Dịch giả: KenSeki

“Nói đến đâu rồi nhỉ, đúng rồi, chủ nhân mau để tâm liên hệ với chiếc nhẫn, hình dung ra nó, cảm nhận nó đi.” Tiểu Y nói.

Thôi Bác Văn nghe thế thì lại sững sờ, nói: “Cảm nhận chiếc nhẫn sao? Nơi này không phải bên trong không gian của chiếc nhẫn à, sao lại còn đi tưởng tượng nó làm gì?

Tiểu Y nhẹ nhàng gật đầu, rồi lại lắc đầu: “Nơi này đúng là Vạn Giới Không Gian, nhưng mà… ai nha... không nói rõ được, tóm lại là chủ nhân cứ nhắm mắt lại giống như lúc tiến vào Vạn Giới Không Gian ấy, hình dung lại hình ảnh chiếc nhẫn đi.”

Mặc dù Thôi Bác Văn khó hiểu, nhưng vẫn hình dung lại hình ảnh chiếc nhẫn, khoanh chân ngồi xuống, về phần tại sao hắn không đến ngồi lên cái ngai kia, thì hoàn toàn là do Thôi Bác Văn không có ý định đó, hắn cảm giác ngồi lên đó sẽ lại bị điện giật..

Trong đầu Thôi Bác Văn dần hiện ra hình ảnh của chiếc nhẫn, lúc này thân thể tinh thần đang vào chiếc nhẫn, rõ ràng so với lúc trước thì hoàn toàn khác, khi trước khi nhìn hình ảnh chiếc nhẫn để tiến vào đây, thì nó chỉ là một chiếc nhẫn đơn giản, mà hình dạng chiếc nhẫn lúc này hiện ra trong đầu hắn lại có thêm tử khí lượn lờ nhìn vô cùng quỷ dị.

Thôi Bác Văn lặng yên quan sát chiếc nhẫn, đây chính là vật có ràng buộc linh hồn với hắn…. đám tử khí kia nhìn rất quen, không chỉ giống như đã nhìn thấy ở bầu trời phía tòa lâu đài, ngay ở thế giới bên ngoài hắn cũng đã nhìn thấy.

【Hệ thống kiểm tra của chủ nhân đã đến, xin chào chủ nhân. 】

Một âm thanh kiểu robot lạnh bang vang lên, Thôi Bác Văn ngay lập tức nhận ra âm thanh rất quen thuộc, âm thanh này đã từng xuất hiện hai lần, lần đầu khi hắn thu nạp Vô Lượng Kiếm Động, lần thứ hai là khi thu nạp Nơi ở cũ của Vô Nhai Tử.

Không hiểu sao từ đầu hắn lại không có phát hiện ra âm thanh này rất khác so với giọng của Tiểu Y.

“Ngươi là ai?”

【Ta là ai, đang kiểm tra...】

【Cảnh báo... tư liệu không đầy đủ… tư liệu không đầy đủ… tư liệu không đầy đủ… tư liệu không đầy đủ…】

Cùng với tiếng cảnh báo vang lên, thì Thôi Bác Văn cũng cảm thấy đám tử khí vốn đang yên tĩnh cũng bắt đầu bạo động.

“Không cần kiểm tra nữa…” Thôi Bác Văn toát mồ hôi! Hắn thấy nếu tiếp tục cố tìm hiểu thêm thì chắc chắn sẽ gây ra phiền toái to, không bằng đi hỏi Tiểu Y xem rốt cuộc là chuyện gì cho lành.

Thôi Bác Văn mở mắt ra, lúc này hắn thấy sự việc đã vượt ngoài tầm hiểu biết của mình, nếu Tiểu Y đã là giới linh, vậy thì giọng nói từ chiếc nhẫn trong đầu hắn vừa rồi là của ai.

Dường như hiểu được nghi vấn trong lòng Thôi Bác Văn, Tiểu Y nói: “Có phải chủ nhân thấy rất kỳ quái đúng không? Ta đã là Giới Linh, vậy mà trong đầu người lại có một chiếc nhẫn khác!?”

