Đối diện năm Sơn Hà cảnh một trận bao vây, ai nấy đều hướng mình hung thần ác sát.
Hoa Phong biểu tình mặc dù bất biến, nhưng ánh mắt đã hiện lên một đoàn quang mang hung bạo.- Tự đi tìm chết!Hoa Phong nhếch miệng, giọng điệu cùng hung cực ác.
Địch nhân muốn đem mình chém giết, hắn không phải thánh nhân mà làm ra vẻ thân thiện.- Ngu ngốc!Hoàng Long cười lạnh đầy khinh thường.Bị năm người bao vây lại còn kiêu ngạo, rõ ràng là không biết sống chết.Trong mắt hắn Hoa Phong đã là một người chết, nhưng chết như thế nào, là một câu chuyện khác.- Để xem lát nữa ngươi còn có thể hay không mạnh miệng?Một võ giả trong bốn người còn lại, nhìn Hoa Phong với ánh mắt miệt thị, cong miệng trào phúng.Cũng như Hoàng Long, tên này không những bắt Hoa Phong phải chết, mà chết cực kỳ khó coi.Ngay lúc này, trong đầu của hắn đang liên tưởng tới hình ảnh Hoa Phong quỳ rạp, khóc lóc van xin.
Thậm chí liếm cả gót giày, để được tha mạng.Theo hắn đứng trước tử vong, dù có là ai cũng như một con chó ngoan ngoãn, nói gì làm nấy.Hắn nghe Hoàng Long nói, Hoa Phong là một yêu nghiệt, nhưng dù có yêu nghiệt cũng sẽ bị hắn dẫm nát dưới chân, chà đạp thiên tài là cái gì đó phấn khích.- Tiểu tử kiếp sau đầu thai nhớ phải điệu thấp một chút!- Về phần kiếp này ngươi không cần nghĩ tới nữa!Lại một tên khác cười lạnh châm chọc.Không sai biệt, cả năm người đều không cho rằng Hoa Phong có thể làm ra cái gì phản kháng, có chăng trước khi chết sẽ giãy giụa tuyệt vọng một chút.- Các ngươi nói hơi nhiều!- Bây giờ thì đi chết đi!Nghe đám người hết uy hiếp rồi châm chọc.
Hoa Phong vẫn là không hề biểu lộ cảm xúc.Chẳng biết khi nào hắn đã dẫn động tam sinh.
Tinh thần tập trung, suy nghĩ kế sách chuẩn bị chiến.
Không phải thông thường chiến, mà là sinh tử chiến.Không ngây ngốc quá lâu, ngay tại thời điểm kết thúc câu nói đầy ngông cuồng, hắn liền muốn động thủ.Tam sinh từ vô hình hóa hữu hình, toàn thân Hoa Phong bất giác bộc phát khí thế kinh thiên động địa, chiến ý cũng theo đó đạt tới đỉnh phong.Hắn cho dù nói chuyện cực kỳ không để ai vào mắt, nhưng đối diện cùng lúc năm Sơn Hà cảnh nhất trọng thiên hậu kỳ, nội tâm là vô cùng ngưng trọng.Địch nhân vốn đã khó đối phó, lại muốn triệt để diệt sát, liền không phải khó thông thường mà cực kỳ khó.- Thiên Địa Giao Thoa thiên địa biến!Không nói thêm một lời, khí thế vừa ra chiến ý vừa phát, Hoa Phong liền trực tiếp xuất thủ.Hắn không ngờ là người đi trước ra tay.Long Uyên Kiếm sau khi được ngoại chân nguyên gia trì, liền bạo phát quang mang khủng bố.Thậm chí trong mơ hồ còn có tiếng thần long gào thét.Tam sinh thôi động một kiếm quét ra, thiên địa biến sắc cuồng phong tự khởi.Theo Hoa Phong xuất kiếm, năm đạo kiếm quang đa sắc mang theo tam sinh thiên địa, liền rất nhanh hình thành.Kiếm quang quang ẩn chứa khí thế khủng bố, chia làm năm hướng, công đánh về phía năm người xung quanh.Hắn không những đi trước xuất thủ, lại còn một lần công kích năm mục tiêu, một hành động hết sức bá đạo.- Muốn chết!Không nói Hoàng Long vốn đã thừa hiểu Hoa Phong yêu nghiệt, bốn người còn lại vì hành động của hắn mà sắc mặt một trận tím đen.Bọn họ không ngờ chỉ một kiến hôi Thiên Sơn cảnh, lại dám hướng mình động thủ, đây là một điều không thể chấp nhận, một sự khinh nhờn trắng trợn.Bọn họ ban đầu đều cho rằng đối phương biết bản thân sắp chết, cho nên cố tỏ ra mạnh miệng lần cuối.Tuy nhiên đời không như mơ, con kiến hôi trong mắt bọn họ, lại thật sự dám động thủ.Tự vệ thì cũng thôi đằng này lại ra tay trước, đây là hành động không thể tha thứ.- Đây là ngươi tự tìm chết!!!Hoàng Long nhe răng hung ác.Biểu tình trên mặt không che giấu tham lam và tàn độc.Tham lam ở đây là hắn muốn chiếm đoạt Hoa Phong những bí mật.Tàn độc là mối thù hôm nọ rất nhanh khiến Hoa Phong trả lại gấp vạn lần.Nói thì chậm diễn biến thì cực nhanh, Hoa Phong bên kia động thủ, bên này năm người ngoại trừ Hoàng Long đều đen mặt vì không nghĩ hắn dám ra tay công đánh.Bất quá dù có hay không tức giận thì công kích của hắn cũng đang lao về phía bọn họ.- Lôi Động Cửu Thiên!- Thiên Thần Sát!- Loạn Thần Phong!- Nhất kích tru hồn, Phong Vân Sát!- Thiêu rụi thiên không, Phong Linh Hỏa!Dù bất ngờ nhưng không một chút do dự, cả năm người gần như cùng một lúc ra chiêu phản kích.Khí bạt tinh hà, đất trời run rẩy, là những từ ngữ miêu tả sự khủng khiếp của năm đạo công kích.Năm đạo công kích như hung thần đòi mạng, như tận diệt thiên không, lấy một tốc độ không thể tin nổi, gào thét hướng kiếm quang đập mạnh.Ngay khi mười đạo công kích sắp tạo ra một vụ oanh chấn kinh hoàng, ngay khi đối thủ cho rằng Hoa Phong sẽ thảm bại chờ chết sau lần giao phong.Thì chuyện bất ngờ đã xảy ra.Năm đạo kiếm quang của Hoa Phong đột nhiên biến mất mà không có dấu hiệu báo trước.Thay thế cho kiếm quang là năm đạo thiên lôi màu bạc, cùng một biển sét dày đặc đột ngột xuất hiện trên bầu trời.Tốc độ công kích của năm người Hoàng Long vốn đã nhanh đến không thể tưởng tượng, năm đạo thiên lôi thay thế còn nhanh hơn gấp mấy lần.Thiên lôi phát sau mà đến trước, hung hăng lao về phía công kích với tâm thế quét ngang hế thảy.OanhOanhOanh...Công kích cùng thiên lôi nhanh chóng va chạm.
