đi ra ngoài bị người ta vặt đầu, thì làm gì có ai chịu ở chỗ chim không thèm ỉa này chứ."

...

"Tiểu Y! Ngươi đâu rồi?" Thôi Bác Văn lại liên hệ với Giới Linh Tiểu Y ở trong đầu.

"Ta ở đây, chủ nhân có việc gì sao?" Tiểu Y trả lời qua loa, giọng có hơi mất kiên nhẫn.

"Y? Người đang làm gì ở đây mà có vẻ vội vàng như vậy?"

Thôi Bác Văn rất nhạy cảm phát hiện ra có điều khác thường trong giọng nói của Tiểu Y.

Hắn lấy làm tò mò, lẽ ra với tư cách là một Giới Linh như nàng thì không thể có những biểu hiện bối rối như vậy được.

"Không có... Không có gì! Chủ nhân đa nghi rồi... vừa rồi ta chỉ đang kiểm tra lại mức độ tổn hại của Vạn Giới Chỉ mà thôi! Phải rồi! Đúng là như thế đấy ~"

Rõ ràng Tiểu Y đang có chút bối rối, nên vội vàng giải thích.

Không đúng! Nhất định là có chuyện, lão Thôi, lập tức cũng không nói nhảm nữa, mà nhắm mắt lại,kết nối với không gian Vạn Giới, trong đầu dần hiện ra hình ảnh chiếc nhẫn.

Trong nháy mắt! Thôi Bác Văn liền tiến vào trong không gian Vạn Giới, xung quanh vẫn là đám sương màu tím lượn lờ như lần trước, không có gì thay đổi.

Nhưng mà hình như có gì đó không đúng! Nét mặt Thôi Bác Văn nghi ngờ nhìn Tiểu Y đang bay từ xa tới, cảm giác có gì đó khác khác lúc trước.

"Khác chỗ nào nhỉ!?" Thôi Bác Văn lâm vào trầm tư...

"Rút cuộc là khác ở đâu đây..."

Đúng rồi! Lần trước đến đây, Tiểu Y chỉ mặc một bộ quần áo đơn giản, mà lần này...hình như trên cổ nàng có thêm một sợi dây chuyền... không chỉ có thế, còn có khuyên tai, nhẫn,.... ý! Kiểu tóc hình như cũng đã thay đổi!

"Con bé tiểu Giới Linh còn có thể tự mình trang điểm hay sao?"

Thôi Bác Văn cảm thấy đây là một vấn đề không hề nhỏ!

"Hừ hừ! Nói ta nghe, ở đâu ra mấy thứ này!?"

Lão Thôi nhìn chằm chằm vào Tiểu Y, ra vẻ đã biết tất cả, hắn là ai chứ, có thể đem một vật trị giá 200 đồng ép xuống còn 10 đồng, làm cho mấy tên gian thương lõi đời cũng phải cứng họng, tầm cỡ level tân thủ như ngươi thì anh không chấp.

Hơn nữa hắn nói ra mấy lời này cũng rất khéo léo cài cắm bẫy rập, không hỏi thẳng ra cụ thể là cái gì, mà chỉ hỏi chung chung một cách qua loa mà thôi

Tiểu Y bị hỏi, thì bối rối một hồi, bàn tay nhỏ bé óng ánh bàn tay nhỏ bé khẩn trương cầm lấy góc áo, mắt nhỏ nhìn chằm chằm vào mũi chân, bày ra điệu bộ đáng thương, yếu ớt trả lời:" Là...tạo bằng điểm năng lượng"

"Cái gì.. tạo từ điểm năng lượng? Mấy thứ trang sức này đều là từ điểm năng lượng sao?

"Ừm!"

Tiểu Y gật gật cái đầu nhỏ một cái, rồi lại tiếp tục cúi đầu, tỏ vẻ biết lỗi.

Thôi Bác Văn đờ đẫn! Con nha đầu này còn có bổn sự như thế sao?

Như thế chẳng phải là có thể tạo ra một ít đồ vật ở thế giới này không có, rồi đem đi lừa đám người thổ địa ở đây sao!!

Điều đầu tiên Thôi Bác Văn nghĩ đến chính là điều này có thể dùng điểm năng lượng để đổi lợi ích, còn về phần Tiểu Y tự tạo ra mấy đồ trang sức lặt vặt thì hắn cũng không thèm để ý, trong hai năm qua, nếu không có Tiểu Y làm bạn, thì không đoán chừng giờ này hắn đã quên mất cách nói chuyện rồi, hoặc cũng có thể cô đơn lạnh lẽo mà chết từ lâu.

Vì vậy trong lòng hắn, thì địa vị của Tiểu Y nặng hơn nhiều so với mấy cái đồ trang sức kia, với lại chỉ là mấy thứ trang sức linh tính, chắc cũng không tốn bao nhiêu điểm năng lượng?

Quan trọng nhất là... nhìn dáng người không kém minh tinh của Tiểu Y, khiến trái tim Thôi Bác Văn cũng có chút rung rinh, thêm nữa nhớ lại Tiểu Y phải một mình ở trong cái không gian này, trừ hắn ra thì cũng không có ai khác để nói chuyện giải sầu, thế nên tạo ra mấy thứ đồ trang sức giải buồn cũng là thông cảm được.

"Được rồi, cũng chỉ là một ít điểm năng lượng thôi! Không sao cả! Ngươi vui vẻ là được rồi!"

Tiểu Y gật đầu nhẹ, cảm kích!

"Tiểu Y! Mấy thứ này tốn hết bao nhiêu điểm năng lượng? Có thể mang đồ vật ra bên ngoài không gian Vạn Giới hay không? Có phải cần có bản vẽ thiết kế gì đó là cái gì cũng có thể chế tạo được phải không?"

