Sau khi Trần Hiên Viên cho khai mạc đấu giá hội, bên cạnh hắn đột nhiên xuất hiện một thị nữ.
Thị nữ tuổi tầm mười tám, mi thanh mục tú, chân dài eo thon, vóc người hoàn mỹ,Không ít nam nhân phía dưới, liền vì nàng mà một trận đỏ mắt, nhìn chằm chằm.
Thế nhưng bọn họ không phải đỏ mắt vì vẻ đẹp của nàng, mà đỏ mắt kiện đồ vật nàng đang cầm trên tay, một cái bảo giáp.
Thị nữa vừa xuất hiện, Trần Hiên Viên lập tức cao giọng.
- Đây là vật phẩm đầu tiên được đấu giá, gọi là Minh Quang Giáp!- Minh Quang Giáp là bảo khí phòng ngự địa cấp hạ phẩm!- Tài liệu luyện chế bảo giáp là da yêu thú cấp bốn!- Minh Quang Giáp có lực phòng ngự vô kiên bất tồi, khi mặc vào có thể đỡ được một kích toàn lực của võ giả đồng cảnh giới!- Giá khởi điểm năm ngàn linh thạch hạ phẩm, mỗi lần tăng giá không thấp hơn một trăm linh thạch hạ phẩm!- Đấu giá bắt đầu!! - Không ngờ là Minh Quang Giáp! Đúng là đồ tốt!- Ta nhất định phải đoạt được tới tay!- Kẻ nào dám giành với ta ta sẽ chém giết cả nhà hắn!Trần Hiên Viên vừa dứt lời, xung quanh, hội trường liền một trận xôn xao.
Rất nhiều người nhìn Minh Quang giáp mà thèm nhỏ dãi, không những vậy những lời uy hiếp tranh giành, vang lên khắp nơi đâu đâu cũng có.
Sỡ dĩ hội trường một trận ồn ào, là do bảo khí địa cấp quá quý giá, chưa tính còn là bảo khí phòng ngự.
Trong chiến đấu sinh tử, hai người thực lực tương đương, ai có bảo giáp người đó sẽ thắng.
Chưa kể đối mặt với người không thể đánh lại, mang bảo giáp trên người, cũng có thể tùy thời giữ lại một mạng.
Tuy nhiên bảo giáp địa cấp hạ phẩm, chỉ thích hợp cho võ giả tu vi từ Sơn Hà cảnh trở xuống, về phần Hải Dương cảnh lẫn cao hơn, không thèm để thứ này vào mắt.
- Sáu ngàn linh thạch!Ngay lúc hội trường còn đang ồn ào, đã có người lên tiếng trả giá, tăng một lần một ngàn linh thạch.
Người ra giá là một thanh niên có tu vi Thiên Sơn cảnh, ngồi ở khu vực lộ thiên dưới đất.
- Sáu ngàn một trăm!- Bảy ngàn!! - Năm vạn!! - Mười vạn!! - Hai mươi vạn!Sau khi thanh niên kia đi trước ra giá, cuộc cạnh tranh lập tức diễn ra vô cùng kịch liệt, đến cuối cùng một võ giả Sơn Hà cảnh bỏ ra hai mươi vạn linh thạch, mới đoạt được bảo giáp tới tay!.
- Thật kinh khủng!Hoa Phong ngồi nghe đám võ giả báo giá mà líu lưỡi.
Chỉ vật phẩm đầu tiên đã có cái giá trên trời, khiến hắn có chút không tự tin bản thân có thể đoạt tới tay Thánh Hồn Đan, còn trân quý hơn Minh Quang Giáp rất nhiều.
Hơn nữa hắn còn thắc mắc cái vấn đề bảo giáp địa cấp.
Dường như bảo giáp hay bảo khí ở trung đại lục, có sự chênh lệch rất lớn so với tứ đại lục.
Một kiện bảo khí địa cấp ở tứ đại lục, giá bán ra chỉ vài ngàn linh thạch hạ phẩm.
Còn ở trung đại lục một cái là hai mươi vạn, gấp đến mấy trăm lần.
Như vậy phải chăng bảo khí ở tứ đại lục là hàng rởm đi!.