Sóng lực khủng bố khiến cả thiên địa như muốn sụp đổ.Năm đạo thiên lôi sau trận giao phong đã bị năm công kích đập tan.Thiên lôi của Hoa Phong tán loạn, nhưng công kích của năm người kia thì không.Sau khi đập tan thiên lôi, công kích vẫn còn lực đạo rất mạnh.Năm đạo công kích không hề lương thiện, rất nhanh đập Hoa Phong một phát, bay ngược về phía sau, toàn thân một trận bất động, không rõ sống chết.Tuy Hoa Phong sống chết không rõ, nhưng sinh tử chi chiến cái cần là không được phép chủ quan cùng khinh địch, bởi đây là tối kỵ.Nhưng có vẻ như năm người Hoàng Long chẳng ai để tâm đến điều tối kỵ.- Ha ha!- Chỉ là một kiến hôi, cũng dám hướng ta kiêu ngạo!Một võ giả cười sảng khoái khi chứng kiến Hoa Phong sống chết không rõ.Nhưng có vẻ như hắn vui hơi sớm.Kiếm quang vốn biến mất từ lúc đầu, ngay khi Hoa Phong bị đập bay không ngờ xuất hiện.
Nơi kiếm quang xuất hiện là nơi năm người Hoàng Long đang đứng.- Không thể nào!!!Cả năm người vốn đang chuẩn bị đi xem Hoa Phong bị đánh thê thảm, khi trông thấy kiếm quang, cơ mặt đang vui liền chuyển sang tột cùng kinh hãi.Không ai kịp làm ra phản ứng, liền bị kiếm quang nện bay, trên không trung liên tục phun máu tươi.Năm người Hoàng Long bị kiếm quang nện trúng, trọng thương chưa kịp đứng dậy.Cũng vĩnh viễn không thể đứng dậy, khi mà một cơn mưa sét không cho bọn họ cơ hội đó.A....a!!!- Ta không muốn...chết!!!- Hoàng Long....ngươi trả mạng cho...ta!Một loạt tiếng hét thảm vang lên, bất quá rất nhanh im bặt, trong cơn mưa sét vô cùng tận kia, một bóng người cũng không còn, toàn bộ bị đánh tan xác, chết không thể chết hơn.Trước khi chết bốn người kia mới kịp hối hận, bọn họ hối hận vì tham tài mà bỏ mạng, hối hận vì khinh thường đối thủ.Bởi vì nếu đề phòng hơn, bọn họ đã không bị kiếm quang đánh lén.Về phần Hoàng Long, hắn không khinh thường Hoa Phong, nhưng hắn quá chủ quan khi cho rằng chiến thắng đã thuộc về mình.Để rồi đến cuối cùng là mục tiêu cho mấy người kia nguyền rủa....Hoa Phong bị năm công kích nện trúng, mặc dù không chết nhưng bị thương là vô cùng nghiêm trọng.Lục phủ ngũ tạng bị đánh cho lệch vị, ngay đến linh hồn cũng bị một tia tổn thương.Bộ dạng hắn lúc này một võ giả luyện khí kỳ cũng dư sức đem hắn chém giết.Tuy nhiên may cho Hoa Phong là xuất hiện trước mặt hắn không phải võ giả luyện khí kỳ thấp kém.
Bởi vì nếu bị loại người này ám hại là một chuyện cực độ mất mặt.May mắn không bị võ giả trình độ kia ám hại, không có nghĩa là vận khí hắn tốt.- Một tiểu tử yêu nghiệt!- Hiện tại rốt cuộc ta đã biết ai là hung thủ ám sát hộ vệ thành!Môt giọng nói lãnh đạm đầy cao ngạo đột nhiên vang lên.Sự chấn động không thể che giấu trong lời nói, nhưng sự rét lạnh của sát khí cũng rất không mỏng manh.- Trần Nhiên!!!Hoa Phong há mồm kinh ngạc, nội tâm một trận tuyệt vọng..