“Trừng phạt cái gì?”

“Trừng phạt ngươi xem ta như thế thân của người khác, trừng phạt ngươi ở trên giường của ta nghĩ đến nam nhân khác!” Trác Anh bắt lấy cằm ta, cách mặt ta chỉ có một lóng tay nói.

“Ngươi……, ta cùng với ngươi cũng không có quan hệ gì!……” Một trang giấy che ở trước mắt ta. Đó là khế bán thân của ta.

“Hiện tại có!” Nam nhân ngồi thẳng lên, đem trang giấy ố vàng kia gấp lại. Sau đó giống như làm cho ta xem, cẩn thận đem khế bán thân kia cho vào ngăn tủ nơi đầu giường khoá lại.

“Hiện tại, ta hỏi ngươi đáp!” Trác Anh xoay người lại, mặc quần áo.“Chưa ai hôn qua môi của ngươi sao?”

Ta có chút tức giận nhìn chằm chằm người trước mắt.

“Ngươi hiện tại đã là người của ta, ta hỏi, ngươi trả lời! Có người nào hôn qua ngươi hay chưa?” Một bàn tay của Trác Anh vuốt ve một bên tai ta, cúi xuống hôn nhẹ một cái.

Ta xoay mặt đi không nhìn gã,“Có!” Là Cận. Cận thường thường hôn môi ta, nhưng chỉ là chuồn chuồn lướt nước mà thôi. Sau đó quán chủ muốn hôn ta, bị ta né tránh, số lần hơn hắn cũng không miễn cưỡng ta nữa. Về phần khách nhân, bọn họ sao có thể hôn một tên mà ở trong mắt bọn họ tác dụng chẳng khác gì cái bô chứ?

“Sau này, không được cho nam nhân khác hôn ngươi!” Nam nhân mãnh liệt tuyên bố,“Vì sao muốn đi tìm cái chết?”

Thông minh như gã sao lại không biết đáp án? Là muốn tiếp tục nhục nhã ta đi?“Vì không muốn sống……”

Đối với ta đây rõ ràng là đáp án càn quấy, nhưng gã không tức giận, tiếp tục hỏi,“Vì sao muốn ta đem ngươi quăng đến bãi tha ma?”

“Từ hôm nay trở đi, mọi việc của ngươi sẽ do ta quyết định! Hảo hảo nghỉ ngơi, tối nay ta cho người đưa thuốc đến.” Nói xong, gã liền ở khoé môi ta lưu lại một nụ hôn mềm nhẹ.

Gã nói gì đó? Thẳng đến thân ảnh người nọ biến mất ở trong phòng, ta vẫn không thể từ trong nụ hôn cuối cùng kia tỉnh táo lại.

Vì sao môi cùng môi đụng chạm lại làm người ta có nhiều cảm giác như vậy? Cận hôn chỉ làm ta cảm động thân thiết, nhưng Trác Anh hôn lại cho ta cảm thụ không giống như vậy, lúc ban đầu bá đạo đoạt lấy, vừa rồi lại ôn nhu thương tiếc……

Vì sao gã lại hôn ta? Đôi môi đã được Cận hôn qua cũng không còn sạch sẽ nữa, nhưng vì sao ta không đau thương giống như trong tưởng tượng? Y nói sẽ quyết định hết mọi việc của ta, vậy đó sẽ là kết cục thế nào?……

Ta ngơ ngác nhìn mạn giường, càng không ngừng hỏi chính mình, thẳng đến —

“Ngươi tỉnh rồi sao?” Hoắc đại chủ mẫu thật cẩn thận tới gần,“Ta lấy đồ ăn sáng cùng thuốc đến đây cho ngươi……”

“Làm phiền phu nhân lo lắng!” Ta như trước nhìn mạn giường, không mặn không nhạt nói.

“Ngươi……, ngươi uống bát cháo trước đi? Đại phu nói bụng rỗng uống thuốc sẽ làm bị thương thân.”

Ta di động tầm mắt, chỉ thấy chủ nhân của thanh âm kia hai tay đang cầm bát cháo, vẻ mặt chờ đợi nhìn ta. Thật đúng là thích hợp làm thiếp tức phụ!

Ta cố gắng chống đỡ thân thể, muốn ngồi dậy, nhưng triền miên nằm trên giường bệnh mười mấy ngày, gân cốt trên người tựa hồ đều mềm nhũn.

“Chậm một chút!” Hoắc chủ mẫu vội vàng buông bát cháo trong tay xuống, rồi tới dìu ta. Chờ sau khi giúp ta tìm được vị trí thoải mái, lại cầm lấy cháo từng ngụm từng ngụm uy ta.

Ôn nhu cẩn thận, bộ dạng cũng xinh đẹp, ánh mắt Hoắc lão gia quả nhiên độc đáo, thế nhưng có thể đào ra được bảo bối như thế. Đổi lại là ta, cũng sẽ lựa chọn thê tử như vậy, vứt bỏ thân phận tiểu quan nhi dơ bẩn kia……

“Kỳ thật phu nhân không cần làm như vậy!” Nuốt xuống một ngụm thuốc cuối cùng, ta mở miệng.

“Ngươi, ta……”

Đưa tay ngăn lại lời hắn muốn nói,“Ngươi không nợ ta cái gì, mọi thứ ngươi đều tốt hơn so với ta, ánh mắt Hoắc lão gia sao có thể chọn sai chứ?”

“Thật xin lỗi……”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play