Minh quang giáp giá dự kiến chưa đến mười vạn linh thạch hạ phẩm, nhưng lại bán ra gấp đôi, khiến Trần Hiên Hiên cười híp mắt.
Đám người tại hội trường cho dù với hắn toàn bộ đều là kiến hôi.
Thế nhưng, bọn họ hàng năm góp một phần không nhỏ, vào việc cũng cố địa vị Trần Gia, bằng cách ném tiền không thương tiếc, vào các hội đấu giá như này.
Đang tận hưởng cảm giác thành tựu, bên cạnh Trần Hiên Viên tiếp tục xuất hiện một thị nữ, tay ôm một rương sắt màu đen dài hai thước.
Hơi liếc mắt thị nữ, rồi quét mắt toàn trường, hắn chậm rãi cao giọng.
- Vật phẩm thứ hai Tử Linh thương! Bảo khí công kích địa cấp hạ phẩm!- Tử Linh thương do Tử Linh huyền thiết chế luyện mà thành, cực kỳ sắc bén!- Cầm Tử Linh thương có thể phá tan mọi phòng ngự đồng cảnh giới!- Hơn nữa do được chế tạo từ Tử Linh huyền thiết, cho nên khi tiếp nhận chân nguyên sẽ kích phát đi ra tử linh lực!- Do đó sử dụng Tử Linh thương, chiến lực đề thăng bốn thành!- Giá khởi điểm năm ngàn linh thạch!Trần Hiên Viên sau một hồi quảng cáo, liền đưa ra giá khởi điểm.
- Không ngờ gặp bảo khí chế tạo từ Tử Linh huyền thiết!- Cái này chắc chắn lão tử muốn!- Tử Linh thương là của ta! Kẻ nào muốn chết cứ việc lấy đi!Nghe đến tên Tử Linh thương, hội trường thêm lần nữa ồn ào.
Ai cũng biết thứ chế tạo từ Tử Linh huyền thiết, là thứ hết sức trân quý.
Có thể đề thăng chiến lực lên đến bốn thành, dùng chân nghĩ cũng biết đây là bảo vật.
Tuy nhiên Tử Linh thương dù lợi hại, nhưng chỉ thích hợp võ giả dùng thương, cho nên số người tham gia đấu giá ít hơn rất nhiều so với Minh Quang Giáp.
Giá bán ra cũng là thấp hơn rất nhiều, được một đại hán bỏ ra hai vạn linh thạch lấy đi!.
- Rốt cuộc chẳng có thứ gì tốt!Hoa Phong ngồi ngáp ngắn ngáp dài, nhìn vật phẩm đấu giá phía dưới ngán ngẩm.
Sau Tử Linh Thương, còn có Đoạn Thần Đao, Tuyệt Mệnh Kiếm, còn có linh dược, đan dược, công pháp, võ kỹ! tổng cộng ba mươi vật phẩm.
Tuy cái nào cũng trân quý, cũng có giá trên trời, nhưng hắn chẳng nhìn thứ nào vừa mắt.
Bảo khí hắn có cả đống toàn là thiên cấp, võ kỹ cũng thiên cấp, công pháp khủng bố hơn, là thánh cấp.
Mà những thứ đấu giá chỉ toàn địa cấp hạ phẩm, hiển nhiên hắn chẳng nổi lên chút hứng thú nào.
Đan dược thì lại càng không thiếu, nếu không phải chờ đợi Thánh Hồn Đan hắn đã bỏ về từ lâu.
- Không có thứ tốt??,Liêu Phương nghe vậy liền trợn mắt, thật muốn đập Hoa Phong một cái.
Những vật phẩm mang ra đấu giá, không thứ nào không khiến hắn đỏ mắt nuốt nước miếng.
Đừng nói là tu vi Sơn Hà cảnh như hắn, mà ngay cả Hải Dương cảnh, cũng đã có người báo giá.
Thứ mà Hải Dương cảnh chú ý, có thứ nào tầm thường.
Nếu không phải sợ không đủ tiền đấu giá vật kia, Liêu Phương hắn, rất có thể cũng tham gia tranh giành.