Thôi Bác Văn đã nghĩ từ lâu làm nào cho Tiểu Y đi ra bên ngoài trò chuyện với hắn, nhưng Tiểu Y tỏ ý bảo, trước mắt thì năng lượng của Vạn Giới Chỉ không đủ để cho nàng đi ra ngoài.

Thôi Bác Văn đành phải hậm hực bỏ qua việc này, bây giờ nhìn nàng có thể biến ra đồ vật, nhưng lại không thể mang ra ngoài, thì thật là đáng tiếc!

"Cũng có thể! Mấy thứ này chỉ cần một nghìn năng lượng là chế tạo được rồi, với lại chỉ cần ngươi có thể nghĩ ra được, nhưng không quá phức tạp thì ta có thể giúp ngươi chế tạo được!"

Nói đến việc chế tạo, Tiểu Y liền vô cùng hưng phấn, hoa chân múa tay giảng giải, đem ném cái dáng vẻ đáng thương lên chính tầng mây.

Một nghìn điểm năng lượng thì cũng có thể chấp nhận được, Thôi Bác Văn thầm gật đầu.

Nhìn trên người Tiểu Y có ít nhất cũng năm sáu loại trang sức, tính một cách có lợi nhất, thì chẳng phải có thể ở trong không gian Vạn Giới chế tạo ra các loại như pha lê kim cương, lại còn súng ống, đạn dược các kiểu nữa, lúc này Thôi Bác Văn đang rơi vào mộng tưởng vô cùng vô tận.

"Phải rồi! Tiểu Y mau giúp ta chế một bộ quần áo, cứ dựa theo kiểu trang phục đời Đường, có cả nội y đủ bộ nhé!"

Tiểu Y đúng là, có thể chế tạo đồ vật mà không nói cho hắn biết, làm hại hắn lúc trước bị mất mặt.

"Việc này...! Chủ nhân, không đủ điểm năng lượng, không thể chế tạo được!" Tiểu Y bị hỏi bất ngờ! Thuận miệng trả lời.

"Cái gì??? Ngươi nói gì! Tiểu Y! Ta không nghe rõ, ngươi có thể lập lại lần nữa không?"

Thôi Bác Văn ngẩn cả người, không đúng! Lúc trước hắn vừa mới khua môi múa mép gạt Đoàn Dự,liền lấy được không dưới nghìn điểm năng lương nhân quả, rồi sau khi Đoàn Dự bái sư, hắn lại có thêm hơn một vạn, như thế nào giờ lại không đủ.

"Chủ nhân, thật sự không đủ năng lượng để chế tạo quần áo!"

"Sao có thể như thế, kể cả ta có ngu dốt về tính toán, nhưng trước sau cả thảy cũng biết là ta đã được hơn một vạn điểm năng lượng, như thế nào bây giờ đến một nghìn cũng không đủ hả?"

Thôi Bác Văn nổi giận, cái này nhẫn bỏ đi này không lẽ lại bị hỏng, hoặc là khu vực lưu trữ năng lượng bị hỏng rồi? Điểm năng lượng của hắn đi đâu hết rồi, đây chính là do nãy giờ hắn vất vả lừa gạt Đoàn Dự mới có được.

Làm sao bây giờ lại không còn, như thế nào lại không đủ!

"Không có sai mà, chủ nhân, trang phục cần một nghìn điểm, nội y cần một nghìn điểm, tổng cộng là hai nghìn điểm,mà chủ nhân chỉ còn thừa có chín trăm điểm thôi."

Tiểu Y dơ bàn tay đếm ngón tay, rồi nói với Thôi Bác Văn.

"Chín trăm... điểm? Thế số còn lại đi đâu mất rồi!?"

Lão Thôi chết ngất luôn rồi! Hơn một vạn điểm không cánh mà bay, chẳng lẽ điểm nhận được từ lừa gạt Đoàn Dự đều là ảo sao! Không lẽ tất cả đều do hắn tưởng tượng ra sao?

Thôi Bác Văn trống rỗng, như người mất hồn.

"Thì ta đã chế đồ trang sức này, còn xây cả một phòng ở nữa! Không phải ngươi bảo không cần để ý sao?"

Bỗng nhiên hai mắt Tiểu Y sáng lên, nhìn Thôi Bác Văn với vẻ mặt khó hiểu.

"Không phải ngươi nói chỉ tốn có một nghìn điểm sao!~~..."

Lão Thôi gào khản cả giọng, hỏi! Hơn một vạn điểm đó má, hóa ra tất không phải là ảo ảnh, mà đều đã bị Tiểu Y phá sạch!

"Thì đúng là một nghìn mà, mỗi thứ tốn một nghìn điểm không sai!"

Tiểu Y quả quyết nói.

Phốc ~ ~ ~

Thôi Bác Văn phun máu...

Hóa ra là hắn đã trách nhầm Tiểu Y sao!

Là bản thân hắn hiểu sai rồi ~! Chết tiệt aaaa ~~

Mỗi thứ là một nghìn điểm a... Nhìn xem, hai cái nhẫn, một vòng cổ, một đôi khuyên tai, còn cả một cái kẹp tóc, đúng rồi, còn cả một căn phòng nữa!

A aaaaa!! Nàng còn tạo một căn phòng ở cho mình nữa...

Hình như bản thân lão Thôi còn phải ngủ trên cỏ mà, Tiểu Y thì đã xây hẳn riêng một căn phòng...!

Thôi Bác Văn cảm thấy trong lòng chảy máu... Thật sự là như bị một con dao đâm thấu tâm can...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play