Thôi Bác Văn nhẹ nhàng gật đầu, hắn không muốn cắt ngang lời Tiểu Y, Tiểu Y cũng nhìn hắn, thở dài nói: “Kỳ thật ta cũng cho rằng ta chính là Giới Linh, đó cũng là ấn tượng sau cùng của ta sau khi nhớ lại.”

“Ta tự thấy là không nhớ lầm, nhưng sau khi chủ nhân thu nạp được Cơ Duyên thứ hai, thì tất cả lại thay đổi.”

“Ngay trong quá trình thu nạp, ta cũng nghe thấy một âm thanh của máy móc, hệ thống kiểm tra cũng bị quấy nhiễu một cách bất thường, sau đó thì ta mất đi quyền không chế với toàn bộ chiếc nhẫn, hắn cũng bay ra từ trong cơ thể ta, rồi bay lên trời biến đi mất.”

“Ngay khoảnh khắc hắn biến mất, thì căn phòng ta tự tạo ra lúc trước cũng to ra, rồi dần xuất hiện quảng trường, mọi thứ bắt đầu thay đổi, mà lúc này ta quá hoảng hốt, cố gắng liên hệ với chủ nhân, nhưng không cách nào liên lạc được.”

Nghe đến đây, Thôi Bác Văn cũng nhớ lại, hình như sau khi thu nạp Vô Nhai Tử hắn cũng thử liên lạc với Tiểu Y mà không thấy có phản ứng gì.

“Thế ngươi làm sao mà liên lạc được với ta?”

Tiểu Y ánh mắt phức tạp nhìn Thôi Bác Văn, nói: “Kỳ thật năng lực của ta đều từ mảnh nhẫn kia, phải rồi, nó có một cái tên là Nhẫn Tham Lam. Nhưng từ khi mấy nó, ta không có cách nào liên lạc với thế giới bên ngoài, cũng không thể liên lạc với chủ nhân, mà cùng lúc tử khí bên trong không gian của ta cũng bắt đầu nhiễu động, bắt đầu bay lên, khi tử khí tản đi, thì rốt cuộc ta cũng khôi phục một phần trí nhớ.

Thôi Bác Văn chấn động, ‘Nhẫn Tham Lam…’ nghe thấy cái tên này, liền nói: “Đợi chút, có phải ngươi sẽ nói sẽ còn rất nhiều nhẫn khác, ví dụ như Nhẫn Gây Tê, Nhẫn Hóa Đá, Nhẫn May Mắn…?”

‘Cái gì?’ Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Y sửng sốt, cái gì mà hóa đá với lại gây tê, nàng chưa bao giờ nghe qua.

Thôi Bác Văn khoát tay áo nói: “Ngươi nói tiếp đi, ta chẳng qua là nghe thấy cái tên buồn nôn, đoạn này tua qua đi…”

Tiểu Y ngơ ngác, tiếp tục nói: “Lúc ấy ta rốt cuộc cũng biết mình là ai, cũng không phải là Giới Linh, mà là Giới Linh.”

Vẻ mặt Thôi Bác Văn xám xịt, không phải Giới Linh mà lại là Giới Linh, đến cùng có phải là Giới Linh hay không, what the hell, con nhóc này có phải là đói quá nên chập không, nói linh tinh như mê sảng.

Tiểu Y nhìn thấy vẻ mặt khó tin của Thôi Bác Văn, thì vội vàng giải thích, nói: “Là cái ‘Giới’ kia xen vào, không phải ‘Giới’ của chiếc nhẫn, chủ nhân hiểu không?

“Không hiểu…” Vẻ mặt Thôi Bác Văn vẫn u ám như trước, ‘Có khác nhau sao? Cũng đều là một chữ thôi, hơn nữa ngay từ đầu ngươi không nói cho ta biết cái ‘Giới’ khi là cái gì’

Tiểu Y ra vẻ trịnh trọng nói:

“Vạn vật sinh trưởng, vạn giới có linh, đoạt thiên địa tạo hóa, dựng chân thân Bản Nguyên, ta chính là Vạn Giới Chi Linh, tên ta là, Sarah Nova Kaspersky Pablo Diego Horst Sandia Francisco de Paula Ju"an Nebo Moceno Crispignano de Rose Reminios Siporeano De La Santisima Trinidad Maria Parrionio Creito - Riz Blasco Tiểu Y!”