Thứ mà hắn rất muốn có được với Hoa Phong lại chỉ là cọng rơm đống rác, khiến hắn thập phần bất mãn.
- Không đáng đặt vào mắt!Hoa Phong lười biếng nói.
- Ngươi! !Liêu Phương một trận cứng họng, không thể nói tiếp, nhưng có nói tiếp cũng như gió nhẹ thổi gốc cây, vô pháp xoay chuyển tình thế!.
- Vật phẩm thứ ba mươi mốt là một tấm bản đồ!- Hay nói chính xác hơn đây là một ẩn đồ!Trần Hiên Viên tiếp tục đưa lên vật phẩm tiếp theo.
Bên cạnh hắn như cũ vẫn đứng một thị nữ, đồ vật đấu giá là do nàng mang tới.
Sau khi công bố vật phẩm, Trần Hiên Viên lấy trên tay thị nữ một cái hộp hình vuông, kích thước cỡ nắm tay.
Từ bên trong hộp vuông hắn lôi ra một tấm da yêu thú màutrắng, đưa tay một vòng cho toàn hội trường nhìn thấy, hắn nói.
- Đây chính là ẩn đồ!- Ẩn đồ này nhìn bề ngoài chỉ là một tấm da yêu thú tầm thường, không hề có vết tích!- Tuy nhiên đừng thấy nó trắng tinh mà bỏ qua sự thần bí bến trong!- Người ủy thác ẩn đồ cho hội đấu giá là tu sĩ đến từ ngoại hải!- Người này nói tấm bản đồ này hắn nhặt từ! Quỷ Đảo!Trần Hiên Viên nói đến đây liền ngừng lại, chờ xem phản ứng của hội trường.
- Quỷ đảo!!!!Toàn trường một trận cả kinh, tất cả chỉ thốt lên một câu liền triệt để yên lặng.
- Trần chưởng quản, ngài nói có phải là thật?- Đúng rồi Trần chưởng quản, cái này cũng có chút không thật!Sau một hồi yên lặng hội trường lập tức dậy sóng, có vài người cả gan lên tiếng chất vấn Trần Hiên Viên.
Chuyện quá khó tin, cho nên bọn họ quên mất, người bị nghi ngờ có cái gì cảnh giới.
- Trần Hiên Viên ta lại đi gạt các ngươi!- Hơn nữa ta đã kiểm chứng qua, ẩn đồ đúng là được lấy ra từ Quỷ Đảo!Bị kiến hôi chất vấn, tuy có chút tức giận nhưng Trần Hiên Viên vẫn là giải thích.
Bình thường hắn có thể dẫm nát kẻ dám nghi ngờ mình, nhưng ở đây là đấu giá hội, dù thế nào cũng phải nhẫn.
- Nếu Trần chưởng quản đã khẳng định vậy có thể nói cho chúng ta biết ẩn đồ dùng để làm gì?Một võ giả Tư Nhiên cảnh không nhịn được, hướng Trần Hiên Viên lên tiếng.
- Ai cũng biết, ẩn đồ thật ra là bản đồ bị người chế tạo dùng trận pháp che giấu vết tích!- Trên tấm ẩn đồ này được gia trì một loại trận pháp hết sức cường đại!- Loại trận pháp này không giống với bất kỳ loại trận pháp nào trên đại lục!- Tuy bản đồ đã bị trận pháp che giấu, nhưng theo suy đoán đây ắt hẳn là bản đồ Quỷ Đảo!Trần Hiên Viên chậm rãi nói.
OanhToàn bộ hội trường lúc này! Ai nấy đều nội tâm dậy sóng, ẩn đồ kia nếu đúng là bản đồ Quỷ Đảo, thì đến Tự Nhiên cảnh cũng không thể nào thờ ơ được nữa.
- Không ngờ là bản đồ Quỷ đảo!Liêu Phương kinh ngạc lẩm bẩm.
Trong khi hội trường đang vì ẩn đồ Quỷ đảo mà phát điên, thì Hoa Phong lại đang chấn động lẫn không thể tin nổi vào mắt mình.
Bởi vì từ trên ẩn đồ, hắn cảm nhận được một luồng khí tức cực kỳ quen thuộc.
Khí tức của Tiểu Linh.
.