Thôi Bác Văn sợ ngây người, run rẩy nói: “Ngươi vừa nói ngươi gọi là gì?”

Tiểu Y đang phiêu, bị những lời nói của Thôi Bác Văn phá hỏng bầu không khí trang nghiêm, đành khoanh cánh tay nhỏ bẻ, nói: “Ngươi cứ gọi ta Tiểu Y là được rồi.”

“Ờ!” Thôi Bác Văn gãi gãi đầu, hắn thật sự không nhớ nổi, cái tên dài như thế bình thường cũng rất hiếm thấy.

“Nói lại chuyện lúc trước, ta vẫn không cách nào liên lạc với chủ nhân, nhưng sau khi biết bản thân là Giới Linh, thì lập tức biết cách liên lạc với chủ nhân, cũng phát hiện ra có tồn tại mối nguy cho chủ nhân.”

“Nguy hiểm gì?”

“Không gian này là Vạn Giới Không Gian. Khi trước sở dĩ ta có thể truyền năng lượng cho Nhẫn Tham Lam, rồi tùy ý chế tạo các loại đồ vật, thậm trí còn bị Nhẫn Tham Lam ảnh hưởng mà chế tạo mấy đồ linh tinh, đều là do không gian này bị tổn hại, trong không gian này bây giờ chỉ còn lại Nhẫn Tham Lam, đây cũng lý do vì sao lúc trước chủ nhân cầm chiếc nhẫn còn bình thường, nhưng sau đó lại biến đổi hình dáng.”

“Còn tại sao nói chủ nhân gặp nguy hiểm, là bởi vì Vạn Giới Không Gian đã bị tổn hại, chỉ còn lại chiếc Nhẫn Tham Lam đại diện cho tà ác, do đó chủ nhân cũng thấy phong cách của toàn bộ không gian đều là tử khí vô cùng tà dị. Mà bất kỳ lúc nào chủ nhân cũng bị năng lượng tà ác xâm chiếm, chủ nhân cũng đã tự trải nghiệm qua một lần cảm giác bị xâm chiếm rồi đó.”

Thảo nào, hèn gì lúc đầu hắn lấy được chiếc nhẫn thì nhìn rất bình thường, nhưng sau lại biến thành Khô Lâu Giới Chỉ là do nguyên nhân như thế, Thôi Bác Văn vội vàng hỏi tiếp: “Vậy bây giờ phải làm thế nào…”

Hắn cũng không muốn lại trải qua cái cảm giác kỳ quái kia, dường như hoàn toàn chỉ muốn giết chóc, làm cho người người phải khiếp sợ.

“Rất đơn giản, chỉ cần thu thập lại đủ các mảnh nhẫn đã bị mất của Vạn Giới Chỉ Hoàn, đặc biệt là phải ưu tiên tìm mảnh nhẫn đại biểu cho năng lượng chính nghĩa, nếu không thì sớm muộn chủ nhân cũng không thể ngăn cản được tử khí kia xâm chiếm mà biến thành điên mất.”

Tiểu Y lại nghĩ ra điều gì đó, giọng nghiêm túc nói: “Trước khi chủ nhân tìm được bất kỳ một mảnh nhẫn đại biểu cho lực lượng chính nghĩa nào, thì phải cố gắng đừng lây nhiễm thêm nhân quả, chủ nhân cũng thấy rồi đấy, chỉ cần thay đổi vận mệnh của một người là nhận được lượng lớn năng lượng nhân quả, cái này chính năng lực của chiếc Nhẫn Tham Lam, tốc độ thu hoạch năng lượng sẽ rất nhanh.”

“Lúc trước trí nhớ của ta không được đầy đủ, nhưng hiện tại đã hoàn toàn khôi phục, nên ta biết rõ, nếu như chủ nhân tiếp tục nhiễm thêm nhân quả, có thể thu được càng nhiều năng lượng nhân quả, thì chiếc Nhẫn Tham Lam sẽ càng ngày càng chạy loạn nhiều hơn, vì thế nếu có thể thì cố gắng đừng dùng.”

“Thế nhưng hình như từ khi ta mở ra Vị Diện Chi Môn kia, thì còn chưa tìm được Thế giới nào khác mà? Ngươi bảo ta phải làm sao bây giờ.!?”

Thôi Bác Văn rất bất đắc dĩ, nghe thế thì hắn cũng đã hiểu rõ rồi, tại sao Tiểu Y lại dùng năng lượng bừa bãi như thế, mặc dù hắn không nói gì, nhưng trong lòng vẫn còn chút lăn tăn.

“Ban đầu chủ nhân có thể xuyên không được là do vận dụng Vạn Giới Lực Lượng, cũng chính là cái nhẫn nguyên bản của Vạn Giới Chỉ Hoàn. Nhưng mà sau khi chủ nhân kích hoạt, thì Vạn Giới Chỉ Hoàn tự động tìm kiếm, còn những mảnh nhẫn bị mất, thì chắc chắn vẫn còn một mảnh xót lại trong thế giới này.”

Thôi Bác Văn sửng sốt! ‘Là như vậy sao? Thì ra đó là nguyên nhân ta bị xuyên không, còn lúc đầu nói cái gì mà ta có sứ mệnh chữa trị phục hồi chiếc nhẫn, có cái rắm!’

‘Cho bố mày về mau!! Ai mà muốn đi sửa cái nhẫn nát này chứ, lúc xuyên không có hỏi ý kiến bố mày câu nào không!!?’

Hiện tại thì đã lên thuyền giặc, không sửa lại chiếc nhẫn thì không xong, hắn cũng không muốn biến thành loại người không người quỷ không ra quỷ.

“Nói như thế thì chiếc nhẫn ở thế giới này chính là đại biểu cho chính nghĩa hả?”

Tiểu Y nghe hỏi thì lắc đầu, nói: “Việc này nói ra thì không tốt, chiếc nhẫn hợp thành Vạn Giới Không Gian gồm có mười bốn chiếc, lần lượt đại biểu cho Thiện Lương, Trí Tuệ, Tiết Chế, Dũng Cảm, Công Chính, Tín, Vọng Tưởng, Yêu Thương, còn có Tà Ác, Tham Lam, Sắc Dục, Phàm Ăn, Đố Kỵ, Lười Biếng, Ngạo Mạn, Giận Dữ. Mà trong đó thì chủ nhân đã lấy được chiếc nhẫn Tham Lam, như thế thì còn một trong mười ba mảnh đang ở thế giới này.”

Nói cách khác thì có sáu thành tỷ lệ tìm được một cái nhẫn đại biểu cho thiện lương, tỷ lệ này cũng lớn đấy, ‘Có cái rắm!’

Thôi Bác Văn nổi giận, vẻ mặt lập tức nghệt ra, nhìn cái vận khí nhọ nồi của hắn, không nghĩ cũng biết, chiếc nhẫn ở thế giới này chín phần mười là loại tà ác rồi.

“Phải rồi, chủ nhân, còn có một việc!”

“Chuyện gì?”

“Chủ nhân mau dùng năng lượng nhân quả biến ra một ít thức ăn cho ta đi, từ khi Vạn Giới Không Gian thay đổi, nếu không có sự đồng ý của chủ nhân thì ta không cách nào điều khiển được chiếc Nhẫn Tham Lam kia.”

“Không được! Ngươi không phải vừa nói rằng nếu không cần thiết thì cố gắng không dùng năng lượng nhân quả sao?”

“Nhưng mà Tiểu Y thực sự là đói lắm, sắp đói chết mất, không lẽ chủ nhân cứ trơ mắt nhìn Tiểu Y hương tiêu ngọc vẫn sao?”

“Không sao, đợi lát nữa ta đi ra ngoài, tìm cho ngươi ít cỏ xanh non gì đó, người ăn tạm lót dạ trước, yên tâm không chết được đâu!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play